古诗词

江上山

雍裕之

绮霞明赤岸,锦缆绕丹枝。qǐ xiá míng chì àn,jǐn lǎn rào dān zhī。
楚客正愁绝,西风且莫吹。chǔ kè zhèng chóu jué,xī fēng qiě mò chuī。

雍裕之

雍裕之雍裕之:唐朝人(约公元八一三年前后在世)字不详,蜀人。生卒年均不详,约唐宪宗元和中前后在世。有诗名。工乐府,极有情致。贞元后,数举进士不第,飘零四方。裕之著有诗集一卷, 《新唐书艺文志》传于世。 雍裕之的作品>>

猜您喜欢

剪彩花

雍裕之

敢竞桃李色,自呈刀尺功。gǎn jìng táo lǐ sè,zì chéng dāo chǐ gōng。
蝶犹迷剪翠,人岂辨裁红。dié yóu mí jiǎn cuì,rén qǐ biàn cái hóng。

四气

雍裕之

春禽犹竞啭,夏木忽交阴。chūn qín yóu jìng zhuàn,xià mù hū jiāo yīn。
稍觉秋山远,俄惊冬霰深。shāo jué qiū shān yuǎn,é jīng dōng xiàn shēn。

四色

雍裕之

壶中冰始结,盘上露初圆。hú zhōng bīng shǐ jié,pán shàng lù chū yuán。
何意瑶池雪,欲夺鹤毛鲜。hé yì yáo chí xuě,yù duó hè máo xiān。

四色

雍裕之

道士牛已至,仙家鸟亦来。dào shì niú yǐ zhì,xiān jiā niǎo yì lái。
骨为神不朽,眼向故人开。gǔ wèi shén bù xiǔ,yǎn xiàng gù rén kāi。

四色

雍裕之

劳鲂莲渚内,汗马火旗间。láo fáng lián zhǔ nèi,hàn mǎ huǒ qí jiān。
平生血诚尽,不独左轮殷。píng shēng xuè chéng jǐn,bù dú zuǒ lún yīn。

四色

雍裕之

已见池尽墨,谁言突不黔。yǐ jiàn chí jǐn mò,shuí yán tū bù qián。
漆身恩未报,貂裘弊岂嫌。qī shēn ēn wèi bào,diāo qiú bì qǐ xián。

大言

雍裕之

四溟杯渌醑,五岳髻青螺。sì míng bēi lù xǔ,wǔ yuè jì qīng luó。
挥汗曾成雨,画地亦成河。huī hàn céng chéng yǔ,huà dì yì chéng hé。

细言

雍裕之

蚊眉自可托,蜗角岂劳争。wén méi zì kě tuō,wō jiǎo qǐ láo zhēng。
欲效丝毫力,谁知蝼蚁诚。yù xiào sī háo lì,shuí zhī lóu yǐ chéng。

山中桂

雍裕之

八树拂丹霄,四时青不凋。bā shù fú dān xiāo,sì shí qīng bù diāo。
秋风何处起,先袅最长条。qiū fēng hé chù qǐ,xiān niǎo zuì zhǎng tiáo。

芦花

雍裕之

夹岸复连沙,枝枝摇浪花。jiā àn fù lián shā,zhī zhī yáo làng huā。
月明浑似雪,无处认渔家。yuè míng hún shì xuě,wú chù rèn yú jiā。

江边柳

雍裕之

袅袅古堤边,青青一树烟。niǎo niǎo gǔ dī biān,qīng qīng yī shù yān。
若为丝不断,留取系郎船。ruò wèi sī bù duàn,liú qǔ xì láng chuán。

游丝

雍裕之

游丝何所似,应最似春心。yóu sī hé suǒ shì,yīng zuì shì chūn xīn。
一向风前乱,千条不可寻。yī xiàng fēng qián luàn,qiān tiáo bù kě xún。

残莺

雍裕之

花阑莺亦懒,不语似含情。huā lán yīng yì lǎn,bù yǔ shì hán qíng。
何言百啭舌,唯馀一两声。hé yán bǎi zhuàn shé,wéi yú yī liǎng shēng。

早蝉

雍裕之

一声清溽暑,几处促流年。yī shēng qīng rù shǔ,jǐ chù cù liú nián。
志士心偏苦,初闻独泫然。zhì shì xīn piān kǔ,chū wén dú xuàn rán。

秋蛩

雍裕之

雨绝苍苔地,月斜青草阶。yǔ jué cāng tái dì,yuè xié qīng cǎo jiē。
蛩鸣谁不怨,况是正离怀。qióng míng shuí bù yuàn,kuàng shì zhèng lí huái。
2712