古诗词

观棋歌送儇师西游

刘禹锡

长沙男子东林师,闲读艺经工弈棋。zhǎng shā nán zi dōng lín shī,xián dú yì jīng gōng yì qí。
有时凝思如入定,暗覆一局谁能知。yǒu shí níng sī rú rù dìng,àn fù yī jú shuí néng zhī。
今年访予来小桂,方袍袖中贮新势。jīn nián fǎng yǔ lái xiǎo guì,fāng páo xiù zhōng zhù xīn shì。
山人无事秋日长,白昼懵懵眠匡床。shān rén wú shì qiū rì zhǎng,bái zhòu měng měng mián kuāng chuáng。
因君临局看斗智,不觉迟景沈西墙。yīn jūn lín jú kàn dòu zhì,bù jué chí jǐng shěn xī qiáng。
自从仙人遇樵子,直到开元王长史。zì cóng xiān rén yù qiáo zi,zhí dào kāi yuán wáng zhǎng shǐ。
前身后身付馀习,百变千化无穷已。qián shēn hòu shēn fù yú xí,bǎi biàn qiān huà wú qióng yǐ。
初疑磊落曙天星,次见搏击三秋兵。chū yí lěi luò shǔ tiān xīng,cì jiàn bó jī sān qiū bīng。
雁行布陈众未晓,虎穴得子人皆惊。yàn xíng bù chén zhòng wèi xiǎo,hǔ xué dé zi rén jiē jīng。
行尽三湘不逢敌,终日饶人损机格。xíng jǐn sān xiāng bù féng dí,zhōng rì ráo rén sǔn jī gé。
自言台阁有知音,悠然远起西游心。zì yán tái gé yǒu zhī yīn,yōu rán yuǎn qǐ xī yóu xīn。
商山夏木阴寂寂,好处徘徊驻飞锡。shāng shān xià mù yīn jì jì,hǎo chù pái huái zhù fēi xī。
忽思争道画平沙,独笑无言心有适。hū sī zhēng dào huà píng shā,dú xiào wú yán xīn yǒu shì。
蔼蔼京城在九天,贵游豪士足华筵。ǎi ǎi jīng chéng zài jiǔ tiān,guì yóu háo shì zú huá yán。
此时一行出人意,赌取声名不要钱。cǐ shí yī xíng chū rén yì,dǔ qǔ shēng míng bù yào qián。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

三阁辞四首

刘禹锡

三人出眢井,一身登槛车。sān rén chū yuān jǐng,yī shēn dēng kǎn chē。
朱门漫临水,不可见鲈鱼。zhū mén màn lín shuǐ,bù kě jiàn lú yú。

浑侍中宅牡丹

刘禹锡

径尺千馀朵,人间有此花。jìng chǐ qiān yú duǒ,rén jiān yǒu cǐ huā。
今朝见颜色,更不向诸家。jīn cháo jiàn yán sè,gèng bù xiàng zhū jiā。

咏红柿子

刘禹锡

晓连星影出,晚带日光悬。xiǎo lián xīng yǐng chū,wǎn dài rì guāng xuán。
本因遗采掇,翻自保天年。běn yīn yí cǎi duō,fān zì bǎo tiān nián。

吕八见寄郡内书怀因而戏和

刘禹锡

文苑振金声,循良冠百城。wén yuàn zhèn jīn shēng,xún liáng guān bǎi chéng。
不知今史氏,何处列君名。bù zhī jīn shǐ shì,hé chù liè jūn míng。

柳花词三首

刘禹锡

开从绿条上,散逐香风远。kāi cóng lǜ tiáo shàng,sàn zhú xiāng fēng yuǎn。
故取花落时,悠扬占春晚。gù qǔ huā luò shí,yōu yáng zhàn chūn wǎn。

柳花词三首

刘禹锡

轻飞不假风,轻落不委地。qīng fēi bù jiǎ fēng,qīng luò bù wěi dì。
撩乱舞晴空,发人无限思。liāo luàn wǔ qíng kōng,fā rén wú xiàn sī。

柳花词三首

刘禹锡

晴天暗暗雪,来送青春暮。qíng tiān àn àn xuě,lái sòng qīng chūn mù。
无意似多情,千家万家去。wú yì shì duō qíng,qiān jiā wàn jiā qù。

路傍曲

刘禹锡

南山宿雨晴,春入凤凰城。nán shān sù yǔ qíng,chūn rù fèng huáng chéng。
处处闻弦管,无非送酒声。chù chù wén xián guǎn,wú fēi sòng jiǔ shēng。

君山怀古

刘禹锡

属车八十一,此地阻长风。shǔ chē bā shí yī,cǐ dì zǔ zhǎng fēng。
千载威灵尽,赭山寒水中。qiān zài wēi líng jǐn,zhě shān hán shuǐ zhōng。

庭竹

刘禹锡

露涤铅粉节,风摇青玉枝。lù dí qiān fěn jié,fēng yáo qīng yù zhī。
依依似君子,无地不相宜。yī yī shì jūn zi,wú dì bù xiāng yí。

唐郎中宅与诸公同饮酒看牡丹

刘禹锡

今日花前饮,甘心醉数杯。jīn rì huā qián yǐn,gān xīn zuì shù bēi。
但愁花有语,不为老人开。dàn chóu huā yǒu yǔ,bù wèi lǎo rén kāi。

题寿安甘棠馆二首

刘禹锡

公馆似仙家,池清竹径斜。gōng guǎn shì xiān jiā,chí qīng zhú jìng xié。
山禽忽惊起,冲落半岩花。shān qín hū jīng qǐ,chōng luò bàn yán huā。

题寿安甘棠馆二首

刘禹锡

门前洛阳道,门里桃花路。mén qián luò yáng dào,mén lǐ táo huā lù。
尘土与烟霞,其间十馀步。chén tǔ yǔ yān xiá,qí jiān shí yú bù。

古词二首

刘禹锡

轩后初冠冕,前旒为蔽明。xuān hòu chū guān miǎn,qián liú wèi bì míng。
安知从复道,然后见人情。ān zhī cóng fù dào,rán hòu jiàn rén qíng。

古词二首

刘禹锡

簿领乃俗士,清谈信古风。bù lǐng nǎi sú shì,qīng tán xìn gǔ fēng。
吾观苏令绰,朱墨一何工。wú guān sū lìng chuò,zhū mò yī hé gōng。