古诗词

牛相公见示新什谨依本韵次用以抒下情

刘禹锡

剧韵新篇至,因难始见能。jù yùn xīn piān zhì,yīn nán shǐ jiàn néng。
雨天龙变化,晴日凤鶱腾。yǔ tiān lóng biàn huà,qíng rì fèng xiān téng。
游海惊何极,闻韶素不曾。yóu hǎi jīng hé jí,wén sháo sù bù céng。
惬心时拊髀,击节日麾肱。qiè xīn shí fǔ bì,jī jié rì huī gōng。
符彩添隃墨,波澜起剡藤。fú cǎi tiān shù mò,bō lán qǐ shàn téng。
拣金光熠熠,累璧势层层。jiǎn jīn guāng yì yì,lèi bì shì céng céng。
珠媚多藏贾,花撩欲定僧。zhū mèi duō cáng jiǎ,huā liāo yù dìng sēng。
封来真宝物,寄与愧交朋。fēng lái zhēn bǎo wù,jì yǔ kuì jiāo péng。
已老无时疾,长贫望岁登。yǐ lǎo wú shí jí,zhǎng pín wàng suì dēng。
雀罗秋寂寂,虫翅晓薨薨。què luó qiū jì jì,chóng chì xiǎo hōng hōng。
羸骥方辞绊,虚舟已绝絙。léi jì fāng cí bàn,xū zhōu yǐ jué huán。
荣华甘死别,健羡亦生憎。róng huá gān sǐ bié,jiàn xiàn yì shēng zēng。
玉柱琤瑽韵,金觥雹凸棱。yù zhù chēng cōng yùn,jīn gōng báo tū léng。
何时良宴会,促膝对华灯。hé shí liáng yàn huì,cù xī duì huá dēng。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

登陕州北楼却忆京师亲友

刘禹锡

独上百尺楼,目穷思亦愁。dú shàng bǎi chǐ lóu,mù qióng sī yì chóu。
初日遍露草,野田荒悠悠。chū rì biàn lù cǎo,yě tián huāng yōu yōu。
尘息长道白,林清宿烟收。chén xī zhǎng dào bái,lín qīng sù yān shōu。
回首云深处,永怀乡旧游。huí shǒu yún shēn chù,yǒng huái xiāng jiù yóu。

咏庭梅寄人

刘禹锡

蚤花常犯寒,繁实常苦酸。zǎo huā cháng fàn hán,fán shí cháng kǔ suān。
何事上春日,坐令芳意阑。hé shì shàng chūn rì,zuò lìng fāng yì lán。
夭桃定相笑,游妓肯回看。yāo táo dìng xiāng xiào,yóu jì kěn huí kàn。
君问调金鼎,方知正味难。jūn wèn diào jīn dǐng,fāng zhī zhèng wèi nán。

故相国燕国公于司空挽歌二首

刘禹锡

雕弓封旧国,黑弰继前功。diāo gōng fēng jiù guó,hēi shāo jì qián gōng。
十年镇南雍,九命作司空。shí nián zhèn nán yōng,jiǔ mìng zuò sī kōng。
池台乐事尽,箫鼓葬仪雄。chí tái lè shì jǐn,xiāo gǔ zàng yí xióng。
一代英豪气,晓散白杨风。yī dài yīng háo qì,xiǎo sàn bái yáng fēng。

故相国燕国公于司空挽歌二首

刘禹锡

阴山贵公子,来葬五陵西。yīn shān guì gōng zi,lái zàng wǔ líng xī。
前马悲无主,犹带朔风嘶。qián mǎ bēi wú zhǔ,yóu dài shuò fēng sī。
汉水晋山郭,襄杨白铜鞮。hàn shuǐ jìn shān guō,xiāng yáng bái tóng dī。
至今有遗爱,日暮人悽悽。zhì jīn yǒu yí ài,rì mù rén qī qī。

请告东归发灞桥却寄诸僚友

刘禹锡

征徒出灞涘,回首伤如何。zhēng tú chū bà sì,huí shǒu shāng rú hé。
故人云雨散,满目山川多。gù rén yún yǔ sàn,mǎn mù shān chuān duō。
行车无停轨,流景同迅波。xíng chē wú tíng guǐ,liú jǐng tóng xùn bō。
前欢渐成昔,感叹益劳歌。qián huān jiàn chéng xī,gǎn tàn yì láo gē。

鹤叹二首

刘禹锡

寂寞一双鹤,主人在西京。jì mò yī shuāng hè,zhǔ rén zài xī jīng。
故巢吴苑树,深院洛阳城。gù cháo wú yuàn shù,shēn yuàn luò yáng chéng。
徐引竹间步,远含云外情。xú yǐn zhú jiān bù,yuǎn hán yún wài qíng。
谁怜好风月,邻舍夜吹笙。shuí lián hǎo fēng yuè,lín shě yè chuī shēng。

鹤叹二首

刘禹锡

丹顶宜承日,霜翎不染泥。dān dǐng yí chéng rì,shuāng líng bù rǎn ní。
爱池能久立,看月未成栖。ài chí néng jiǔ lì,kàn yuè wèi chéng qī。
一院春草长,三山归路迷。yī yuàn chūn cǎo zhǎng,sān shān guī lù mí。
主人朝谒早,贪养汝南鸡。zhǔ rén cháo yè zǎo,tān yǎng rǔ nán jī。

曲江春望

刘禹锡

凤城烟雨歇,万象含佳气。fèng chéng yān yǔ xiē,wàn xiàng hán jiā qì。
酒后人倒狂,花时天似醉。jiǔ hòu rén dào kuáng,huā shí tiān shì zuì。
三春车马客,一代繁华地。sān chūn chē mǎ kè,yī dài fán huá dì。
何事独伤怀,少年曾得意。hé shì dú shāng huái,shǎo nián céng dé yì。

牛相公林亭雨后偶成

刘禹锡

飞雨过池阁,浮光生草树。fēi yǔ guò chí gé,fú guāng shēng cǎo shù。
新竹开粉奁,初莲爇香注。xīn zhú kāi fěn lián,chū lián ruò xiāng zhù。
野花无时节,水鸟自来去。yě huā wú shí jié,shuǐ niǎo zì lái qù。
若问知境人,人间第一处。ruò wèn zhī jìng rén,rén jiān dì yī chù。

发苏州后登武丘寺望海楼

刘禹锡

独宿望海楼,夜深珍木冷。dú sù wàng hǎi lóu,yè shēn zhēn mù lěng。
僧房已闭户,山月方出岭。sēng fáng yǐ bì hù,shān yuè fāng chū lǐng。
碧池涵剑彩,宝刹摇星影。bì chí hán jiàn cǎi,bǎo shā yáo xīng yǐng。
却忆郡斋中,虚眠此时景。què yì jùn zhāi zhōng,xū mián cǐ shí jǐng。

题淳于髡墓

刘禹锡

生为齐赘婿,死作楚先贤。shēng wèi qí zhuì xù,sǐ zuò chǔ xiān xián。
应以客卿葬,故临官道边。yīng yǐ kè qīng zàng,gù lín guān dào biān。
寓言本多兴,放意能合权。yù yán běn duō xīng,fàng yì néng hé quán。
我有一石酒,置君坟树前。wǒ yǒu yī shí jiǔ,zhì jūn fén shù qián。

酬太原狄尚书见寄

刘禹锡

家声烜赫冠前贤,时无穹崇镇北边。jiā shēng xuǎn hè guān qián xián,shí wú qióng chóng zhèn běi biān。
身上官衔如座主,幕中谭笑取同年。shēn shàng guān xián rú zuò zhǔ,mù zhōng tán xiào qǔ tóng nián。
幽并侠少趋鞭弭,燕赵佳人奉管弦。yōu bìng xiá shǎo qū biān mǐ,yàn zhào jiā rén fèng guǎn xián。
仍把天兵书号笔,远题长句寄山川。réng bǎ tiān bīng shū hào bǐ,yuǎn tí zhǎng jù jì shān chuān。

海阳湖别浩初师

刘禹锡

近郭看殊境,独游常鲜欢。jìn guō kàn shū jìng,dú yóu cháng xiān huān。
逢君驻缁锡,观貌称林峦。féng jūn zhù zī xī,guān mào chēng lín luán。
湖满景方霁,野香春未阑。hú mǎn jǐng fāng jì,yě xiāng chūn wèi lán。
爱泉移席近,闻石辍棋看。ài quán yí xí jìn,wén shí chuò qí kàn。
风止松犹韵,花繁露未干。fēng zhǐ sōng yóu yùn,huā fán lù wèi gàn。
桥形出树曲,岩影落池寒。qiáo xíng chū shù qū,yán yǐng luò chí hán。
别路千嶂里,诗情暮云端。bié lù qiān zhàng lǐ,shī qíng mù yún duān。
他年买山处,似此得隳官。tā nián mǎi shān chù,shì cǐ dé huī guān。

早秋集贤院即事

刘禹锡

金数已三伏,火星正西流。jīn shù yǐ sān fú,huǒ xīng zhèng xī liú。
树含秋露晓,阁倚碧天秋。shù hán qiū lù xiǎo,gé yǐ bì tiān qiū。
灰琯应新律,铜壶添夜筹。huī guǎn yīng xīn lǜ,tóng hú tiān yè chóu。
商飙从朔塞,爽气入神州。shāng biāo cóng shuò sāi,shuǎng qì rù shén zhōu。
蕙草香书殿,槐花点御沟。huì cǎo xiāng shū diàn,huái huā diǎn yù gōu。
山明真色见,水静浊烟收。shān míng zhēn sè jiàn,shuǐ jìng zhuó yān shōu。
早岁忝华省,再来成白头。zǎo suì tiǎn huá shěng,zài lái chéng bái tóu。
幸依群玉府,末路尚瀛洲。xìng yī qún yù fǔ,mò lù shàng yíng zhōu。

晚岁登武陵城顾望水陆怅然有作

刘禹锡

星象承乌翼,蛮陬想犬牙。xīng xiàng chéng wū yì,mán zōu xiǎng quǎn yá。
俚人祠竹节,仙洞闭桃花。lǐ rén cí zhú jié,xiān dòng bì táo huā。
城基历汉魏,江源自賨巴。chéng jī lì hàn wèi,jiāng yuán zì cóng bā。
华表廖王墓,菜地黄琼家。huá biǎo liào wáng mù,cài dì huáng qióng jiā。
霜轻菊秀晚,石浅水纹斜。shuāng qīng jú xiù wǎn,shí qiǎn shuǐ wén xié。
樵音绕故垒,汲路明寒沙。qiáo yīn rào gù lěi,jí lù míng hán shā。
清风稍改叶,卢橘始含葩。qīng fēng shāo gǎi yè,lú jú shǐ hán pā。
野桥过驿骑,丛祠发迥笳。yě qiáo guò yì qí,cóng cí fā jiǒng jiā。
跳鳞避举网,倦鸟寄行楂。tiào lín bì jǔ wǎng,juàn niǎo jì xíng zhā。
路尘高出树,山火远连霞。lù chén gāo chū shù,shān huǒ yuǎn lián xiá。
夕曛转赤岸,浮霭起苍葭。xī xūn zhuǎn chì àn,fú ǎi qǐ cāng jiā。
轧轧渡水桨,连连赴林鸦。yà yà dù shuǐ jiǎng,lián lián fù lín yā。
叫阍道非远,赐环期自赊。jiào hūn dào fēi yuǎn,cì huán qī zì shē。
孤臣本危涕,乔木在天涯。gū chén běn wēi tì,qiáo mù zài tiān yá。