古诗词

牛相公见示新什谨依本韵次用以抒下情

刘禹锡

剧韵新篇至,因难始见能。jù yùn xīn piān zhì,yīn nán shǐ jiàn néng。
雨天龙变化,晴日凤鶱腾。yǔ tiān lóng biàn huà,qíng rì fèng xiān téng。
游海惊何极,闻韶素不曾。yóu hǎi jīng hé jí,wén sháo sù bù céng。
惬心时拊髀,击节日麾肱。qiè xīn shí fǔ bì,jī jié rì huī gōng。
符彩添隃墨,波澜起剡藤。fú cǎi tiān shù mò,bō lán qǐ shàn téng。
拣金光熠熠,累璧势层层。jiǎn jīn guāng yì yì,lèi bì shì céng céng。
珠媚多藏贾,花撩欲定僧。zhū mèi duō cáng jiǎ,huā liāo yù dìng sēng。
封来真宝物,寄与愧交朋。fēng lái zhēn bǎo wù,jì yǔ kuì jiāo péng。
已老无时疾,长贫望岁登。yǐ lǎo wú shí jí,zhǎng pín wàng suì dēng。
雀罗秋寂寂,虫翅晓薨薨。què luó qiū jì jì,chóng chì xiǎo hōng hōng。
羸骥方辞绊,虚舟已绝絙。léi jì fāng cí bàn,xū zhōu yǐ jué huán。
荣华甘死别,健羡亦生憎。róng huá gān sǐ bié,jiàn xiàn yì shēng zēng。
玉柱琤瑽韵,金觥雹凸棱。yù zhù chēng cōng yùn,jīn gōng báo tū léng。
何时良宴会,促膝对华灯。hé shí liáng yàn huì,cù xī duì huá dēng。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

咏史二首

刘禹锡

骠骑非无势,少卿终不去。biāo qí fēi wú shì,shǎo qīng zhōng bù qù。
世道剧颓波,我心如砥柱。shì dào jù tuí bō,wǒ xīn rú dǐ zhù。

咏史二首

刘禹锡

贾生明王道,卫绾工车戏。jiǎ shēng míng wáng dào,wèi wǎn gōng chē xì。
同遇汉文时,何人居贵位。tóng yù hàn wén shí,hé rén jū guì wèi。

始发鄂渚寄表臣二首

刘禹锡

祖帐管弦绝,客帆西风生。zǔ zhàng guǎn xián jué,kè fān xī fēng shēng。
回车已不见,犹听马嘶声。huí chē yǐ bù jiàn,yóu tīng mǎ sī shēng。

始发鄂渚寄表臣二首

刘禹锡

晓发柳林戍,遥城闻五鼓。xiǎo fā liǔ lín shù,yáo chéng wén wǔ gǔ。
忆与故人眠,此时犹晤语。yì yǔ gù rén mián,cǐ shí yóu wù yǔ。

出鄂州界怀表臣二首

刘禹锡

离席一挥杯,别愁今尚醉。lí xí yī huī bēi,bié chóu jīn shàng zuì。
迟迟有情处,却恨江帆驶。chí chí yǒu qíng chù,què hèn jiāng fān shǐ。

出鄂州界怀表臣二首

刘禹锡

梦觉疑连榻,舟行忽千里。mèng jué yí lián tà,zhōu xíng hū qiān lǐ。
不见黄鹤楼,寒沙雪相似。bù jiàn huáng hè lóu,hán shā xuě xiāng shì。

杂歌谣辞步虚词二首

刘禹锡

阿母种桃云海际,花落子成三千岁。ā mǔ zhǒng táo yún hǎi jì,huā luò zi chéng sān qiān suì。
海风吹折最繁枝,跪捧琼盘献天帝。hǎi fēng chuī zhé zuì fán zhī,guì pěng qióng pán xiàn tiān dì。

杂歌谣辞步虚词二首

刘禹锡

华表千年一鹤归,凝丹为顶雪为衣。huá biǎo qiān nián yī hè guī,níng dān wèi dǐng xuě wèi yī。
星星仙语人听尽,却向五云翻翅飞。xīng xīng xiān yǔ rén tīng jǐn,què xiàng wǔ yún fān chì fēi。

送廖参谋东游二首

刘禹锡

【其一】
九陌逢君又别离,行云别鹤本无期。jiǔ mò féng jūn yòu bié lí,xíng yún bié hè běn wú qī。
望嵩楼上忽相见,看过花开花落时。wàng sōng lóu shàng hū xiāng jiàn,kàn guò huā kāi huā luò shí。
【其二】
繁花落尽君辞去,绿草垂杨引征路。fán huā luò jǐn jūn cí qù,lǜ cǎo chuí yáng yǐn zhēng lù。
东道诸侯皆故人,留连必是多情处。dōng dào zhū hóu jiē gù rén,liú lián bì shì duō qíng chù。

台城怀古

刘禹锡

清江悠悠王气沉,六朝遗事何处寻。qīng jiāng yōu yōu wáng qì chén,liù cháo yí shì hé chù xún。
宫墙隐嶙围野泽,鹳鹢夜鸣秋色深。gōng qiáng yǐn lín wéi yě zé,guàn yì yè míng qiū sè shēn。

醉答乐天

刘禹锡

洛城洛城何日归,故人故人今转稀。luò chéng luò chéng hé rì guī,gù rén gù rén jīn zhuǎn xī。
莫嗟雪里暂时别,终拟云间相逐飞。mò jiē xuě lǐ zàn shí bié,zhōng nǐ yún jiān xiāng zhú fēi。

改高陵人颂刘仁师诗

刘禹锡

噫泾水之逶迤,溉我公兮及我私。yī jīng shuǐ zhī wēi yí,gài wǒ gōng xī jí wǒ sī。
水无心兮人多僻,锢上游兮乾我泽。shuǐ wú xīn xī rén duō pì,gù shàng yóu xī qián wǒ zé。
时逢理兮官得材,墨绶繠兮刘君来。shí féng lǐ xī guān dé cái,mò shòu ruǐ xī liú jūn lái。
能爱人兮恤其隐,心既公兮言既尽。néng ài rén xī xù qí yǐn,xīn jì gōng xī yán jì jǐn。
县申府兮府闻天,积愤刷兮沈疴痊。xiàn shēn fǔ xī fǔ wén tiān,jī fèn shuā xī shěn kē quán。
划新渠兮百亩流,行龙蛇兮止膏油。huà xīn qú xī bǎi mǔ liú,xíng lóng shé xī zhǐ gāo yóu。
遵水式兮复田制,无荒区兮有良岁。zūn shuǐ shì xī fù tián zhì,wú huāng qū xī yǒu liáng suì。
嗟刘君兮去翱翔,遗我福兮牵我肠。jiē liú jūn xī qù áo xiáng,yí wǒ fú xī qiān wǒ cháng。
纪成功兮镌美石,求信词兮昭懿绩。jì chéng gōng xī juān měi shí,qiú xìn cí xī zhāo yì jì。

望赋附宫人忆月之歌

刘禹锡

张衡侧身愁思久,王粲登楼日回首。zhāng héng cè shēn chóu sī jiǔ,wáng càn dēng lóu rì huí shǒu。
不作渭滨垂钓臣,羞为洛阳拜尘友。bù zuò wèi bīn chuí diào chén,xiū wèi luò yáng bài chén yǒu。

祭韩吏部文附诗

刘禹锡

岐山威凤不复鸣,华亭别鹤中夜惊。qí shān wēi fèng bù fù míng,huá tíng bié hè zhōng yè jīng。
畏简书兮拘印绶,思临恸兮志莫就。wèi jiǎn shū xī jū yìn shòu,sī lín tòng xī zhì mò jiù。
生刍一束酒一杯,故人故人歆此来。shēng chú yī shù jiǔ yī bēi,gù rén gù rén xīn cǐ lái。

团扇诗

刘禹锡

团扇复团扇,奉君清暑殿。tuán shàn fù tuán shàn,fèng jūn qīng shǔ diàn。
秋风入庭树,从此不相见。qiū fēng rù tíng shù,cóng cǐ bù xiāng jiàn。
上有乘鸾女,苍苍虫网遍。shàng yǒu chéng luán nǚ,cāng cāng chóng wǎng biàn。
明年入怀袖,别是机中练。míng nián rù huái xiù,bié shì jī zhōng liàn。