古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
题弟{衆罒=自}述书赋后
唐
:
窦蒙
受命别家乡,思归每断肠。
shòu mìng bié jiā xiāng,sī guī měi duàn cháng。
季江留被在,子敬与琴亡。
jì jiāng liú bèi zài,zi jìng yǔ qín wáng。
吾弟当平昔,才名荷宠光。
wú dì dāng píng xī,cái míng hé chǒng guāng。
作诗通小雅,献赋掩长杨。
zuò shī tōng xiǎo yǎ,xiàn fù yǎn zhǎng yáng。
流转三千里,悲啼百万行。
liú zhuǎn sān qiān lǐ,bēi tí bǎi wàn xíng。
庭前紫荆树,何日再芬芳。
tíng qián zǐ jīng shù,hé rì zài fēn fāng。
AI赏析
窦蒙
唐扶风人,字子全。肃宗时官国子司业,兼太原县令。工书。
窦蒙的作品>>
猜您喜欢