古诗词

送耿湋拾遗联句

颜真卿

尧舜逢明主,严徐得侍臣。yáo shùn féng míng zhǔ,yán xú dé shì chén。
分行接三事,高兴柏梁新。fēn xíng jiē sān shì,gāo xīng bǎi liáng xīn。
楚国千山道,秦城万里人。chǔ guó qiān shān dào,qín chéng wàn lǐ rén。
镜中看齿发,河上有烟尘。jìng zhōng kàn chǐ fā,hé shàng yǒu yān chén。
望阙飞青翰,朝天忆紫宸。wàng quē fēi qīng hàn,cháo tiān yì zǐ chén。
喜来欢宴洽,愁去咏歌频。xǐ lái huān yàn qià,chóu qù yǒng gē pín。
顾盼情非一,睽携处亦频。gù pàn qíng fēi yī,kuí xié chù yì pín。
吴兴贤太守,临水最殷勤。wú xīng xián tài shǒu,lín shuǐ zuì yīn qín。
颜真卿

颜真卿

颜真卿(709-784,一说709-785),字清臣,汉族,唐京兆万年(今陕西西安)人,祖籍唐琅琊临沂(今山东临沂),中国唐代书法家。 唐代中期杰出书法家。他创立的“颜体”楷书与赵孟頫、柳公权、欧阳询并称“楷书四大家”。 颜真卿的作品>>

猜您喜欢

登平望桥下作

颜真卿

登桥试长望,望极与天平。dēng qiáo shì zhǎng wàng,wàng jí yǔ tiān píng。
际海蒹葭色,终朝凫雁声。jì hǎi jiān jiā sè,zhōng cháo fú yàn shēng。
近山犹仿佛,远水忽微明。jìn shān yóu fǎng fú,yuǎn shuǐ hū wēi míng。
更览诸公作,知高题柱名。gèng lǎn zhū gōng zuò,zhī gāo tí zhù míng。

五言送李侍御联句

颜真卿

吾友驻行轮,迟迟惜上春。wú yǒu zhù xíng lún,chí chí xī shàng chūn。
东西出饯路,惆怅独归人。dōng xī chū jiàn lù,chóu chàng dú guī rén。
欢会期他日,驱驰恨此身。huān huì qī tā rì,qū chí hèn cǐ shēn。
须知贡公望,从此愿相因。xū zhī gòng gōng wàng,cóng cǐ yuàn xiāng yīn。

五言玩初月重游联句

颜真卿

春溪与岸平,初月出溪明。chūn xī yǔ àn píng,chū yuè chū xī míng。
璧彩寒仍洁,金波夜转清。bì cǎi hán réng jié,jīn bō yè zhuǎn qīng。
孤光远近满,练色往来轻。gū guāng yuǎn jìn mǎn,liàn sè wǎng lái qīng。
望望随兰棹,依依出柳城。wàng wàng suí lán zhào,yī yī chū liǔ chéng。

五言夜集联句

颜真卿

寒花护月色,坠叶占风音。hán huā hù yuè sè,zhuì yè zhàn fēng yīn。
兹夕无尘虑,高云共片心。zī xī wú chén lǜ,gāo yún gòng piàn xīn。

刻清远道士诗因而继作

颜真卿

不到东西寺,于今五十春。bù dào dōng xī sì,yú jīn wǔ shí chūn。
朅来从旧赏,林壑宛相亲。qiè lái cóng jiù shǎng,lín hè wǎn xiāng qīn。
吴子多藏日,秦王厌胜辰。wú zi duō cáng rì,qín wáng yàn shèng chén。
剑池穿万仞,盘石坐千人。jiàn chí chuān wàn rèn,pán shí zuò qiān rén。
金气腾为虎,琴台化若神。jīn qì téng wèi hǔ,qín tái huà ruò shén。
登坛仰生一,舍宅叹珣珉。dēng tán yǎng shēng yī,shě zhái tàn xún mín。
中岭分双树,回峦绝四邻。zhōng lǐng fēn shuāng shù,huí luán jué sì lín。
窥临江海接,崇饰四时新。kuī lín jiāng hǎi jiē,chóng shì sì shí xīn。
客有神仙者,于兹雅丽陈。kè yǒu shén xiān zhě,yú zī yǎ lì chén。
名高清远峡,文聚斗牛津。míng gāo qīng yuǎn xiá,wén jù dòu niú jīn。
迹异心宁间,声同质岂均。jì yì xīn níng jiān,shēng tóng zhì qǐ jūn。
悠然千载后,知我揖光尘。yōu rán qiān zài hòu,zhī wǒ yī guāng chén。

与耿湋水亭咏风联句

颜真卿

清风何处起,拂槛复萦洲。qīng fēng hé chù qǐ,fú kǎn fù yíng zhōu。
回入飘华幕,轻来叠晚流。huí rù piāo huá mù,qīng lái dié wǎn liú。
桃竹今已展,羽翣且从收。táo zhú jīn yǐ zhǎn,yǔ shà qiě cóng shōu。
经竹吹弥切,过松韵更幽。jīng zhú chuī mí qiè,guò sōng yùn gèng yōu。
直散青蘋末,偏随白浪头。zhí sàn qīng píng mò,piān suí bái làng tóu。
山山催雨过,浦浦发行舟。shān shān cuī yǔ guò,pǔ pǔ fā xíng zhōu。
动树蝉争噪,开帘客罢愁。dòng shù chán zhēng zào,kāi lián kè bà chóu。
度弦方解愠,临水已迎秋。dù xián fāng jiě yùn,lín shuǐ yǐ yíng qiū。
凉为开襟至,清因作颂留。liáng wèi kāi jīn zhì,qīng yīn zuò sòng liú。
周回随远梦,骚屑满离忧。zhōu huí suí yuǎn mèng,sāo xiè mǎn lí yōu。
岂独销繁暑,偏能入迥楼。qǐ dú xiāo fán shǔ,piān néng rù jiǒng lóu。
王风今若此,谁不荷明休。wáng fēng jīn ruò cǐ,shuí bù hé míng xiū。

又溪馆听蝉联句

颜真卿

高树多凉吹,疏蝉足断声。gāo shù duō liáng chuī,shū chán zú duàn shēng。
已催居客感,更使别人惊。yǐ cuī jū kè gǎn,gèng shǐ bié rén jīng。
晚夏犹知急,新秋别有情。wǎn xià yóu zhī jí,xīn qiū bié yǒu qíng。
危湍和不似,细管学难成。wēi tuān hé bù shì,xì guǎn xué nán chéng。
当敩附金重,无贪曜火明。dāng xiào fù jīn zhòng,wú tān yào huǒ míng。
青松四面落,白发一重生。qīng sōng sì miàn luò,bái fā yī zhòng shēng。
向夕音弥厉,迎风翼更轻。xiàng xī yīn mí lì,yíng fēng yì gèng qīng。
单嘶出迥树,馀响思空城。dān sī chū jiǒng shù,yú xiǎng sī kōng chéng。
嘒唳松间坐,萧寥竹里行。huì lì sōng jiān zuò,xiāo liáo zhú lǐ xíng。
如何长饮露,高洁未能名。rú hé zhǎng yǐn lù,gāo jié wèi néng míng。

五言月夜啜茶联句

颜真卿

泛花邀坐客,代饮引情言。fàn huā yāo zuò kè,dài yǐn yǐn qíng yán。
醒酒宜华席,留僧想独园。xǐng jiǔ yí huá xí,liú sēng xiǎng dú yuán。
不须攀月桂,何假树庭萱。bù xū pān yuè guì,hé jiǎ shù tíng xuān。
御史秋风劲,尚书北斗尊。yù shǐ qiū fēng jìn,shàng shū běi dòu zūn。
流华净肌骨,疏瀹涤心原。liú huá jìng jī gǔ,shū yuè dí xīn yuán。
不似春醪醉,何辞绿菽繁。bù shì chūn láo zuì,hé cí lǜ shū fán。
素瓷传静夜,芳气满闲轩。sù cí chuán jìng yè,fāng qì mǎn xián xuān。

五言夜宴咏灯联句

颜真卿

桂酒牵诗兴,兰釭照客情。guì jiǔ qiān shī xīng,lán gāng zhào kè qíng。
讵惭珠乘朗,不让月轮明。jù cán zhū chéng lǎng,bù ràng yuè lún míng。
破暗光初白,浮云色转清。pò àn guāng chū bái,fú yún sè zhuǎn qīng。
带花疑在树,比燎欲分庭。dài huā yí zài shù,bǐ liáo yù fēn tíng。
顾己惭微照,开帘识近汀。gù jǐ cán wēi zhào,kāi lián shí jìn tīng。

劝学诗

颜真卿

三更灯火五更鸡,正是男儿读书时。sān gèng dēng huǒ wǔ gèng jī,zhèng shì nán ér dú shū shí。
黑发不知勤学早,白首方悔读书迟。hēi fā bù zhī qín xué zǎo,bái shǒu fāng huǐ dú shū chí。

题杼山癸亭得暮字

颜真卿

杼山多幽绝,胜事盈跬步。zhù shān duō yōu jué,shèng shì yíng kuǐ bù。
前者虽登攀,淹留恨晨暮。qián zhě suī dēng pān,yān liú hèn chén mù。
及兹纡胜引,曾是美无度。jí zī yū shèng yǐn,céng shì měi wú dù。
歘构三癸亭,实为陆生故。chuā gòu sān guǐ tíng,shí wèi lù shēng gù。
高贤能创物,疏凿皆有趣。gāo xián néng chuàng wù,shū záo jiē yǒu qù。
不越方丈间,居然云霄遇。bù yuè fāng zhàng jiān,jū rán yún xiāo yù。
巍峨倚修岫,旷望临古渡。wēi é yǐ xiū xiù,kuàng wàng lín gǔ dù。
左右苔石攒,低昂桂枝蠹。zuǒ yòu tái shí zǎn,dī áng guì zhī dù。
山僧狎猿狖,巢鸟来枳椇。shān sēng xiá yuán yòu,cháo niǎo lái zhǐ jǔ。
俯视何楷台,傍瞻戴颙路。fǔ shì hé kǎi tái,bàng zhān dài yóng lù。
迟回未能下,夕照明村树。chí huí wèi néng xià,xī zhào míng cūn shù。

谢陆处士杼山折青桂花见寄之什

颜真卿

群子游杼山,山寒桂花白。qún zi yóu zhù shān,shān hán guì huā bái。
绿荑含素萼,采折自逋客。lǜ tí hán sù è,cǎi zhé zì bū kè。
忽枉岩中诗,芳香润金石。hū wǎng yán zhōng shī,fāng xiāng rùn jīn shí。
全高南越蠹,岂谢东堂策。quán gāo nán yuè dù,qǐ xiè dōng táng cè。
会惬名山期,从君恣幽觌。huì qiè míng shān qī,cóng jūn zì yōu dí。

赠裴将军

颜真卿

大君制六合,猛将清九垓。dà jūn zhì liù hé,měng jiāng qīng jiǔ gāi。
战马若龙虎,腾凌何壮哉。zhàn mǎ ruò lóng hǔ,téng líng hé zhuàng zāi。
将军临八荒,烜赫耀英材。jiāng jūn lín bā huāng,xuǎn hè yào yīng cái。
剑舞若游电,随风萦且回。jiàn wǔ ruò yóu diàn,suí fēng yíng qiě huí。
登高望天山,白云正崔巍。dēng gāo wàng tiān shān,bái yún zhèng cuī wēi。
入阵破骄虏,威名雄震雷。rù zhèn pò jiāo lǔ,wēi míng xióng zhèn léi。
一射百马倒,再射万夫开。yī shè bǎi mǎ dào,zài shè wàn fū kāi。
匈奴不敢敌,相呼归去来。xiōng nú bù gǎn dí,xiāng hū guī qù lái。
功成报天子,可以画麟台。gōng chéng bào tiān zi,kě yǐ huà lín tái。

咏陶渊明

颜真卿

张良思报韩,龚胜耻事新。zhāng liáng sī bào hán,gōng shèng chǐ shì xīn。
狙击不肯就,舍生悲缙绅。jū jī bù kěn jiù,shě shēng bēi jìn shēn。
呜呼陶渊明,奕叶为晋臣。wū hū táo yuān míng,yì yè wèi jìn chén。
自以公相后,每怀宗国屯。zì yǐ gōng xiāng hòu,měi huái zōng guó tún。
题诗庚子岁,自谓羲皇人。tí shī gēng zi suì,zì wèi xī huáng rén。
手持山海经,头戴漉酒巾。shǒu chí shān hǎi jīng,tóu dài lù jiǔ jīn。
兴逐孤云外,心随还鸟泯。xīng zhú gū yún wài,xīn suí hái niǎo mǐn。

使过瑶台寺有怀圆寂上人

颜真卿

上人居此寺,不出三十年。shàng rén jū cǐ sì,bù chū sān shí nián。
万法元无著,一心唯趣禅。wàn fǎ yuán wú zhù,yī xīn wéi qù chán。
忽纡尘外轸,远访区中缘。hū yū chén wài zhěn,yuǎn fǎng qū zhōng yuán。
及尔不复见,支提犹岌然。jí ěr bù fù jiàn,zhī tí yóu jí rán。
2712