古诗词

望江南其八江乡

王琪

江南岸,云树半晴阴。jiāng nán àn,yún shù bàn qíng yīn。
帆去帆来天亦老,潮生潮落日还沈。fān qù fān lái tiān yì lǎo,cháo shēng cháo luò rì hái shěn。
南北别离心。nán běi bié lí xīn。
兴废事,千古一沾襟。xīng fèi shì,qiān gǔ yī zhān jīn。
山下孤烟渔市晓,柳边疏雨酒家深。shān xià gū yān yú shì xiǎo,liǔ biān shū yǔ jiǔ jiā shēn。
行客莫登临。xíng kè mò dēng lín。

王琪

王琪:字君玉,生于华阳(今四川成都),徙舒(今安徽庐江)。他是王罕之子、王珪的从兄。北宋政治家、文学家。 王琪的作品>>

猜您喜欢

定风波

王琪

把酒花前欲问天。bǎ jiǔ huā qián yù wèn tiān。
春来秋去苦茫然。chūn lái qiū qù kǔ máng rán。
风雨满枝花满地。fēng yǔ mǎn zhī huā mǎn dì。
何事。hé shì。
却教纤草占流年。què jiào xiān cǎo zhàn liú nián。
试把钿筝重促柱。shì bǎ diàn zhēng zhòng cù zhù。
无绪。wú xù。
酒阑清泪滴朱弦。jiǔ lán qīng lèi dī zhū xián。
赖有玉人相顾好。lài yǒu yù rén xiāng gù hǎo。
轻笑。qīng xiào。
却疑春色在婵娟。què yí chūn sè zài chán juān。

祝英台/祝英台近

王琪

可堪妒柳羞花,下床都懒,便瘦也教春知道。kě kān dù liǔ xiū huā,xià chuáng dōu lǎn,biàn shòu yě jiào chūn zhī dào。

望江南·其六·江景

王琪

江南雨,风送满长川。jiāng nán yǔ,fēng sòng mǎn zhǎng chuān。
碧瓦烟昏沈柳岸,红绡香润入梅天。bì wǎ yān hūn shěn liǔ àn,hóng xiāo xiāng rùn rù méi tiān。
飘洒正潇然。piāo sǎ zhèng xiāo rán。
朝与暮,长在楚峰前。cháo yǔ mù,zhǎng zài chǔ fēng qián。
寒夜愁敧金带枕,暮江深闭木兰船。hán yè chóu jī jīn dài zhěn,mù jiāng shēn bì mù lán chuán。
烟浪远相连。yān làng yuǎn xiāng lián。

忆江南·柳

王琪

江南酒,何处味偏浓。jiāng nán jiǔ,hé chù wèi piān nóng。
醉卧春风深巷里,晓寻香旆小桥东。zuì wò chūn fēng shēn xiàng lǐ,xiǎo xún xiāng pèi xiǎo qiáo dōng。
竹叶满金钟。zhú yè mǎn jīn zhōng。
檀板醉,人面粉生红。tán bǎn zuì,rén miàn fěn shēng hóng。
青杏黄梅朱阁上,鲥鱼苦笋玉盘中。qīng xìng huáng méi zhū gé shàng,shí yú kǔ sǔn yù pán zhōng。
酩酊任愁攻。mǐng dīng rèn chóu gōng。

望江南柳

王琪

江南柳,烟穗拂人轻。jiāng nán liǔ,yān suì fú rén qīng。
愁黛空长描不似,舞腰虽瘦学难成。chóu dài kōng zhǎng miáo bù shì,wǔ yāo suī shòu xué nán chéng。
天意与风情。tiān yì yǔ fēng qíng。
攀折处,离恨几时平。pān zhé chù,lí hèn jǐ shí píng。
已纵柔条萦客棹,更飞狂絮扑旗亭。yǐ zòng róu tiáo yíng kè zhào,gèng fēi kuáng xù pū qí tíng。
三月乱莺声。sān yuè luàn yīng shēng。

望江南其三柳

王琪

江南燕,轻扬绣帘风。jiāng nán yàn,qīng yáng xiù lián fēng。
二月池塘新社过,六朝宫殿旧巢空。èr yuè chí táng xīn shè guò,liù cháo gōng diàn jiù cháo kōng。
颉颃恣西东。jié háng zì xī dōng。
王谢宅,曾入绮堂中。wáng xiè zhái,céng rù qǐ táng zhōng。
烟径掠花飞远远,晓窗惊梦语匆匆。yān jìng lüè huā fēi yuǎn yuǎn,xiǎo chuāng jīng mèng yǔ cōng cōng。
偏占杏园红。piān zhàn xìng yuán hóng。

望江南其三柳

王琪

江南竹,清润绝纤埃。jiāng nán zhú,qīng rùn jué xiān āi。
深径欲留双凤宿,后庭偏映小桃开。shēn jìng yù liú shuāng fèng sù,hòu tíng piān yìng xiǎo táo kāi。
风月影徘徊。fēng yuè yǐng pái huái。
寒玉瘦,霜霰信相催。hán yù shòu,shuāng xiàn xìn xiāng cuī。
粉泪空流妆点在,羊车曾傍翠枝来。fěn lèi kōng liú zhuāng diǎn zài,yáng chē céng bàng cuì zhī lái。
龙笛莫轻裁。lóng dí mò qīng cái。

望江南其三柳

王琪

江南草,如种复如描。jiāng nán cǎo,rú zhǒng fù rú miáo。
深映落花莺舌乱,绿迷南浦客魂销。shēn yìng luò huā yīng shé luàn,lǜ mí nán pǔ kè hún xiāo。
日日斗青袍。rì rì dòu qīng páo。
风欲转,柔态不胜娇。fēng yù zhuǎn,róu tài bù shèng jiāo。
远翠天涯经夜雨,冷痕沙上带昏潮。yuǎn cuì tiān yá jīng yè yǔ,lěng hén shā shàng dài hūn cháo。
谁梦与兰苕。shuí mèng yǔ lán sháo。

望江南其三柳

王琪

江南水,江路转平沙。jiāng nán shuǐ,jiāng lù zhuǎn píng shā。
雨霁高烟收素练,风晴细浪吐寒花。yǔ jì gāo yān shōu sù liàn,fēng qíng xì làng tǔ hán huā。
迢递送星槎。tiáo dì sòng xīng chá。
名利客,飘泊未还家。míng lì kè,piāo pō wèi hái jiā。
西塞山前渔唱远,洞庭波上雁行斜。xī sāi shān qián yú chàng yuǎn,dòng tíng bō shàng yàn xíng xié。
征棹宿天涯。zhēng zhào sù tiān yá。

望江南·其三·柳

王琪

江南月,清夜满西楼。jiāng nán yuè,qīng yè mǎn xī lóu。
云落开时冰吐鉴,浪花深处玉沈钩。yún luò kāi shí bīng tǔ jiàn,làng huā shēn chù yù shěn gōu。
圆缺几时休。yuán quē jǐ shí xiū。
星汉迥,风露入新秋。xīng hàn jiǒng,fēng lù rù xīn qiū。
丹桂不知摇落恨,素娥应信别离愁。dān guì bù zhī yáo luò hèn,sù é yīng xìn bié lí chóu。
天上共悠悠。tiān shàng gòng yōu yōu。

望江南其三柳

王琪

江南雪,轻素剪云端。jiāng nán xuě,qīng sù jiǎn yún duān。
琼树忽惊春意早,梅花偏觉晓香寒。qióng shù hū jīng chūn yì zǎo,méi huā piān jué xiǎo xiāng hán。
冷影褫清欢。lěng yǐng chǐ qīng huān。
蟾玉迥,清夜好重看。chán yù jiǒng,qīng yè hǎo zhòng kàn。
谢女联诗衾翠幕,子猷乘兴泛平澜。xiè nǚ lián shī qīn cuì mù,zi yóu chéng xīng fàn píng lán。
空惜舞英残。kōng xī wǔ yīng cán。

九曲池

王琪

越调隋家曲,当年亦九成。yuè diào suí jiā qū,dāng nián yì jiǔ chéng。
哀音已亡国,废诏尚留名。āi yīn yǐ wáng guó,fèi zhào shàng liú míng。
仪凤终沉影,鸣蛙祇沸声。yí fèng zhōng chén yǐng,míng wā qí fèi shēng。
凄凉不可问,落日背芜城。qī liáng bù kě wèn,luò rì bèi wú chéng。

送安公归顶山瑞石庵

王琪

谈空一纪馀,重出访岩居。tán kōng yī jì yú,zhòng chū fǎng yán jū。
身是汾阳嗣,囊惟郭璞书。shēn shì fén yáng sì,náng wéi guō pú shū。
公侯倒屣后,泉石结茆初。gōng hóu dào xǐ hòu,quán shí jié máo chū。
山顶收榛栗,经秋信莫疏。shān dǐng shōu zhēn lì,jīng qiū xìn mò shū。

金陵赏心亭

王琪

千里秦淮在玉壶,江山清丽壮吴都。qiān lǐ qín huái zài yù hú,jiāng shān qīng lì zhuàng wú dōu。
昔人已化辽天鹤,旧画难寻卧雪图。xī rén yǐ huà liáo tiān hè,jiù huà nán xún wò xuě tú。
冉冉流年去京国,萧萧华发老江湖。rǎn rǎn liú nián qù jīng guó,xiāo xiāo huá fā lǎo jiāng hú。
残蝉不会登临意,又噪西风入座隅。cán chán bù huì dēng lín yì,yòu zào xī fēng rù zuò yú。

无弦琴

王琪

寂寞之淳音,其为乐至深。jì mò zhī chún yīn,qí wèi lè zhì shēn。
应嫌鼓腹者,独自抚弦琴。yīng xián gǔ fù zhě,dú zì fǔ xián qín。
2612