古诗词

鲁望读襄阳耆旧传见赠五百言过褒庸材靡有称是然襄阳曩事历历在目夫耆旧传所未载者汉阳王则宗社元勋孟浩然则文章大匠予次而赞之因而寄答亦诗人无言不酬之义也次韵

皮日休

汉水碧于天,南荆廓然秀。hàn shuǐ bì yú tiān,nán jīng kuò rán xiù。
庐罗遵古俗,鄢郢迷昔囿。lú luó zūn gǔ sú,yān yǐng mí xī yòu。
幽奇无得状,巉绝不能究。yōu qí wú dé zhuàng,chán jué bù néng jiū。
兴替忽矣新,山川悄然旧。xīng tì hū yǐ xīn,shān chuān qiāo rán jiù。
斑斑生造士,一一应玄宿。bān bān shēng zào shì,yī yī yīng xuán sù。
巴庸乃崄岨,屈景实豪右。bā yōng nǎi xiǎn qū,qū jǐng shí háo yòu。
是非既自分,泾渭不相就。shì fēi jì zì fēn,jīng wèi bù xiāng jiù。
粤自灵均来,清才若天漱。yuè zì líng jūn lái,qīng cái ruò tiān shù。
伟哉洞上隐,卓尔隆中耨。wěi zāi dòng shàng yǐn,zhuó ěr lóng zhōng nòu。
始将麋鹿狎,遂与麒麟斗。shǐ jiāng mí lù xiá,suì yǔ qí lín dòu。
万乘不可谒,千钟固非茂。wàn chéng bù kě yè,qiān zhōng gù fēi mào。
爰从景升死,境上多兵候。yuán cóng jǐng shēng sǐ,jìng shàng duō bīng hòu。
檀溪试戈船,岘岭屯贝胄。tán xī shì gē chuán,xiàn lǐng tún bèi zhòu。
寂莫数百年,质唯包砾琇。jì mò shù bǎi nián,zhì wéi bāo lì xiù。
上玄赏唐德,生贤命之授。shàng xuán shǎng táng dé,shēng xián mìng zhī shòu。
是为汉阳王,帝曰俞尔奏。shì wèi hàn yáng wáng,dì yuē yú ěr zòu。
巨德耸神鬼,宏才轹前后。jù dé sǒng shén guǐ,hóng cái lì qián hòu。
势端唯金茎,质古乃玉豆。shì duān wéi jīn jīng,zhì gǔ nǎi yù dòu。
行叶荫大椿,词源吐洪溜。xíng yè yīn dà chūn,cí yuán tǔ hóng liū。
六成清庙音,一柱明堂构。liù chéng qīng miào yīn,yī zhù míng táng gòu。
在昔房陵迁,圆穹正中漏。zài xī fáng líng qiān,yuán qióng zhèng zhōng lòu。
繄王揭然出,上下拓宇宙。yī wáng jiē rán chū,shàng xià tuò yǔ zhòu。
俯视三事者,騃騃若童幼。fǔ shì sān shì zhě,ái ái ruò tóng yòu。
低摧护中兴,若凤视其鷇。dī cuī hù zhōng xīng,ruò fèng shì qí kòu。
遇险必伸足,逢诛将引脰。yù xiǎn bì shēn zú,féng zhū jiāng yǐn dòu。
既正北极尊,遂治众星谬。jì zhèng běi jí zūn,suì zhì zhòng xīng miù。
重闻章陵幸,再见岐阳狩。zhòng wén zhāng líng xìng,zài jiàn qí yáng shòu。
日似新刮膜,天如重熨绉。rì shì xīn guā mó,tiān rú zhòng yùn zhòu。
易政疾似欬,求贤甚于购。yì zhèng jí shì kài,qiú xián shén yú gòu。
化之未期年,民安而国富。huà zhī wèi qī nián,mín ān ér guó fù。
翼卫两舜趋,钩陈十尧骤。yì wèi liǎng shùn qū,gōu chén shí yáo zhòu。
忽然遗相印,如羿卸其彀。hū rán yí xiāng yìn,rú yì xiè qí gòu。
奸幸却乘衅,播迁遂终寿。jiān xìng què chéng xìn,bō qiān suì zhōng shòu。
遗庙屹峰崿,功名纷组绣。yí miào yì fēng è,gōng míng fēn zǔ xiù。
开元文物盛,孟子生荆岫。kāi yuán wén wù shèng,mèng zi shēng jīng xiù。
斯文纵奇巧,秦玺新雕镂。sī wén zòng qí qiǎo,qín xǐ xīn diāo lòu。
甘穷卧牛衣,受辱对狗窦。gān qióng wò niú yī,shòu rǔ duì gǒu dòu。
思变如易爻,才通似玄首。sī biàn rú yì yáo,cái tōng shì xuán shǒu。
秘于龙宫室,怪于天篆籀。mì yú lóng gōng shì,guài yú tiān zhuàn zhòu。
知者竞欲戴,嫉者或将诟。zhī zhě jìng yù dài,jí zhě huò jiāng gòu。
任达且百觚,遂为当时陋。rèn dá qiě bǎi gū,suì wèi dāng shí lòu。
既作才鬼终,恐为仙籍售。jì zuò cái guǐ zhōng,kǒng wèi xiān jí shòu。
予生二贤末,得作升木狖。yǔ shēng èr xián mò,dé zuò shēng mù yòu。
兼济与独善,俱敢怀其臭。jiān jì yǔ dú shàn,jù gǎn huái qí chòu。
江汉称炳灵,克明嗣清昼。jiāng hàn chēng bǐng líng,kè míng sì qīng zhòu。
继彼欲为三,如醨如醇酎。jì bǐ yù wèi sān,rú lí rú chún zhòu。
既见陆夫子,驽心却伏厩。jì jiàn lù fū zi,nú xīn què fú jiù。
结彼世外交,遇之于邂逅。jié bǐ shì wài jiāo,yù zhī yú xiè hòu。
两鹤思竞闲,双松格争瘦。liǎng hè sī jìng xián,shuāng sōng gé zhēng shòu。
唯恐别仙才,涟涟涕襟袖。wéi kǒng bié xiān cái,lián lián tì jīn xiù。
皮日休

皮日休

皮日休,字袭美,一字逸少,生于公元834至839年间,卒于公元902年以后。曾居住在鹿门山,自号鹿门子,又号间气布衣、醉吟先生。晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆“。今湖北天门人(《北梦琐言》),汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官(《吴越备史》)、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,或言“陷巢贼中”(《唐才子传》),任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作。《新唐书·艺文志》录有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》多部。 皮日休的作品>>

猜您喜欢

送从弟皮

皮日休

羡尔优游正少年,竟陵烟月似吴天。xiàn ěr yōu yóu zhèng shǎo nián,jìng líng yān yuè shì wú tiān。
车螯近岸无妨取,舴艋随风不费牵。chē áo jìn àn wú fáng qǔ,zé měng suí fēng bù fèi qiān。
处处路傍千顷稻,家家门外一渠莲。chù chù lù bàng qiān qǐng dào,jiā jiā mén wài yī qú lián。
殷勤莫笑襄阳住,为爱南溪缩项鳊。yīn qín mò xiào xiāng yáng zhù,wèi ài nán xī suō xiàng biān。

题潼关兰若

皮日休

潼津罢惊有招提,近百年无战马嘶。tóng jīn bà jīng yǒu zhāo tí,jìn bǎi nián wú zhàn mǎ sī。
壮士不言三尺剑,谋臣休道一丸泥。zhuàng shì bù yán sān chǐ jiàn,móu chén xiū dào yī wán ní。
昔时驰道洪波上,今日宸居紫气西。xī shí chí dào hóng bō shàng,jīn rì chén jū zǐ qì xī。
关吏不劳重借问,弃繻生拟入耶溪。guān lì bù láo zhòng jiè wèn,qì xū shēng nǐ rù yé xī。

屣步访鲁望不遇

皮日休

雪晴墟里竹欹斜,蜡屐徐吟到陆家。xuě qíng xū lǐ zhú yī xié,là jī xú yín dào lù jiā。
荒径扫稀堆柏子,破扉开涩染苔花。huāng jìng sǎo xī duī bǎi zi,pò fēi kāi sè rǎn tái huā。
壁闲定欲图双桧,厨静空如饭一麻。bì xián dìng yù tú shuāng guì,chú jìng kōng rú fàn yī má。
拟受太玄今不遇,可怜遗恨似侯芭。nǐ shòu tài xuán jīn bù yù,kě lián yí hèn shì hóu bā。

开元寺客省早景即事

皮日休

客省萧条柿叶红,楼台如画倚霜空。kè shěng xiāo tiáo shì yè hóng,lóu tái rú huà yǐ shuāng kōng。
铜池数滴桂上雨,金铎一声松杪风。tóng chí shù dī guì shàng yǔ,jīn duó yī shēng sōng miǎo fēng。
鹤静时来珠像侧,鸽驯多在宝幡中。hè jìng shí lái zhū xiàng cè,gē xùn duō zài bǎo fān zhōng。
如何尘外虚为契,不得支公此会同。rú hé chén wài xū wèi qì,bù dé zhī gōng cǐ huì tóng。

病中有人惠海蟹转寄鲁望

皮日休

绀甲青筐染苔衣,岛夷初寄北人时。gàn jiǎ qīng kuāng rǎn tái yī,dǎo yí chū jì běi rén shí。
离居定有石帆觉,失伴唯应海月知。lí jū dìng yǒu shí fān jué,shī bàn wéi yīng hǎi yuè zhī。
族类分明连璅?,形容好个似蟛蜞。zú lèi fēn míng lián suǒ,xíng róng hǎo gè shì péng qí。
病中无用霜螯处,寄与夫君左手持。bìng zhōng wú yòng shuāng áo chù,jì yǔ fū jūn zuǒ shǒu chí。

病中美景颇阻追游因寄鲁望

皮日休

瘿床闲卧昼迢迢,唯把真如慰寂寥。yǐng chuáng xián wò zhòu tiáo tiáo,wéi bǎ zhēn rú wèi jì liáo。
南国不须收薏苡,百年终竟是芭蕉。nán guó bù xū shōu yì yǐ,bǎi nián zhōng jìng shì bā jiāo。
药前美禄应难断,枕上芳辰岂易销。yào qián měi lù yīng nán duàn,zhěn shàng fāng chén qǐ yì xiāo。
看取病来多少日,早梅零落玉华焦。kàn qǔ bìng lái duō shǎo rì,zǎo méi líng luò yù huá jiāo。

鲁望以花翁之什见招因次韵酬之

皮日休

九十携锄伛偻翁,小园幽事尽能通。jiǔ shí xié chú yǔ lóu wēng,xiǎo yuán yōu shì jǐn néng tōng。
斸烟栽药为身计,负水浇花是世功。zhǔ yān zāi yào wèi shēn jì,fù shuǐ jiāo huā shì shì gōng。
婚嫁定期杉叶紫,盖藏应待桂枝红。hūn jià dìng qī shān yè zǐ,gài cáng yīng dài guì zhī hóng。
不知家道能多少,只在句芒一夜风。bù zhī jiā dào néng duō shǎo,zhǐ zài jù máng yī yè fēng。

病中庭际海石榴花盛发感而有寄

皮日休

一夜春光绽绛囊,碧油枝上昼煌煌。yī yè chūn guāng zhàn jiàng náng,bì yóu zhī shàng zhòu huáng huáng。
风匀只似调红露,日暖唯忧化赤霜。fēng yún zhǐ shì diào hóng lù,rì nuǎn wéi yōu huà chì shuāng。
火齐满枝烧夜月,金津含蕊滴朝阳。huǒ qí mǎn zhī shāo yè yuè,jīn jīn hán ruǐ dī cháo yáng。
不知桂树知情否,无限同游阻陆郎。bù zhī guì shù zhī qíng fǒu,wú xiàn tóng yóu zǔ lù láng。

早春以橘子寄鲁望

皮日休

个个和枝叶捧鲜,彩凝犹带洞庭烟。gè gè hé zhī yè pěng xiān,cǎi níng yóu dài dòng tíng yān。
不为韩嫣金丸重,直是周王玉果圆。bù wèi hán yān jīn wán zhòng,zhí shì zhōu wáng yù guǒ yuán。
剖似日魂初破后,弄如星髓未销前。pōu shì rì hún chū pò hòu,nòng rú xīng suǐ wèi xiāo qián。
知君多病仍中圣,尽送寒苞向枕边。zhī jūn duō bìng réng zhōng shèng,jǐn sòng hán bāo xiàng zhěn biān。

病中书情寄上崔谏议

皮日休

十日来来旷奉公,闭门无事忌春风。shí rì lái lái kuàng fèng gōng,bì mén wú shì jì chūn fēng。
虫丝度日萦琴荐,蛀粉经时落酒筒。chóng sī dù rì yíng qín jiàn,zhù fěn jīng shí luò jiǔ tǒng。
马足歇从残漏外,鱼须抛在乱书中。mǎ zú xiē cóng cán lòu wài,yú xū pāo zài luàn shū zhōng。
殷勤莫怪求医切,只为山樱欲放红。yīn qín mò guài qiú yī qiè,zhǐ wèi shān yīng yù fàng hóng。

病孔雀

皮日休

烟花虽媚思沈冥,犹自抬头护翠翎。yān huā suī mèi sī shěn míng,yóu zì tái tóu hù cuì líng。
强听紫箫如欲舞,困眠红树似依屏。qiáng tīng zǐ xiāo rú yù wǔ,kùn mián hóng shù shì yī píng。
因思桂蠹伤肌骨,为忆松鹤损性灵。yīn sī guì dù shāng jī gǔ,wèi yì sōng hè sǔn xìng líng。
尽日春风吹不起,钿毫金缕一星星。jǐn rì chūn fēng chuī bù qǐ,diàn háo jīn lǚ yī xīng xīng。

奉和鲁望上元日道室焚修

皮日休

明真台上下仙官,玄藻初吟万籁寒。míng zhēn tái shàng xià xiān guān,xuán zǎo chū yín wàn lài hán。
飙御有声时杳杳,宝衣无影自珊珊。biāo yù yǒu shēng shí yǎo yǎo,bǎo yī wú yǐng zì shān shān。
蕊书乞见斋心易,玉籍求添拜首难。ruǐ shū qǐ jiàn zhāi xīn yì,yù jí qiú tiān bài shǒu nán。
端简不知清景暮,灵芜香烬落金坛。duān jiǎn bù zhī qīng jǐng mù,líng wú xiāng jìn luò jīn tán。

奉酬鲁望惜春见寄

皮日休

十五日中春日好,可怜沈痼冷如灰。shí wǔ rì zhōng chūn rì hǎo,kě lián shěn gù lěng rú huī。
以前虽被愁将去,向后须教醉领来。yǐ qián suī bèi chóu jiāng qù,xiàng hòu xū jiào zuì lǐng lái。
梅片尽飘轻粉靥,柳芽初吐烂金醅。méi piàn jǐn piāo qīng fěn yè,liǔ yá chū tǔ làn jīn pēi。
病中无限花番次,为约东风且住开。bìng zhōng wú xiàn huā fān cì,wèi yuē dōng fēng qiě zhù kāi。

闻鲁望游颜家林园病中有寄

皮日休

一夜韶姿著水光,谢家春草满池塘。yī yè sháo zī zhù shuǐ guāng,xiè jiā chūn cǎo mǎn chí táng。
细挑泉眼寻新脉,轻把花枝嗅宿香。xì tiāo quán yǎn xún xīn mài,qīng bǎ huā zhī xiù sù xiāng。
蝶欲试飞犹护粉,莺初学啭尚羞簧。dié yù shì fēi yóu hù fěn,yīng chū xué zhuàn shàng xiū huáng。
分明不得同君赏,尽日倾心羡索郎。fēn míng bù dé tóng jūn shǎng,jǐn rì qīng xīn xiàn suǒ láng。

奉和鲁望春雨即事次韵

皮日休

织恨凝愁映鸟飞,半旬飘洒掩韶晖。zhī hèn níng chóu yìng niǎo fēi,bàn xún piāo sǎ yǎn sháo huī。
山容洗得如烟瘦,地脉流来似乳肥。shān róng xǐ dé rú yān shòu,dì mài liú lái shì rǔ féi。
野客正闲移竹远,幽人多病探花稀。yě kè zhèng xián yí zhú yuǎn,yōu rén duō bìng tàn huā xī。
何年细湿华阳道,两乘巾车相并归。hé nián xì shī huá yáng dào,liǎng chéng jīn chē xiāng bìng guī。
2911234567»