古诗词

鲁望读襄阳耆旧传见赠五百言过褒庸材靡有称是然襄阳曩事历历在目夫耆旧传所未载者汉阳王则宗社元勋孟浩然则文章大匠予次而赞之因而寄答亦诗人无言不酬之义也次韵

皮日休

汉水碧于天,南荆廓然秀。hàn shuǐ bì yú tiān,nán jīng kuò rán xiù。
庐罗遵古俗,鄢郢迷昔囿。lú luó zūn gǔ sú,yān yǐng mí xī yòu。
幽奇无得状,巉绝不能究。yōu qí wú dé zhuàng,chán jué bù néng jiū。
兴替忽矣新,山川悄然旧。xīng tì hū yǐ xīn,shān chuān qiāo rán jiù。
斑斑生造士,一一应玄宿。bān bān shēng zào shì,yī yī yīng xuán sù。
巴庸乃崄岨,屈景实豪右。bā yōng nǎi xiǎn qū,qū jǐng shí háo yòu。
是非既自分,泾渭不相就。shì fēi jì zì fēn,jīng wèi bù xiāng jiù。
粤自灵均来,清才若天漱。yuè zì líng jūn lái,qīng cái ruò tiān shù。
伟哉洞上隐,卓尔隆中耨。wěi zāi dòng shàng yǐn,zhuó ěr lóng zhōng nòu。
始将麋鹿狎,遂与麒麟斗。shǐ jiāng mí lù xiá,suì yǔ qí lín dòu。
万乘不可谒,千钟固非茂。wàn chéng bù kě yè,qiān zhōng gù fēi mào。
爰从景升死,境上多兵候。yuán cóng jǐng shēng sǐ,jìng shàng duō bīng hòu。
檀溪试戈船,岘岭屯贝胄。tán xī shì gē chuán,xiàn lǐng tún bèi zhòu。
寂莫数百年,质唯包砾琇。jì mò shù bǎi nián,zhì wéi bāo lì xiù。
上玄赏唐德,生贤命之授。shàng xuán shǎng táng dé,shēng xián mìng zhī shòu。
是为汉阳王,帝曰俞尔奏。shì wèi hàn yáng wáng,dì yuē yú ěr zòu。
巨德耸神鬼,宏才轹前后。jù dé sǒng shén guǐ,hóng cái lì qián hòu。
势端唯金茎,质古乃玉豆。shì duān wéi jīn jīng,zhì gǔ nǎi yù dòu。
行叶荫大椿,词源吐洪溜。xíng yè yīn dà chūn,cí yuán tǔ hóng liū。
六成清庙音,一柱明堂构。liù chéng qīng miào yīn,yī zhù míng táng gòu。
在昔房陵迁,圆穹正中漏。zài xī fáng líng qiān,yuán qióng zhèng zhōng lòu。
繄王揭然出,上下拓宇宙。yī wáng jiē rán chū,shàng xià tuò yǔ zhòu。
俯视三事者,騃騃若童幼。fǔ shì sān shì zhě,ái ái ruò tóng yòu。
低摧护中兴,若凤视其鷇。dī cuī hù zhōng xīng,ruò fèng shì qí kòu。
遇险必伸足,逢诛将引脰。yù xiǎn bì shēn zú,féng zhū jiāng yǐn dòu。
既正北极尊,遂治众星谬。jì zhèng běi jí zūn,suì zhì zhòng xīng miù。
重闻章陵幸,再见岐阳狩。zhòng wén zhāng líng xìng,zài jiàn qí yáng shòu。
日似新刮膜,天如重熨绉。rì shì xīn guā mó,tiān rú zhòng yùn zhòu。
易政疾似欬,求贤甚于购。yì zhèng jí shì kài,qiú xián shén yú gòu。
化之未期年,民安而国富。huà zhī wèi qī nián,mín ān ér guó fù。
翼卫两舜趋,钩陈十尧骤。yì wèi liǎng shùn qū,gōu chén shí yáo zhòu。
忽然遗相印,如羿卸其彀。hū rán yí xiāng yìn,rú yì xiè qí gòu。
奸幸却乘衅,播迁遂终寿。jiān xìng què chéng xìn,bō qiān suì zhōng shòu。
遗庙屹峰崿,功名纷组绣。yí miào yì fēng è,gōng míng fēn zǔ xiù。
开元文物盛,孟子生荆岫。kāi yuán wén wù shèng,mèng zi shēng jīng xiù。
斯文纵奇巧,秦玺新雕镂。sī wén zòng qí qiǎo,qín xǐ xīn diāo lòu。
甘穷卧牛衣,受辱对狗窦。gān qióng wò niú yī,shòu rǔ duì gǒu dòu。
思变如易爻,才通似玄首。sī biàn rú yì yáo,cái tōng shì xuán shǒu。
秘于龙宫室,怪于天篆籀。mì yú lóng gōng shì,guài yú tiān zhuàn zhòu。
知者竞欲戴,嫉者或将诟。zhī zhě jìng yù dài,jí zhě huò jiāng gòu。
任达且百觚,遂为当时陋。rèn dá qiě bǎi gū,suì wèi dāng shí lòu。
既作才鬼终,恐为仙籍售。jì zuò cái guǐ zhōng,kǒng wèi xiān jí shòu。
予生二贤末,得作升木狖。yǔ shēng èr xián mò,dé zuò shēng mù yòu。
兼济与独善,俱敢怀其臭。jiān jì yǔ dú shàn,jù gǎn huái qí chòu。
江汉称炳灵,克明嗣清昼。jiāng hàn chēng bǐng líng,kè míng sì qīng zhòu。
继彼欲为三,如醨如醇酎。jì bǐ yù wèi sān,rú lí rú chún zhòu。
既见陆夫子,驽心却伏厩。jì jiàn lù fū zi,nú xīn què fú jiù。
结彼世外交,遇之于邂逅。jié bǐ shì wài jiāo,yù zhī yú xiè hòu。
两鹤思竞闲,双松格争瘦。liǎng hè sī jìng xián,shuāng sōng gé zhēng shòu。
唯恐别仙才,涟涟涕襟袖。wéi kǒng bié xiān cái,lián lián tì jīn xiù。
皮日休

皮日休

皮日休,字袭美,一字逸少,生于公元834至839年间,卒于公元902年以后。曾居住在鹿门山,自号鹿门子,又号间气布衣、醉吟先生。晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆“。今湖北天门人(《北梦琐言》),汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官(《吴越备史》)、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,或言“陷巢贼中”(《唐才子传》),任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作。《新唐书·艺文志》录有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》多部。 皮日休的作品>>

猜您喜欢

鲁望春日多寻野景日休抱疾杜门因有是寄

皮日休

野侣相逢不待期,半缘幽事半缘诗。yě lǚ xiāng féng bù dài qī,bàn yuán yōu shì bàn yuán shī。
乌纱任岸穿筋竹,白袷从披趁肉芝。wū shā rèn àn chuān jīn zhú,bái jiá cóng pī chèn ròu zhī。
数卷蠹书棋处展,几升菰米钓前炊。shù juǎn dù shū qí chù zhǎn,jǐ shēng gū mǐ diào qián chuī。
病中不用君相忆,折取山樱寄一枝。bìng zhōng bù yòng jūn xiāng yì,zhé qǔ shān yīng jì yī zhī。

鲁望以躬掇野蔬兼示雅什用以酬谢

皮日休

杖擿春烟暖向阳,烦君为我致盈筐。zhàng tī chūn yān nuǎn xiàng yáng,fán jūn wèi wǒ zhì yíng kuāng。
深挑乍见牛唇液,细掐徐闻鼠耳香。shēn tiāo zhà jiàn niú chún yè,xì qiā xú wén shǔ ěr xiāng。
紫甲采从泉脉畔,翠牙搜自石根傍。zǐ jiǎ cǎi cóng quán mài pàn,cuì yá sōu zì shí gēn bàng。
雕胡饭熟?糊软,不是高人不合尝。diāo hú fàn shú tí hú ruǎn,bù shì gāo rén bù hé cháng。

卧病感春寄鲁望

皮日休

乌皮几上困腾腾,玉柄清羸愧不能。wū pí jǐ shàng kùn téng téng,yù bǐng qīng léi kuì bù néng。
昨夜眠时稀似鹤,今朝餐数减于僧。zuó yè mián shí xī shì hè,jīn cháo cān shù jiǎn yú sēng。
药销美禄应夭折,医过芳辰定鬼憎。yào xiāo měi lù yīng yāo zhé,yī guò fāng chén dìng guǐ zēng。
任是雨多游未得,也须收在探花朋。rèn shì yǔ duō yóu wèi dé,yě xū shōu zài tàn huā péng。

奉和鲁望徐方平后闻赦次韵

皮日休

金鸡烟外上临轩,紫诰新垂作解恩。jīn jī yān wài shàng lín xuān,zǐ gào xīn chuí zuò jiě ēn。
涿鹿未销初败血,新安顿雪已坑魂。zhuō lù wèi xiāo chū bài xuè,xīn ān dùn xuě yǐ kēng hún。
空林叶尽蝗来郡,腐骨花生战后村。kōng lín yè jǐn huáng lái jùn,fǔ gǔ huā shēng zhàn hòu cūn。
未遣蒲车问幽隐,共君应老抱桐孙。wèi qiǎn pú chē wèn yōu yǐn,gòng jūn yīng lǎo bào tóng sūn。

奉酬鲁望见答鱼笺之什

皮日休

轻如隐起腻如饴,除却鲛工解制稀。qīng rú yǐn qǐ nì rú yí,chú què jiāo gōng jiě zhì xī。
欲写恐成河伯诏,试裁疑是水仙衣。yù xiě kǒng chéng hé bó zhào,shì cái yí shì shuǐ xiān yī。
毫端白獭脂犹湿,指下冰蚕子欲飞。háo duān bái tǎ zhī yóu shī,zhǐ xià bīng cán zi yù fēi。
若用莫将闲处去,好题春思赠江妃。ruò yòng mò jiāng xián chù qù,hǎo tí chūn sī zèng jiāng fēi。

病后春思

皮日休

连钱锦暗麝氛氲,荆思多才咏鄂君。lián qián jǐn àn shè fēn yūn,jīng sī duō cái yǒng è jūn。
孔雀钿寒窥沼见,石榴红重堕阶闻。kǒng què diàn hán kuī zhǎo jiàn,shí liú hóng zhòng duò jiē wén。
牢愁有度应如月,春梦无心只似云。láo chóu yǒu dù yīng rú yuè,chūn mèng wú xīn zhǐ shì yún。
应笑病来惭满愿,花笺好作断肠文。yīng xiào bìng lái cán mǎn yuàn,huā jiān hǎo zuò duàn cháng wén。

偶成小酌招鲁望不至以诗为解因次韵酬之

皮日休

醉侣相邀爱早阳,小筵催办不胜忙。zuì lǚ xiāng yāo ài zǎo yáng,xiǎo yán cuī bàn bù shèng máng。
冲深柳驻吴娃幰,倚短花排羯鼓床。chōng shēn liǔ zhù wú wá xiǎn,yǐ duǎn huā pái jié gǔ chuáng。
金凤欲为莺引去,钿蝉疑被蝶勾将。jīn fèng yù wèi yīng yǐn qù,diàn chán yí bèi dié gōu jiāng。
如何共是忘形者,不见渔阳掺一场。rú hé gòng shì wàng xíng zhě,bù jiàn yú yáng càn yī chǎng。

以纱巾寄鲁望因而有作

皮日休

周家新样替三梁,裹发偏宜白面郎。zhōu jiā xīn yàng tì sān liáng,guǒ fā piān yí bái miàn láng。
掩敛乍疑裁黑雾,轻明浑似戴玄霜。yǎn liǎn zhà yí cái hēi wù,qīng míng hún shì dài xuán shuāng。
今朝定见看花昃,明日应闻漉酒香。jīn cháo dìng jiàn kàn huā zè,míng rì yīng wén lù jiǔ xiāng。
更有一般君未识,虎文巾在绛霄房。gèng yǒu yī bān jūn wèi shí,hǔ wén jīn zài jiàng xiāo fáng。

临顿宅将有归于

皮日休

共老林泉忍暂分,此生应不识回文。gòng lǎo lín quán rěn zàn fēn,cǐ shēng yīng bù shí huí wén。
几枚竹笥送德曜,一乘柴车迎少君。jǐ méi zhú sì sòng dé yào,yī chéng chái chē yíng shǎo jūn。
举案品多缘涧药,承家事少为溪云。jǔ àn pǐn duō yuán jiàn yào,chéng jiā shì shǎo wèi xī yún。
居然自是幽人事,辄莫教他孙寿闻。jū rán zì shì yōu rén shì,zhé mò jiào tā sūn shòu wén。

奉和鲁望谢惠巨鱼之半

皮日休

钓公来信自松江,三尺春鱼拨剌霜。diào gōng lái xìn zì sōng jiāng,sān chǐ chūn yú bō lá shuāng。
腹内旧钩苔染涩,腮中新饵藻和香。fù nèi jiù gōu tái rǎn sè,sāi zhōng xīn ěr zǎo hé xiāng。
冷鳞中断榆钱破,寒骨平分玉箸光。lěng lín zhōng duàn yú qián pò,hán gǔ píng fēn yù zhù guāng。
何事贶君偏得所,只缘同是越航郎。hé shì kuàng jūn piān dé suǒ,zhǐ yuán tóng shì yuè háng láng。

馆娃宫怀古

皮日休

艳骨已成兰麝土,宫墙依旧压层崖。yàn gǔ yǐ chéng lán shè tǔ,gōng qiáng yī jiù yā céng yá。
弩台雨坏逢金镞,香径泥销露玉钗。nǔ tái yǔ huài féng jīn zú,xiāng jìng ní xiāo lù yù chāi。
砚沼只留溪鸟浴,屧廊空信野花埋。yàn zhǎo zhǐ liú xī niǎo yù,xiè láng kōng xìn yě huā mái。
姑苏麋鹿真闲事,须为当时一怆怀。gū sū mí lù zhēn xián shì,xū wèi dāng shí yī chuàng huái。

以紫石砚寄鲁望兼酬见赠

皮日休

样如金蹙小能轻,微润将融紫玉英。yàng rú jīn cù xiǎo néng qīng,wēi rùn jiāng róng zǐ yù yīng。
石墨一研为凤尾,寒泉半勺是龙睛。shí mò yī yán wèi fèng wěi,hán quán bàn sháo shì lóng jīng。
骚人白芷伤心暗,狎客红筵夺眼明。sāo rén bái zhǐ shāng xīn àn,xiá kè hóng yán duó yǎn míng。
两地有期皆好用,不须空把洗溪声。liǎng dì yǒu qī jiē hǎo yòng,bù xū kōng bǎ xǐ xī shēng。

奉和鲁望同游北禅院

皮日休

戚历杉阴入草堂,老僧相见似相忘。qī lì shān yīn rù cǎo táng,lǎo sēng xiāng jiàn shì xiāng wàng。
吟多几转莲花漏,坐久重焚柏子香。yín duō jǐ zhuǎn lián huā lòu,zuò jiǔ zhòng fén bǎi zi xiāng。
鱼惯斋时分净食,鸽能闲处傍禅床。yú guàn zhāi shí fēn jìng shí,gē néng xián chù bàng chán chuáng。
云林满眼空羁滞,欲对弥天却自伤。yún lín mǎn yǎn kōng jī zhì,yù duì mí tiān què zì shāng。

孙发百篇将游天台请诗赠行因以送之

皮日休

孙子荆家思有馀,元戎曾荐入公车。sūn zi jīng jiā sī yǒu yú,yuán róng céng jiàn rù gōng chē。
百篇宫体喧金屋,一日官衔下玉除。bǎi piān gōng tǐ xuān jīn wū,yī rì guān xián xià yù chú。
紫府近通斋后梦,赤城新有寄来书。zǐ fǔ jìn tōng zhāi hòu mèng,chì chéng xīn yǒu jì lái shū。
因逢二老如相问,正滞江南为?鱼。yīn féng èr lǎo rú xiāng wèn,zhèng zhì jiāng nán wèi tù yú。

奉和鲁望蔷薇次韵

皮日休

谁绣连延满户陈,暂应遮得陆郎贫。shuí xiù lián yán mǎn hù chén,zàn yīng zhē dé lù láng pín。
红芳掩敛将迷蝶,翠蔓飘飖欲挂人。hóng fāng yǎn liǎn jiāng mí dié,cuì màn piāo yáo yù guà rén。
低拂地时如堕马,高临墙处似窥邻。dī fú dì shí rú duò mǎ,gāo lín qiáng chù shì kuī lín。
只应是董双成戏,剪得神霞寸寸新。zhǐ yīng shì dǒng shuāng chéng xì,jiǎn dé shén xiá cùn cùn xīn。