古诗词

七老会诗

卢真

三春已尽洛阳宫,天气初晴景象中。sān chūn yǐ jǐn luò yáng gōng,tiān qì chū qíng jǐng xiàng zhōng。
千朵嫩桃迎晓日,万株垂柳逐和风。qiān duǒ nèn táo yíng xiǎo rì,wàn zhū chuí liǔ zhú hé fēng。
非论官位皆相似,及至年高亦共同。fēi lùn guān wèi jiē xiāng shì,jí zhì nián gāo yì gòng tóng。
对酒歌声犹觉妙,玩花诗思岂能穷。duì jiǔ gē shēng yóu jué miào,wán huā shī sī qǐ néng qióng。
先时共作三朝贵,今日犹逢七老翁。xiān shí gòng zuò sān cháo guì,jīn rì yóu féng qī lǎo wēng。
但愿醁醽常满酌,烟霞万里会应同。dàn yuàn lù líng cháng mǎn zhuó,yān xiá wàn lǐ huì yīng tóng。

卢真

唐幽州范阳人,字子蒙,排行十九。宪宗元和九年,以大理评事为剑南西川节度从事。累官侍御史。晚年退居洛阳,与白居易、刘禹锡为诗友。武宗会昌五年,与白居易、吉皎等结为九老会。 卢真的作品>>

猜您喜欢

和刘梦得岁夜怀友

卢真

文翰走天下,琴尊卧洛阳。wén hàn zǒu tiān xià,qín zūn wò luò yáng。
贞元朝士尽,新岁一悲凉。zhēn yuán cháo shì jǐn,xīn suì yī bēi liáng。
名早缘才大,官迟为寿长。míng zǎo yuán cái dà,guān chí wèi shòu zhǎng。
时来知病已,莫叹步趋妨。shí lái zhī bìng yǐ,mò tàn bù qū fáng。