古诗词

送薛逢之宣州谒废使

皎然

六月鹏尽化,鸿飞独冥冥。liù yuè péng jǐn huà,hóng fēi dú míng míng。
秋烽家不定,险路客频经。qiū fēng jiā bù dìng,xiǎn lù kè pín jīng。
牛渚何时到,渔船几处停。niú zhǔ hé shí dào,yú chuán jǐ chù tíng。
遥知咏史夜,谢守月中听。yáo zhī yǒng shǐ yè,xiè shǒu yuè zhōng tīng。
皎然

皎然

僧皎然(730-799),俗姓谢,字清昼,湖州(浙江吴兴)人,是中国山水诗创始人谢灵运的十世孙,唐代著名诗人、茶僧,吴兴杼山妙喜寺主持,在文学、佛学、茶学等方面颇有造诣。与颜真卿、灵澈、陆羽等和诗,现存皎然470首诗。多为送别酬答之作。情调闲适,语言简淡。皎然的诗歌理论著作《诗式》。 皎然的作品>>

猜您喜欢

寓兴

皎然

天下生白榆,白榆直上连天根。tiān xià shēng bái yú,bái yú zhí shàng lián tiān gēn。
高枝不知几万丈,世人仰望徒攀援。gāo zhī bù zhī jǐ wàn zhàng,shì rén yǎng wàng tú pān yuán。
谁能上天采其子,种向人间笑桃李。shuí néng shàng tiān cǎi qí zi,zhǒng xiàng rén jiān xiào táo lǐ。
因问老仙求种法,老仙咍我愚不答。yīn wèn lǎo xiān qiú zhǒng fǎ,lǎo xiān hāi wǒ yú bù dá。
始知此道无所成,还如瞽夫学长生。shǐ zhī cǐ dào wú suǒ chéng,hái rú gǔ fū xué zhǎng shēng。

酬李司直纵诸公冬日游妙喜寺题照昱二上人房寄长城潘丞述

皎然

达贤贵贞隐,常惧迹不灭。dá xián guì zhēn yǐn,cháng jù jì bù miè。
遂与永公期,遗身坐林樾。suì yǔ yǒng gōng qī,yí shēn zuò lín yuè。
华轩何辚辚,为我到幽绝。huá xuān hé lín lín,wèi wǒ dào yōu jué。
心境寒草花,空门青山月。xīn jìng hán cǎo huā,kōng mén qīng shān yuè。
潘生独不见,清景屡盈缺。pān shēng dú bù jiàn,qīng jǐng lǚ yíng quē。
林下常寂寥,人间自离别。lín xià cháng jì liáo,rén jiān zì lí bié。
何时解轻佩,来税丘中辙。hé shí jiě qīng pèi,lái shuì qiū zhōng zhé。

赠乌程李明府伯宜沈兵曹仲昌

皎然

水国苦雕瘵,东皋岂遗黍。shuǐ guó kǔ diāo zhài,dōng gāo qǐ yí shǔ。
云阴无尽时,日出常带雨。yún yīn wú jǐn shí,rì chū cháng dài yǔ。
昨夜西溪涨,扁舟入檐庑。zuó yè xī xī zhǎng,biǎn zhōu rù yán wǔ。
野人同鸟巢,暴客若蜂聚。yě rén tóng niǎo cháo,bào kè ruò fēng jù。
岁晏无斗粟,寄身欲何所。suì yàn wú dòu sù,jì shēn yù hé suǒ。
空羡鸾鹤姿,翩翩自轻举。kōng xiàn luán hè zī,piān piān zì qīng jǔ。

奉酬颜使君真卿王员外圆宿寺兼送员外使回

皎然

鲁公邀省客,贫寺人过少。lǔ gōng yāo shěng kè,pín sì rén guò shǎo。
锦帐惟野花,竹屏有窗筱。jǐn zhàng wéi yě huā,zhú píng yǒu chuāng xiǎo。
朝行石色净,夜听泉声小。cháo xíng shí sè jìng,yè tīng quán shēng xiǎo。
释事情已高,依禅境无扰。shì shì qíng yǐ gāo,yī chán jìng wú rǎo。
超遥长路首,怅望空林杪。chāo yáo zhǎng lù shǒu,chàng wàng kōng lín miǎo。
离思从此生,还将此心了。lí sī cóng cǐ shēng,hái jiāng cǐ xīn le。

杼山上峰和颜使君真卿袁侍御五韵赋得印字仍期明日登开元寺楼之会

皎然

道情寄远岳,放旷临千仞。dào qíng jì yuǎn yuè,fàng kuàng lín qiān rèn。
香路延绛驺,华泉写金印。xiāng lù yán jiàng zōu,huá quán xiě jīn yìn。
日欹诸天近,雨过三华润。rì yī zhū tiān jìn,yǔ guò sān huá rùn。
留客云外心,忘机松中韵。liú kè yún wài xīn,wàng jī sōng zhōng yùn。
灵嘉早晚期,为布东山信。líng jiā zǎo wǎn qī,wèi bù dōng shān xìn。

同薛员外谊喜雨诗兼上杨使君

皎然

积旱忽飞澍,烝民心亦倾。jī hàn hū fēi shù,zhēng mín xīn yì qīng。
郊云不待族,雨色飞江城。jiāo yún bù dài zú,yǔ sè fēi jiāng chéng。
燋稼濯又发,败荷滋更荣。jiāo jià zhuó yòu fā,bài hé zī gèng róng。
时随雾縠重,乍集柳丝轻。shí suí wù hú zhòng,zhà jí liǔ sī qīng。
一宿恐鱼飞,数朝徵鹳鸣。yī sù kǒng yú fēi,shù cháo zhēng guàn míng。
毒暑澄为冷,高尘涤还清。dú shǔ chéng wèi lěng,gāo chén dí hái qīng。
乃知阴骘数,制在造化情。nǎi zhī yīn zhì shù,zhì zài zào huà qíng。
及此接欢贺,临风闻颂声。jí cǐ jiē huān hè,lín fēng wén sòng shēng。

南湖春泛有客自北至说友人岑元和见怀因叙相思之志以寄焉

皎然

故人隔楚水,日夕望芳洲。gù rén gé chǔ shuǐ,rì xī wàng fāng zhōu。
春草思眇眇,征云暮悠悠。chūn cǎo sī miǎo miǎo,zhēng yún mù yōu yōu。
心期无形影,迹旷成阻修。xīn qī wú xíng yǐng,jì kuàng chéng zǔ xiū。
有客江上至,知君佐雄州。yǒu kè jiāng shàng zhì,zhī jūn zuǒ xióng zhōu。
铿镪佩苍玉,躞蹀驱绛驺。kēng qiāng pèi cāng yù,xiè dié qū jiàng zōu。
伊昔中峰心,从来非此流。yī xī zhōng fēng xīn,cóng lái fēi cǐ liú。
资予长生诀,希彼高山俦。zī yǔ zhǎng shēng jué,xī bǐ gāo shān chóu。
此情今如何,宿昔师吾谋。cǐ qíng jīn rú hé,sù xī shī wú móu。
别后谒禅老,更添石室筹。bié hòu yè chán lǎo,gèng tiān shí shì chóu。
深见人间世,飘如水上沤。shēn jiàn rén jiān shì,piāo rú shuǐ shàng ōu。
蝉号齐王邸,月苦隋帝楼。chán hào qí wáng dǐ,yuè kǔ suí dì lóu。
声华尽冥寞,麋鹿徒呦呦。shēng huá jǐn míng mò,mí lù tú yōu yōu。
我有一字教,坐然遗此忧。wǒ yǒu yī zì jiào,zuò rán yí cǐ yōu。
何烦脱圭组,不用辞王侯。hé fán tuō guī zǔ,bù yòng cí wáng hóu。
只在名位中,空门兼可游。zhǐ zài míng wèi zhōng,kōng mén jiān kě yóu。

奉酬袁使君送陆灞却回期道寺院

皎然

欲别湖上客,暮期西林还。yù bié hú shàng kè,mù qī xī lín hái。
高歌风音表,放舟月色间。gāo gē fēng yīn biǎo,fàng zhōu yuè sè jiān。
更人莫报夜,禅阁本无关。gèng rén mò bào yè,chán gé běn wú guān。

贻李汤

皎然

茅氏常论七真记,壶公爱说三山事。máo shì cháng lùn qī zhēn jì,hú gōng ài shuō sān shān shì。
宁知梅福在人间,独为苍生作仙吏。níng zhī méi fú zài rén jiān,dú wèi cāng shēng zuò xiān lì。
日服丹砂骨自清,肤如冰雪心更明。rì fú dān shā gǔ zì qīng,fū rú bīng xuě xīn gèng míng。
山中玉笋是仙药,袖里素书题养生。shān zhōng yù sǔn shì xiān yào,xiù lǐ sù shū tí yǎng shēng。
愿随黄鹤一轻举,仰望青霄独延伫。yuàn suí huáng hè yī qīng jǔ,yǎng wàng qīng xiāo dú yán zhù。
平生好骏君已知,何必山阴访王许。píng shēng hǎo jùn jūn yǐ zhī,hé bì shān yīn fǎng wáng xǔ。

述祖德赠湖上诸沈

皎然

我祖文章有盛名,千年海内重嘉声。wǒ zǔ wén zhāng yǒu shèng míng,qiān nián hǎi nèi zhòng jiā shēng。
雪飞梁苑操奇赋,春发池塘得佳句。xuě fēi liáng yuàn cāo qí fù,chūn fā chí táng dé jiā jù。
世业相承及我身,风流自谓过时人。shì yè xiāng chéng jí wǒ shēn,fēng liú zì wèi guò shí rén。
初看甲乙矜言语,对客偏能鸲鹆舞。chū kàn jiǎ yǐ jīn yán yǔ,duì kè piān néng qú yù wǔ。
饱用黄金无所求,长裾曳地干王侯。bǎo yòng huáng jīn wú suǒ qiú,zhǎng jū yè dì gàn wáng hóu。
一朝金尽长裾裂,吾道不行计亦拙。yī cháo jīn jǐn zhǎng jū liè,wú dào bù xíng jì yì zhuō。
岁晚高歌悲苦寒,空堂危坐百忧攒。suì wǎn gāo gē bēi kǔ hán,kōng táng wēi zuò bǎi yōu zǎn。
昔时轩盖金陵下,何处不传沈与谢。xī shí xuān gài jīn líng xià,hé chù bù chuán shěn yǔ xiè。
绵绵芳籍至今闻,眷眷通宗有数君。mián mián fāng jí zhì jīn wén,juàn juàn tōng zōng yǒu shù jūn。
谁见予心独飘泊,依山寄水似浮云。shuí jiàn yǔ xīn dú piāo pō,yī shān jì shuǐ shì fú yún。

戏呈吴冯

皎然

世人不知心是道,只言道在他方妙。shì rén bù zhī xīn shì dào,zhǐ yán dào zài tā fāng miào。
还如瞽者望长安,长安在西向东笑。hái rú gǔ zhě wàng zhǎng ān,zhǎng ān zài xī xiàng dōng xiào。

宿山寺寄李中丞洪

皎然

偶来中峰宿,闲坐见真境。ǒu lái zhōng fēng sù,xián zuò jiàn zhēn jìng。
寂寂孤月心,亭亭圆泉影。jì jì gū yuè xīn,tíng tíng yuán quán yǐng。
□□□满山,花落始知静。mǎn shān,huā luò shǐ zhī jìng。
从他半夜愁猿惊,不废此心长杳冥。cóng tā bàn yè chóu yuán jīng,bù fèi cǐ xīn zhǎng yǎo míng。

戏赠吴冯

皎然

予读古人书,遂识古人面。yǔ dú gǔ rén shū,suì shí gǔ rén miàn。
不是识古人,邪正心自见。bù shì shí gǔ rén,xié zhèng xīn zì jiàn。
贵义轻财求俗誉,一钱与人便骄倨。guì yì qīng cái qiú sú yù,yī qián yǔ rén biàn jiāo jù。
昨朝为火今为冰,此道非君独抚膺。zuó cháo wèi huǒ jīn wèi bīng,cǐ dào fēi jūn dú fǔ yīng。

感兴赠乌程李明府伯宜兼简诸秀才

皎然

门前岘山近,无路可登陟。mén qián xiàn shān jìn,wú lù kě dēng zhì。
徒爱岘山高,仰之常叹息。tú ài xiàn shān gāo,yǎng zhī cháng tàn xī。
不如松与桂,生在重岩侧。bù rú sōng yǔ guì,shēng zài zhòng yán cè。

奉陪陆使君长源裴端公枢春游东西武丘寺

皎然

云水夹双刹,遥疑涌平陂。yún shuǐ jiā shuāng shā,yáo yí yǒng píng bēi。
入门见藏山,元化何由窥。rù mén jiàn cáng shān,yuán huà hé yóu kuī。
曳组探诡怪,停骢访幽奇。yè zǔ tàn guǐ guài,tíng cōng fǎng yōu qí。
情高气为爽,德暖春亦随。qíng gāo qì wèi shuǎng,dé nuǎn chūn yì suí。
瑶草自的皪,蕙楼争蔽亏。yáo cǎo zì de lì,huì lóu zhēng bì kuī。
金精落坏陵,剑彩沈古池。jīn jīng luò huài líng,jiàn cǎi shěn gǔ chí。
一览匝天界,中峰步未移。yī lǎn zā tiān jiè,zhōng fēng bù wèi yí。
应嘉生公石,列坐援松枝。yīng jiā shēng gōng shí,liè zuò yuán sōng zhī。