古诗词

梦兰堂送史谊伯倅潼川

冯时行

小雨清尘淡烟晚。xiǎo yǔ qīng chén dàn yān wǎn。
官柳殢花待暖。guān liǔ tì huā dài nuǎn。
君愁入伤阙眼。jūn chóu rù shāng quē yǎn。
芳草绿、断云归雁。fāng cǎo lǜ duàn yún guī yàn。
酒重斟,须再劝。jiǔ zhòng zhēn,xū zài quàn。
今夕近、明朝乍远。jīn xī jìn míng cháo zhà yuǎn。
到时暗花飞乱。dào shí àn huā fēi luàn。
千里断肠春不管。qiān lǐ duàn cháng chūn bù guǎn。

冯时行

宋恭州壁山人,字当可,号缙云。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴中,历江原丞,知丹棱县、万州。召对,力言和议不可信,为秦桧所恶。寻被劾罢,自是坐废十八年。桧死,起知蓬州、黎州,为官廉正,用法颇严。擢成都府路提刑,卒于官。有《易论》、《缙云集》。 冯时行的作品>>

猜您喜欢

和史济川见赠

冯时行

岁晚扁舟雪霰边,萧疏与君俱可怜。suì wǎn biǎn zhōu xuě xiàn biān,xiāo shū yǔ jūn jù kě lián。
向来共厄黄杨闰,别后相逢白发年。xiàng lái gòng è huáng yáng rùn,bié hòu xiāng féng bái fā nián。
觅句剩烦梅作兴,攻愁直纵酒称贤。mì jù shèng fán méi zuò xīng,gōng chóu zhí zòng jiǔ chēng xián。
故人一笑诚希阔,得失休论布幔天。gù rén yī xiào chéng xī kuò,dé shī xiū lùn bù màn tiān。

和李尧俞郎中西归有感

冯时行

去留出处勿相关,炼得心丹已九还。qù liú chū chù wù xiāng guān,liàn dé xīn dān yǐ jiǔ hái。
自有文章为鼓吹,只将廊庙等云山。zì yǒu wén zhāng wèi gǔ chuī,zhǐ jiāng láng miào děng yún shān。
百年有酒堪留念,万事无心忘驻颜。bǎi nián yǒu jiǔ kān liú niàn,wàn shì wú xīn wàng zhù yán。
郎署分符旧名姓,安知不在覆盂间。láng shǔ fēn fú jiù míng xìng,ān zhī bù zài fù yú jiān。

和李尧俞韵

冯时行

海头归到峡江滨,新岁残年只并邻。hǎi tóu guī dào xiá jiāng bīn,xīn suì cán nián zhǐ bìng lín。
梅自多情工恼客,月如知己辄亲人。méi zì duō qíng gōng nǎo kè,yuè rú zhī jǐ zhé qīn rén。
江山纵肯容吾老,猿鹤应嫌不自珍。jiāng shān zòng kěn róng wú lǎo,yuán hè yīng xián bù zì zhēn。
从此扁舟须驾阁,名教鲁史续书麟。cóng cǐ biǎn zhōu xū jià gé,míng jiào lǔ shǐ xù shū lín。

雪中用黄太史韵

冯时行

密雪谁人巧拟盐,初飞仍带雨廉纤。mì xuě shuí rén qiǎo nǐ yán,chū fēi réng dài yǔ lián xiān。
夜吹玉笛满浮酒,晓看遥山高卷帘。yè chuī yù dí mǎn fú jiǔ,xiǎo kàn yáo shān gāo juǎn lián。
方积银杯翻过马,欲销冰箸插疏檐。fāng jī yín bēi fān guò mǎ,yù xiāo bīng zhù chā shū yán。
不堪时傍潘安鬓,华发朝来觉骤添。bù kān shí bàng pān ān bìn,huá fā cháo lái jué zhòu tiān。

题泸南石?滩

冯时行

云间依约起楼台,江上遥观眼豁开。yún jiān yī yuē qǐ lóu tái,jiāng shàng yáo guān yǎn huō kāi。
初谓僧房有钟磬,那知人户半蒿莱。chū wèi sēng fáng yǒu zhōng qìng,nà zhī rén hù bàn hāo lái。
一生梦幻本如此,过眼浮云安在哉。yī shēng mèng huàn běn rú cǐ,guò yǎn fú yún ān zài zāi。
独倚斜阳吊今古,乱鸦飞处一舟回。dú yǐ xié yáng diào jīn gǔ,luàn yā fēi chù yī zhōu huí。

有感

冯时行

俯首趋时独自嫌,年来壮胆尚相淹。fǔ shǒu qū shí dú zì xián,nián lái zhuàng dǎn shàng xiāng yān。
神锋不及锥头利,花蜜翻亏蔗尾甜。shén fēng bù jí zhuī tóu lì,huā mì fān kuī zhè wěi tián。
万里水云闲有约,一床坟籍静无厌。wàn lǐ shuǐ yún xián yǒu yuē,yī chuáng fén jí jìng wú yàn。
明珠自得非他得,懒更骊腮着手拈。míng zhū zì dé fēi tā dé,lǎn gèng lí sāi zhe shǒu niān。

登西楼二首

冯时行

林际虹霓挂晚晴,西楼无事翠烟横。lín jì hóng ní guà wǎn qíng,xī lóu wú shì cuì yān héng。
荷花半落水风远,桂子欲飘山月明。hé huā bàn luò shuǐ fēng yuǎn,guì zi yù piāo shān yuè míng。
黄卷久忘尘世事,白云犹动故园情。huáng juǎn jiǔ wàng chén shì shì,bái yún yóu dòng gù yuán qíng。
无端最是城头角,频作凄凉塞上声。wú duān zuì shì chéng tóu jiǎo,pín zuò qī liáng sāi shàng shēng。

登西楼二首

冯时行

年来双目厌纷华,独上西楼日欲斜。nián lái shuāng mù yàn fēn huá,dú shàng xī lóu rì yù xié。
幽鸟有情啼苦竹,画船无事舣荷花。yōu niǎo yǒu qíng tí kǔ zhú,huà chuán wú shì yǐ hé huā。
吴天半出云中树,越岭初横雨后霞。wú tiān bàn chū yún zhōng shù,yuè lǐng chū héng yǔ hòu xiá。
惆怅倚栏人去后,一竿明月属渔家。chóu chàng yǐ lán rén qù hòu,yī gān míng yuè shǔ yú jiā。

谢冯贯道惠小舟

冯时行

先生怜我欲归休,为我添钱买小舟。xiān shēng lián wǒ yù guī xiū,wèi wǒ tiān qián mǎi xiǎo zhōu。
老去尚馀州县业,见来便起江湖秋。lǎo qù shàng yú zhōu xiàn yè,jiàn lái biàn qǐ jiāng hú qiū。
有名如合称聱叟,无梦焉能卖直钩。yǒu míng rú hé chēng áo sǒu,wú mèng yān néng mài zhí gōu。
他日相随鸥鸟外,短篷烟雨醉蒙头。tā rì xiāng suí ōu niǎo wài,duǎn péng yān yǔ zuì méng tóu。

到垫江先作诗寄郝令君蒙老

冯时行

盛家山前古雀篱,寒烟冷雨别君时。shèng jiā shān qián gǔ què lí,hán yān lěng yǔ bié jūn shí。
后来空作相逢梦,此处端成一笑期。hòu lái kōng zuò xiāng féng mèng,cǐ chù duān chéng yī xiào qī。
已听歌谣增喜乐,未闻謦咳祇飞驰。yǐ tīng gē yáo zēng xǐ lè,wèi wén qǐng ké qí fēi chí。
急须倒屣迎徐孺,一榻高悬更为谁。jí xū dào xǐ yíng xú rú,yī tà gāo xuán gèng wèi shuí。

和杨良卿韵新自兴元归见贻二首

冯时行

饱听玉帐报平安,猿鹤关心又乞闲。bǎo tīng yù zhàng bào píng ān,yuán hè guān xīn yòu qǐ xián。
再理十年君杖屦,来分一半我云山。zài lǐ shí nián jūn zhàng jù,lái fēn yī bàn wǒ yún shān。
歌能着意倾愁斛,酒解将红染病颜。gē néng zhe yì qīng chóu hú,jiǔ jiě jiāng hóng rǎn bìng yán。
老去世情销未尽,尚希东阁管窥斑。lǎo qù shì qíng xiāo wèi jǐn,shàng xī dōng gé guǎn kuī bān。

和杨良卿韵新自兴元归见贻二首

冯时行

人间平地有危机,归去应先未辱时。rén jiān píng dì yǒu wēi jī,guī qù yīng xiān wèi rǔ shí。
少著青衫元自懒,老簪华发更何疑。shǎo zhù qīng shān yuán zì lǎn,lǎo zān huá fā gèng hé yí。
向曾汩没痕犹在,尚此廉纤愧自知。xiàng céng gǔ méi hén yóu zài,shàng cǐ lián xiān kuì zì zhī。
惟有冥鸿心一寸,从今寤寐考槃诗。wéi yǒu míng hóng xīn yī cùn,cóng jīn wù mèi kǎo pán shī。

登岳阳楼

冯时行

湖面层收雨露开,浪声千里急奔雷。hú miàn céng shōu yǔ lù kāi,làng shēng qiān lǐ jí bēn léi。
草迎云梦秋光去,帆带衡阳晓色来。cǎo yíng yún mèng qiū guāng qù,fān dài héng yáng xiǎo sè lái。
帝子不归林叶下,楚魂堪吊暮鸿哀。dì zi bù guī lín yè xià,chǔ hún kān diào mù hóng āi。
羁游到此偏增感,况悼长沙放逐才。jī yóu dào cǐ piān zēng gǎn,kuàng dào zhǎng shā fàng zhú cái。

送何子应二首

冯时行

送客江头水渐生,客愁无那亦相缨。sòng kè jiāng tóu shuǐ jiàn shēng,kè chóu wú nà yì xiāng yīng。
一离夔子真成别,欲过岑公且勿行。yī lí kuí zi zhēn chéng bié,yù guò cén gōng qiě wù xíng。
小舞清歌元有兴,绿杨青草正关情。xiǎo wǔ qīng gē yuán yǒu xīng,lǜ yáng qīng cǎo zhèng guān qíng。
背人归去春无赖,未害开怀斗酒兵。bèi rén guī qù chūn wú lài,wèi hài kāi huái dòu jiǔ bīng。

送何子应二首

冯时行

功名本自属诸生,谁向沧浪便濯缨。gōng míng běn zì shǔ zhū shēng,shuí xiàng cāng làng biàn zhuó yīng。
枕上日高惟我懒,船头风饱看君行。zhěn shàng rì gāo wéi wǒ lǎn,chuán tóu fēng bǎo kàn jūn xíng。
眼前历历几经手,意外悠悠久系情。yǎn qián lì lì jǐ jīng shǒu,yì wài yōu yōu jiǔ xì qíng。
待得封侯应有日,胸中况贮万奇兵。dài dé fēng hóu yīng yǒu rì,xiōng zhōng kuàng zhù wàn qí bīng。