古诗词

玉楼春·仙吕

周邦彦

玉琴虚下伤心泪。yù qín xū xià shāng xīn lèi。
只有文君知曲意。zhǐ yǒu wén jūn zhī qū yì。
帘烘楼迥月宜人,酒暖香融春有味。lián hōng lóu jiǒng yuè yí rén,jiǔ nuǎn xiāng róng chūn yǒu wèi。
萋萋芳草迷千里。qī qī fāng cǎo mí qiān lǐ。
惆怅王孙行未已。chóu chàng wáng sūn xíng wèi yǐ。
天涯回首一销魂,二十四桥歌舞地。tiān yá huí shǒu yī xiāo hún,èr shí sì qiáo gē wǔ dì。
周邦彦

周邦彦

周邦彦(1056年-1121年),中国北宋末期著名的词人,字美成,号清真居士,汉族,钱塘(今浙江杭州)人。历官太学正、庐州教授、知溧水县等。徽宗时为徽猷阁待制,提举大晟府。精通音律,曾创作不少新词调。作品多写闺情、羁旅,也有咏物之作。格律谨严。语言典丽精雅。长调尤善铺叙。为后来格律派词人所宗。旧时词论称他为“词家之冠”。有《清真集》传世。 周邦彦的作品>>

猜您喜欢

关河令

周邦彦

秋阴时晴渐向暝,变一庭凄冷。qiū yīn shí qíng jiàn xiàng míng,biàn yī tíng qī lěng。
伫听寒声,云深无雁影。zhù tīng hán shēng,yún shēn wú yàn yǐng。
更深人去寂静,但照壁、孤灯相映。gèng shēn rén qù jì jìng,dàn zhào bì gū dēng xiāng yìng。
酒已都醒,如何消夜永?jiǔ yǐ dōu xǐng,rú hé xiāo yè yǒng?

绮寮怨

周邦彦

上马人扶残醉,晓风吹未醒。shàng mǎ rén fú cán zuì,xiǎo fēng chuī wèi xǐng。
映水曲、翠瓦朱檐,垂杨里、乍见津亭。yìng shuǐ qū cuì wǎ zhū yán,chuí yáng lǐ zhà jiàn jīn tíng。
当时曾题败壁,蛛丝罩、淡墨苔晕青。dāng shí céng tí bài bì,zhū sī zhào dàn mò tái yūn qīng。
念去来、岁月如流,徘徊久、叹息愁思盈。niàn qù lái suì yuè rú liú,pái huái jiǔ tàn xī chóu sī yíng。
去去倦寻路程。qù qù juàn xún lù chéng。
江陵旧事,何曾再问杨琼。jiāng líng jiù shì,hé céng zài wèn yáng qióng。
旧曲凄清。jiù qū qī qīng。
敛愁黛、与谁听。liǎn chóu dài yǔ shuí tīng。
尊前故人如在,想念我、最关情。zūn qián gù rén rú zài,xiǎng niàn wǒ zuì guān qíng。
何须渭城。hé xū wèi chéng。
歌声未尽处,先泪零。gē shēng wèi jǐn chù,xiān lèi líng。

尉迟杯·离恨

周邦彦

隋堤路,渐日晚、密霭生深树。suí dī lù,jiàn rì wǎn mì ǎi shēng shēn shù。
阴阴淡月笼沙,还宿河桥深处。yīn yīn dàn yuè lóng shā,hái sù hé qiáo shēn chù。
无情画舸,都不管、烟波隔南浦。wú qíng huà gě,dōu bù guǎn yān bō gé nán pǔ。
等行人、醉拥重衾,载将离恨归去。děng xíng rén zuì yōng zhòng qīn,zài jiāng lí hèn guī qù。
因思旧客京华,长偎傍疏林,小槛欢聚。yīn sī jiù kè jīng huá,zhǎng wēi bàng shū lín,xiǎo kǎn huān jù。
冶叶倡条俱相识,仍惯见珠歌翠舞。yě yè chàng tiáo jù xiāng shí,réng guàn jiàn zhū gē cuì wǔ。
如今向、渔村水驿,夜如岁、焚香独自语。rú jīn xiàng yú cūn shuǐ yì,yè rú suì fén xiāng dú zì yǔ。
有何人,念我无憀,梦魂凝想鸳侣。yǒu hé rén,niàn wǒ wú liáo,mèng hún níng xiǎng yuān lǚ。

西河·金陵怀古

周邦彦

佳丽地,南朝盛事谁记?山围故国绕清江,髻鬟对起。jiā lì dì,nán cháo shèng shì shuí jì?shān wéi gù guó rào qīng jiāng,jì huán duì qǐ。
怒涛寂寞打孤城,风樯遥度天际。nù tāo jì mò dǎ gū chéng,fēng qiáng yáo dù tiān jì。
断崖树、犹倒倚,莫愁艇子曾系?空馀旧迹郁苍苍,雾沉半垒。duàn yá shù yóu dào yǐ,mò chóu tǐng zi céng xì?kōng yú jiù jì yù cāng cāng,wù chén bàn lěi。
夜深月过女墙来,伤心东望淮水。yè shēn yuè guò nǚ qiáng lái,shāng xīn dōng wàng huái shuǐ。
酒旗戏鼓甚处市?想依稀,王谢邻里,燕子不知何世,入寻常、巷陌人家。jiǔ qí xì gǔ shén chù shì?xiǎng yī xī,wáng xiè lín lǐ,yàn zi bù zhī hé shì,rù xún cháng xiàng mò rén jiā。
相对如说兴亡,斜阳里。xiāng duì rú shuō xīng wáng,xié yáng lǐ。

瑞鹤仙

周邦彦

悄郊原带郭,行路永、客去车尘漠漠。qiāo jiāo yuán dài guō,xíng lù yǒng kè qù chē chén mò mò。
斜阳映山落,敛余红犹恋,孤城阑角。xié yáng yìng shān luò,liǎn yú hóng yóu liàn,gū chéng lán jiǎo。
凌波步弱,过短亭、何用素约。líng bō bù ruò,guò duǎn tíng hé yòng sù yuē。
有流莺劝我,重解绣鞍,缓引春酌。yǒu liú yīng quàn wǒ,zhòng jiě xiù ān,huǎn yǐn chūn zhuó。
不记归时早暮,上马谁扶,醒眠朱阁,惊飙动幕,扶残醉,绕红药。bù jì guī shí zǎo mù,shàng mǎ shuí fú,xǐng mián zhū gé,jīng biāo dòng mù,fú cán zuì,rào hóng yào。
叹西园已是,花深无地,东风何事又恶?任流光过却,犹喜洞天自乐。tàn xī yuán yǐ shì,huā shēn wú dì,dōng fēng hé shì yòu è?rèn liú guāng guò què,yóu xǐ dòng tiān zì lè。

浪淘沙慢

周邦彦

晓阴重,霜凋岸草,雾隐城堞。xiǎo yīn zhòng,shuāng diāo àn cǎo,wù yǐn chéng dié。
南陌脂车待发,东门帐饮乍阕。nán mò zhī chē dài fā,dōng mén zhàng yǐn zhà què。
正拂面、垂杨堪揽结,掩红泪、玉手亲折。zhèng fú miàn chuí yáng kān lǎn jié,yǎn hóng lèi yù shǒu qīn zhé。
念汉浦、离鸿去何许?经时信音绝。niàn hàn pǔ lí hóng qù hé xǔ?jīng shí xìn yīn jué。
情切,望中地远天阔,向露冷、风清无人处,耿耿寒漏咽。qíng qiè,wàng zhōng dì yuǎn tiān kuò,xiàng lù lěng fēng qīng wú rén chù,gěng gěng hán lòu yàn。
嗟万事难忘,惟有轻别。jiē wàn shì nán wàng,wéi yǒu qīng bié。
翠尊未竭,凭断云、留取西楼残月。cuì zūn wèi jié,píng duàn yún liú qǔ xī lóu cán yuè。
罗带光消纹衾叠,连环解、旧香顿歇;怨歌永、琼壶敲尽缺。luó dài guāng xiāo wén qīn dié,lián huán jiě jiù xiāng dùn xiē;yuàn gē yǒng qióng hú qiāo jǐn quē。
恨春去、不与人期,弄夜色、空余满地梨花雪。hèn chūn qù bù yǔ rén qī,nòng yè sè kōng yú mǎn dì lí huā xuě。

应天长

周邦彦

条风布暖,霏雾弄晴,池台遍满春色。tiáo fēng bù nuǎn,fēi wù nòng qíng,chí tái biàn mǎn chūn sè。
正是夜台无月,沉沉暗寒食。zhèng shì yè tái wú yuè,chén chén àn hán shí。
梁间燕,前社客,似笑我、闭门愁寂。liáng jiān yàn,qián shè kè,shì xiào wǒ bì mén chóu jì。
乱花过、隔院芸香,满地狼藉。luàn huā guò gé yuàn yún xiāng,mǎn dì láng jí。
长记那回时,邂逅相逢,郊外驻油壁。zhǎng jì nà huí shí,xiè hòu xiāng féng,jiāo wài zhù yóu bì。
又见汉宫传烛,飞烟五侯宅。yòu jiàn hàn gōng chuán zhú,fēi yān wǔ hóu zhái。
青青草,迷路陌。qīng qīng cǎo,mí lù mò。
强载酒、细寻前迹。qiáng zài jiǔ xì xún qián jì。
市桥远、柳下人家,犹自相识。shì qiáo yuǎn liǔ xià rén jiā,yóu zì xiāng shí。

夜游宫

周邦彦

叶下斜阳照水,卷轻浪、沉沉千里。yè xià xié yáng zhào shuǐ,juǎn qīng làng chén chén qiān lǐ。
桥上酸风射眸子。qiáo shàng suān fēng shè móu zi。
立多时,看黄昏灯火市。lì duō shí,kàn huáng hūn dēng huǒ shì。
古屋寒窗底,听几片、井桐飞坠。gǔ wū hán chuāng dǐ,tīng jǐ piàn jǐng tóng fēi zhuì。
不恋单衾再三起。bù liàn dān qīn zài sān qǐ。
有谁知,为萧娘书一纸?yǒu shuí zhī,wèi xiāo niáng shū yī zhǐ?

浣溪沙

周邦彦

水涨鱼天拍柳桥。shuǐ zhǎng yú tiān pāi liǔ qiáo。
云鸠拖雨过江皋。yún jiū tuō yǔ guò jiāng gāo。
一番春信入东郊。yī fān chūn xìn rù dōng jiāo。
闲碾凤团消短梦,静看燕子垒新巢。xián niǎn fèng tuán xiāo duǎn mèng,jìng kàn yàn zi lěi xīn cháo。
又移日影上花梢。yòu yí rì yǐng shàng huā shāo。

少年游

周邦彦

并刀如水,吴盐胜雪,纤手破新橙。bìng dāo rú shuǐ,wú yán shèng xuě,xiān shǒu pò xīn chéng。
锦幄初温,兽烟不断,相对坐调笙。jǐn wò chū wēn,shòu yān bù duàn,xiāng duì zuò diào shēng。
低声问:向谁行宿?城上已三更。dī shēng wèn xiàng shuí xíng sù?chéng shàng yǐ sān gèng。
马滑霜浓,不如休去,直是少人行。mǎ huá shuāng nóng,bù rú xiū qù,zhí shì shǎo rén xíng。

齐天乐

周邦彦

绿芜凋尽台城路,殊乡又逢秋晚。lǜ wú diāo jǐn tái chéng lù,shū xiāng yòu féng qiū wǎn。
暮雨生寒,鸣蛩劝织,深阁时闻裁剪。mù yǔ shēng hán,míng qióng quàn zhī,shēn gé shí wén cái jiǎn。
云窗静掩。yún chuāng jìng yǎn。
叹重拂罗衾,顿疏花簟。tàn zhòng fú luó qīn,dùn shū huā diàn。
尚有綿囊,露萤清夜照书卷。shàng yǒu mián náng,lù yíng qīng yè zhào shū juǎn。
荆江留滞最久,故人相望处,离思何限?渭水西风,长安乱叶,空忆诗情宛转。jīng jiāng liú zhì zuì jiǔ,gù rén xiāng wàng chù,lí sī hé xiàn?wèi shuǐ xī fēng,zhǎng ān luàn yè,kōng yì shī qíng wǎn zhuǎn。
凭高眺远。píng gāo tiào yuǎn。
正玉液新篘,蟹螯初荐。zhèng yù yè xīn chōu,xiè áo chū jiàn。
醉倒山翁,但愁斜照敛。zuì dào shān wēng,dàn chóu xié zhào liǎn。

隔浦莲近拍·中山县圃姑射亭避暑作

周邦彦

新篁摇动翠葆,曲径通深窈。xīn huáng yáo dòng cuì bǎo,qū jìng tōng shēn yǎo。
夏果收新脆,金丸落,惊飞鸟。xià guǒ shōu xīn cuì,jīn wán luò,jīng fēi niǎo。
浓翠迷岸草。nóng cuì mí àn cǎo。
蛙声闹,骤雨鸣池沼。wā shēng nào,zhòu yǔ míng chí zhǎo。
水亭小。shuǐ tíng xiǎo。
浮萍破处,帘花檐影颠倒。fú píng pò chù,lián huā yán yǐng diān dào。
纶巾羽扇,困卧北窗清晓。lún jīn yǔ shàn,kùn wò běi chuāng qīng xiǎo。
屏里吴山梦自到。píng lǐ wú shān mèng zì dào。
惊觉,依然身在江表。jīng jué,yī rán shēn zài jiāng biǎo。

一落索·眉共春山争秀

周邦彦

眉共春山争秀,可怜长皱,莫将清泪湿花枝,恐花也、如人瘦。méi gòng chūn shān zhēng xiù,kě lián zhǎng zhòu,mò jiāng qīng lèi shī huā zhī,kǒng huā yě rú rén shòu。
清润玉箫闲久,知音稀有。qīng rùn yù xiāo xián jiǔ,zhī yīn xī yǒu。
欲知日日倚栏愁,但问取、亭前柳。yù zhī rì rì yǐ lán chóu,dàn wèn qǔ tíng qián liǔ。

烛影摇红

周邦彦

芳脸匀红,黛眉巧画宫妆浅。fāng liǎn yún hóng,dài méi qiǎo huà gōng zhuāng qiǎn。
风流天付与精神,全在娇波眼。fēng liú tiān fù yǔ jīng shén,quán zài jiāo bō yǎn。
早是萦心可惯。zǎo shì yíng xīn kě guàn。
向尊前、频频顾眄。xiàng zūn qián pín pín gù miǎn。
几回想见,见了还休,争如不见。jǐ huí xiǎng jiàn,jiàn le hái xiū,zhēng rú bù jiàn。
烛影摇红,夜阑饮散春宵短。zhú yǐng yáo hóng,yè lán yǐn sàn chūn xiāo duǎn。
当时谁会唱阳关,离恨天涯远。dāng shí shuí huì chàng yáng guān,lí hèn tiān yá yuǎn。
争奈云收雨散。zhēng nài yún shōu yǔ sàn。
凭阑干、东风泪满。píng lán gàn dōng fēng lèi mǎn。
海棠开后,燕子来时,黄昏深院。hǎi táng kāi hòu,yàn zi lái shí,huáng hūn shēn yuàn。

西河

周邦彦

长安道,潇洒西风时起。zhǎng ān dào,xiāo sǎ xī fēng shí qǐ。
尘埃车马晚游行,霸陵烟水。chén āi chē mǎ wǎn yóu xíng,bà líng yān shuǐ。
乱鸦栖鸟夕阳中,参差霜树相倚。luàn yā qī niǎo xī yáng zhōng,cān chà shuāng shù xiāng yǐ。
到此际。dào cǐ jì。
愁如苇。chóu rú wěi。
冷落关河千里。lěng luò guān hé qiān lǐ。
追思唐汉昔繁华,断碑残记。zhuī sī táng hàn xī fán huá,duàn bēi cán jì。
未央宫阙已成灰,终南依旧浓翠。wèi yāng gōng quē yǐ chéng huī,zhōng nán yī jiù nóng cuì。
对此景、无限愁思。duì cǐ jǐng wú xiàn chóu sī。
绕天涯、秋蟾如水。rào tiān yá qiū chán rú shuǐ。
转使客情如醉。zhuǎn shǐ kè qíng rú zuì。
算当时、万古雄名,尽是作、后来人,凄凉事。suàn dāng shí wàn gǔ xióng míng,jǐn shì zuò hòu lái rén,qī liáng shì。
2181234567»