古诗词

过都

刘奉世

嵩高丽中华,岳色连瑶岛。sōng gāo lì zhōng huá,yuè sè lián yáo dǎo。
上清神仙宫,庄严绝雕巧。shàng qīng shén xiān gōng,zhuāng yán jué diāo qiǎo。
浮云荡繁阴,变幻入冥眇。fú yún dàng fán yīn,biàn huàn rù míng miǎo。
飘摇逾岩岑,淫翳混鸿灏。piāo yáo yú yán cén,yín yì hùn hóng hào。
纵有景庆合,闇然蔽昏晓。zòng yǒu jǐng qìng hé,àn rán bì hūn xiǎo。
况复浓雾生,一气成有昊。kuàng fù nóng wù shēng,yī qì chéng yǒu hào。
茫茫世宙间,落落耿孤抱。máng máng shì zhòu jiān,luò luò gěng gū bào。
天意不可知,烦心惄焉捣。tiān yì bù kě zhī,fán xīn nì yān dǎo。
安得嘘大风,八方净如扫。ān dé xū dà fēng,bā fāng jìng rú sǎo。

刘奉世

宋临江军新喻人,字仲冯。刘敞子。举进士。神宗时历官集贤校理、国史院编修官,坐事谪监陈州粮料院。久之为吏部员外郎。哲宗元祐中官至签书枢密院事。绍圣初罢知成德军,改定州,徙成都府。入元祐党,责郴州居住,再贬隰州团练副使、郴州安置。徽宗立,复职。崇宁初再夺职,贬居沂、兖州,以赦得归。有《自省集》。 刘奉世的作品>>

猜您喜欢

还秩

刘奉世

微臣多忝窃,草莽愧荣褒。wēi chén duō tiǎn qiè,cǎo mǎng kuì róng bāo。
览镜怜衰白,衔环刷羽毛。lǎn jìng lián shuāi bái,xián huán shuā yǔ máo。
贾生馀旧策,汉室尚东劳。jiǎ shēng yú jiù cè,hàn shì shàng dōng láo。
俯伏闻纶綍,柴门日月高。fǔ fú wén lún fú,chái mén rì yuè gāo。

入直

刘奉世

玉烛含辉望处遐,禁钟动后起雌鸦。yù zhú hán huī wàng chù xiá,jìn zhōng dòng hòu qǐ cí yā。
天高秘省云偏重,地迥琼林月半斜。tiān gāo mì shěng yún piān zhòng,dì jiǒng qióng lín yuè bàn xié。
三古文章留大史,百年事业照东华。sān gǔ wén zhāng liú dà shǐ,bǎi nián shì yè zhào dōng huá。
时挥子墨随班马,芝检初分宰相麻。shí huī zi mò suí bān mǎ,zhī jiǎn chū fēn zǎi xiāng má。

送程给事知越州

刘奉世

使君遗爱遍南州,五马新归瘴海头。shǐ jūn yí ài biàn nán zhōu,wǔ mǎ xīn guī zhàng hǎi tóu。
持橐未厌青琐直,怀章还作鉴湖游。chí tuó wèi yàn qīng suǒ zhí,huái zhāng hái zuò jiàn hú yóu。
姚馀人物传吴远,越绝山川向剡幽。yáo yú rén wù chuán wú yuǎn,yuè jué shān chuān xiàng shàn yōu。
应有清诗资卧理,会吟他日记风流。yīng yǒu qīng shī zī wò lǐ,huì yín tā rì jì fēng liú。

驾幸太学

刘奉世

圣典垂精及表章,旷仪亲举自宗庠。shèng diǎn chuí jīng jí biǎo zhāng,kuàng yí qīn jǔ zì zōng xiáng。
纵观桥拥浮云盖,侍问庭充振鹭行。zòng guān qiáo yōng fú yún gài,shì wèn tíng chōng zhèn lù xíng。
首举儒风隆上国,光增帝业掩前王。shǒu jǔ rú fēng lóng shàng guó,guāng zēng dì yè yǎn qián wáng。
太平荣遇惭多幸,重见歌虞起庙堂。tài píng róng yù cán duō xìng,zhòng jiàn gē yú qǐ miào táng。

蔡州道中

刘奉世

黄河西渡出平沙,汝颍东流千里遐。huáng hé xī dù chū píng shā,rǔ yǐng dōng liú qiān lǐ xiá。
给饷当年秦令史,封侯不种青门瓜。gěi xiǎng dāng nián qín lìng shǐ,fēng hóu bù zhǒng qīng mén guā。

自兖放还

刘奉世

年来策蹇胜乘舟,楚塞齐边春复秋。nián lái cè jiǎn shèng chéng zhōu,chǔ sāi qí biān chūn fù qiū。
不教微生同腐草,青山依旧水西流。bù jiào wēi shēng tóng fǔ cǎo,qīng shān yī jiù shuǐ xī liú。

检书

刘奉世

朗日照疏棂,临风事幽讨。lǎng rì zhào shū líng,lín fēng shì yōu tǎo。
药栏红欲翻,苔砌绿初扫。yào lán hóng yù fān,tái qì lǜ chū sǎo。
谁令墨王仙,肯使鱼子老。shuí lìng mò wáng xiān,kěn shǐ yú zi lǎo。
悠然天禄阁,世世以为宝。yōu rán tiān lù gé,shì shì yǐ wèi bǎo。

郴州

刘奉世

当年贾傅去长沙,吊屈无灵赋楚些。dāng nián jiǎ fù qù zhǎng shā,diào qū wú líng fù chǔ xiē。
万里不忘宣室夜,未舒三策不成家。wàn lǐ bù wàng xuān shì yè,wèi shū sān cè bù chéng jiā。
西去潇湘南岳麓,名城叠叠纡盘谷。xī qù xiāo xiāng nán yuè lù,míng chéng dié dié yū pán gǔ。
岣嵝不厌百回读,依然称是刘光禄。gǒu lǒu bù yàn bǎi huí dú,yī rán chēng shì liú guāng lù。

郓州

刘奉世

暮舂朝城粟,晓采观城葑。mù chōng cháo chéng sù,xiǎo cǎi guān chéng fēng。
一入高鱼境,已是武阳东。yī rù gāo yú jìng,yǐ shì wǔ yáng dōng。

九河叹

刘奉世

冀东皆禹迹,渐海观朝宗。jì dōng jiē yǔ jì,jiàn hǎi guān cháo zōng。
河阴渐沦没,平沙荡无踪。hé yīn jiàn lún méi,píng shā dàng wú zōng。
汉武筑宣房,作歌称成功。hàn wǔ zhù xuān fáng,zuò gē chēng chéng gōng。
今塞商胡口,清流不时通。jīn sāi shāng hú kǒu,qīng liú bù shí tōng。
何当洒二渠,载跨碣石东。hé dāng sǎ èr qú,zài kuà jié shí dōng。

自述

刘奉世

楚国中分后,东南世泽长。chǔ guó zhōng fēn hòu,dōng nán shì zé zhǎng。
发祥曾王父,磨勘成典章。fā xiáng céng wáng fù,mó kān chéng diǎn zhāng。
王父声益振,主客尚书郎。wáng fù shēng yì zhèn,zhǔ kè shàng shū láng。
考庙绪丕显,直鲠在岩廊。kǎo miào xù pī xiǎn,zhí gěng zài yán láng。
历历一精白,敬事持人纲。lì lì yī jīng bái,jìng shì chí rén gāng。
顾维予小子,念释兹勿忘。gù wéi yǔ xiǎo zi,niàn shì zī wù wàng。
晴空丽皎日,清秋凛严霜。qíng kōng lì jiǎo rì,qīng qiū lǐn yán shuāng。
金石磨不磷,松柏寒逾芳。jīn shí mó bù lín,sōng bǎi hán yú fāng。
旦评犹足信,清议讵虚张。dàn píng yóu zú xìn,qīng yì jù xū zhāng。
梦寐滋洗涤,俯仰随否臧。mèng mèi zī xǐ dí,fǔ yǎng suí fǒu zāng。
所值匪所思,盈亏理有常。suǒ zhí fěi suǒ sī,yíng kuī lǐ yǒu cháng。
亨途无诡遇,偃蹇嘶骊黄。hēng tú wú guǐ yù,yǎn jiǎn sī lí huáng。
谁能饵大药,百年身平康。shuí néng ěr dà yào,bǎi nián shēn píng kāng。

杨白花

刘奉世

春风吹百花,杨花飞恼人。chūn fēng chuī bǎi huā,yáng huā fēi nǎo rén。
谁家芍药殿春后,花飞杨柳空暮春。shuí jiā sháo yào diàn chūn hòu,huā fēi yáng liǔ kōng mù chūn。
春来复春去,春去又春来。chūn lái fù chūn qù,chūn qù yòu chūn lái。
阳阿歌白雪,落絮欲成灰。yáng ā gē bái xuě,luò xù yù chéng huī。
花若有情风引去,拂郎征衣点归路。huā ruò yǒu qíng fēng yǐn qù,fú láng zhēng yī diǎn guī lù。