古诗词

寄送梁子辅赴召

李流谦

山岳自高百谷下,向来无物使之者。shān yuè zì gāo bǎi gǔ xià,xiàng lái wú wù shǐ zhī zhě。
骅骝合奉鸾和车,岂与黔蹄同一驾。huá liú hé fèng luán hé chē,qǐ yǔ qián tí tóng yī jià。
英奇绝代难小了,泥滓投之辄悲咤。yīng qí jué dài nán xiǎo le,ní zǐ tóu zhī zhé bēi zhà。
一朝拔去不可扼,震地风雷怯凌跨。yī cháo bá qù bù kě è,zhèn dì fēng léi qiè líng kuà。
泮宫先生自超特,鼎甲声称低董贾。pàn gōng xiān shēng zì chāo tè,dǐng jiǎ shēng chēng dī dǒng jiǎ。
眼明奎画照琬琰,万喙夸呼海倾泻。yǎn míng kuí huà zhào wǎn yǎn,wàn huì kuā hū hǎi qīng xiè。
胡为不即天上去,识者怪吁狂者骂。hú wèi bù jí tiān shàng qù,shí zhě guài xū kuáng zhě mà。
或传凤篆来日边,流水为车龙即马。huò chuán fèng zhuàn lái rì biān,liú shuǐ wèi chē lóng jí mǎ。
只应故是霄汉人,腐鼠未足鹓雏吓。zhǐ yīng gù shì xiāo hàn rén,fǔ shǔ wèi zú yuān chú xià。
九江水暖桃花肥,风色不惊神所借。jiǔ jiāng shuǐ nuǎn táo huā féi,fēng sè bù jīng shén suǒ jiè。
只今岷峨抗湖海,贯玉编珠炯相射。zhǐ jīn mín é kàng hú hǎi,guàn yù biān zhū jiǒng xiāng shè。
台家议和不议战,太平有象须藻藉。tái jiā yì hé bù yì zhàn,tài píng yǒu xiàng xū zǎo jí。
小却犹当白玉堂,纵步黄扉方食蔗。xiǎo què yóu dāng bái yù táng,zòng bù huáng fēi fāng shí zhè。
嗟予肮脏每自哂,蚤年谩想牛心炙。jiē yǔ āng zàng měi zì shěn,zǎo nián mán xiǎng niú xīn zhì。
一官漫浪不可说,可能更索山人价。yī guān màn làng bù kě shuō,kě néng gèng suǒ shān rén jià。
五年投闲食不饱,揽镜颠毛辄生怕。wǔ nián tóu xián shí bù bǎo,lǎn jìng diān máo zhé shēng pà。
道涂众鬼同揶揄,口不能酬面空赭。dào tú zhòng guǐ tóng yé yú,kǒu bù néng chóu miàn kōng zhě。
人生升沉亦何恨,但喜龙虎新变化。rén shēng shēng chén yì hé hèn,dàn xǐ lóng hǔ xīn biàn huà。
异时击壤为幸民,一犁亦愿从耕稼。yì shí jī rǎng wèi xìng mín,yī lí yì yuàn cóng gēng jià。
金华夫子吾胜友,接武风云共闲暇。jīn huá fū zi wú shèng yǒu,jiē wǔ fēng yún gòng xián xiá。
未应厚禄绝来书,寄声纸尾烦多谢。wèi yīng hòu lù jué lái shū,jì shēng zhǐ wěi fán duō xiè。

李流谦

宋汉州绵竹人,或云德阳人,字无变,号澹斋。李良臣子。以荫补将仕郎。历雅州教授。虞允文宣抚全蜀,召置幕下,颇有赞画。官终潼川府通判。以文学知名。有《澹斋集》。 李流谦的作品>>

猜您喜欢

送张子勤九陇尉

李流谦

老凤高栖雏凤飞,山林钟鼎各相宜。lǎo fèng gāo qī chú fèng fēi,shān lín zhōng dǐng gè xiāng yí。
出门马首亭亭去,敛板胸中落落奇。chū mén mǎ shǒu tíng tíng qù,liǎn bǎn xiōng zhōng luò luò qí。
颇忆浊醪过我夜,正愁碧草送君时。pǒ yì zhuó láo guò wǒ yè,zhèng chóu bì cǎo sòng jūn shí。
如何数日中年味,恰是今朝闻子规。rú hé shù rì zhōng nián wèi,qià shì jīn cháo wén zi guī。

贻长松寺慈禅师

李流谦

一年山色好相看,欲去仍来倍黯然。yī nián shān sè hǎo xiāng kàn,yù qù réng lái bèi àn rán。
大士初无留客意,幽人更结住山缘。dà shì chū wú liú kè yì,yōu rén gèng jié zhù shān yuán。
梨花村落清明后,梅子园林五月前。lí huā cūn luò qīng míng hòu,méi zi yuán lín wǔ yuè qián。
我已到家春亦老,酒杯犹足趁流年。wǒ yǐ dào jiā chūn yì lǎo,jiǔ bēi yóu zú chèn liú nián。

用宇文龙图韵赠龙华印老

李流谦

少年一口吸西江,圣处端能走季咸。shǎo nián yī kǒu xī xī jiāng,shèng chù duān néng zǒu jì xián。
净观清泠横一水,远怀孤秀揖千岩。jìng guān qīng líng héng yī shuǐ,yuǎn huái gū xiù yī qiān yán。
溪云卧久看频度,山日谈馀讶半衔。xī yún wò jiǔ kàn pín dù,shān rì tán yú yà bàn xián。
便欲瘦筇来问讯,上方应恐隔仙凡。biàn yù shòu qióng lái wèn xùn,shàng fāng yīng kǒng gé xiān fán。

再用韵送印老

李流谦

抖擞孤怀十日谈,不将幽愤托巫咸。dǒu sǒu gū huái shí rì tán,bù jiāng yōu fèn tuō wū xián。
别来断雁虚秋信,梦破惊猿忆晓岩。bié lái duàn yàn xū qiū xìn,mèng pò jīng yuán yì xiǎo yán。
脱叶趁风声互答,归鸦赴日影相衔。tuō yè chèn fēng shēng hù dá,guī yā fù rì yǐng xiāng xián。
临分半偈无多惜,浊骨凭师为点凡。lín fēn bàn jì wú duō xī,zhuó gǔ píng shī wèi diǎn fán。

挽杨彦序

李流谦

长忆君家得隽多,庭前桂树想婆娑。zhǎng yì jūn jiā dé juàn duō,tíng qián guì shù xiǎng pó suō。
岱云触石才肤寸,溟浸稽天但一波。dài yún chù shí cái fū cùn,míng jìn jī tiān dàn yī bō。
颇欲弛韝观纵击,可堪伏枥起悲歌。pǒ yù chí gōu guān zòng jī,kě kān fú lì qǐ bēi gē。
人生泡焰都难据,惟有丰碑屹不磨。rén shēng pào yàn dōu nán jù,wéi yǒu fēng bēi yì bù mó。

闰重阳有感次宋景文公韵

李流谦

蒙蒙烟雨湿闲愁,往燕来鸿共远游。méng méng yān yǔ shī xián chóu,wǎng yàn lái hóng gòng yuǎn yóu。
引满白醪欣再熟,尽开黄菊耐深秋。yǐn mǎn bái láo xīn zài shú,jǐn kāi huáng jú nài shēn qiū。
眼前节物重凭槛,醉里商歌缓击瓯。yǎn qián jié wù zhòng píng kǎn,zuì lǐ shāng gē huǎn jī ōu。
苦爱佳名叹尘爵,渊明高兴转悠悠。kǔ ài jiā míng tàn chén jué,yuān míng gāo xīng zhuǎn yōu yōu。

寄李仲明

李流谦

夜床风雨忆相过,节物惊人奈老何。yè chuáng fēng yǔ yì xiāng guò,jié wù jīng rén nài lǎo hé。
只有孤鸿知我意,每因明月为君歌。zhǐ yǒu gū hóng zhī wǒ yì,měi yīn míng yuè wèi jūn gē。
千山梦去无由到,一字书来已觉多。qiān shān mèng qù wú yóu dào,yī zì shū lái yǐ jué duō。
馀耳向来真义合,不知底处便容戈。yú ěr xiàng lái zhēn yì hé,bù zhī dǐ chù biàn róng gē。

寄刘德父

李流谦

解携仍是一年馀,本自情亲听迹疏。jiě xié réng shì yī nián yú,běn zì qíng qīn tīng jì shū。
子去合登青琐闼,人言方驾短辕车。zi qù hé dēng qīng suǒ tà,rén yán fāng jià duǎn yuán chē。
向来花月空馀梦,近日诗文定起予。xiàng lái huā yuè kōng yú mèng,jìn rì shī wén dìng qǐ yǔ。
塞雁若知怀远意,寄书聊为问何如。sāi yàn ruò zhī huái yuǎn yì,jì shū liáo wèi wèn hé rú。

别费检正二首

李流谦

香案前头自乞归,归心先逐雁西飞。xiāng àn qián tóu zì qǐ guī,guī xīn xiān zhú yàn xī fēi。
岂关松菊吾身重,偶托莼鲈此意微。qǐ guān sōng jú wú shēn zhòng,ǒu tuō chún lú cǐ yì wēi。
行乐不妨千骑拥,照人何必万钉围。xíng lè bù fáng qiān qí yōng,zhào rén hé bì wàn dīng wéi。
儿曹怅惜先生笑,付与醇醪定是非。ér cáo chàng xī xiān shēng xiào,fù yǔ chún láo dìng shì fēi。

别费检正二首

李流谦

主人爱客客留连,敢比荆州遇仲宣。zhǔ rén ài kè kè liú lián,gǎn bǐ jīng zhōu yù zhòng xuān。
亲奉绮谈逾十日,空劳清梦隔三年。qīn fèng qǐ tán yú shí rì,kōng láo qīng mèng gé sān nián。
未能轻去田园乐,那得长居几杖前。wèi néng qīng qù tián yuán lè,nà dé zhǎng jū jǐ zhàng qián。
真约赏音无几个,故应感激易潸然。zhēn yuē shǎng yīn wú jǐ gè,gù yīng gǎn jī yì shān rán。

桃花

李流谦

自然秾脸与深唇,一味繁红也绝伦。zì rán nóng liǎn yǔ shēn chún,yī wèi fán hóng yě jué lún。
沧海浪传千岁种,武陵应有四时春。cāng hǎi làng chuán qiān suì zhǒng,wǔ líng yīng yǒu sì shí chūn。
去年崔护诗仍在,前度刘郎意独亲。qù nián cuī hù shī réng zài,qián dù liú láng yì dú qīn。
亦要清樽相料理,可能但倚笔如神。yì yào qīng zūn xiāng liào lǐ,kě néng dàn yǐ bǐ rú shén。

即事

李流谦

寒食已过风日好,城郭稍背郊原幽。hán shí yǐ guò fēng rì hǎo,chéng guō shāo bèi jiāo yuán yōu。
双扉昼闭亦何事,一杖携春仍浪游。shuāng fēi zhòu bì yì hé shì,yī zhàng xié chūn réng làng yóu。
但觉桃花成老大,不知杨柳尚风流。dàn jué táo huā chéng lǎo dà,bù zhī yáng liǔ shàng fēng liú。
霜螯腊蚁君须醉,细雨疏帘罢遣愁。shuāng áo là yǐ jūn xū zuì,xì yǔ shū lián bà qiǎn chóu。

游野航次元应韵三首

李流谦

平地坐我帆樯中,翠峰出没工为容。píng dì zuò wǒ fān qiáng zhōng,cuì fēng chū méi gōng wèi róng。
轻鸥舞晴沙照影,苍蛟吼浪雪薄胸。qīng ōu wǔ qíng shā zhào yǐng,cāng jiāo hǒu làng xuě báo xiōng。
渔舠系月江一曲,樵斧斫云山几重。yú dāo xì yuè jiāng yī qū,qiáo fǔ zhuó yún shān jǐ zhòng。
诗翁忽来吐佳句,物色才情元一宗。shī wēng hū lái tǔ jiā jù,wù sè cái qíng yuán yī zōng。

游野航次元应韵三首

李流谦

日落未落空明中,琉璃夜色开天容。rì luò wèi luò kōng míng zhōng,liú lí yè sè kāi tiān róng。
一江不浣清净目,百榼能平碨磊胸。yī jiāng bù huàn qīng jìng mù,bǎi kē néng píng wèi lěi xiōng。
神山在前若可到,江妃去人无数重。shén shān zài qián ruò kě dào,jiāng fēi qù rén wú shù zhòng。
锦袍酌酒醉起舞,跨鲸仙人乃吾宗。jǐn páo zhuó jiǔ zuì qǐ wǔ,kuà jīng xiān rén nǎi wú zōng。

游野航次元应韵三首

李流谦

挂起西窗横笛中,白鹭亦有佳客容。guà qǐ xī chuāng héng dí zhōng,bái lù yì yǒu jiā kè róng。
江风脱帻吹短发,明月入户窥愁胸。jiāng fēng tuō zé chuī duǎn fā,míng yuè rù hù kuī chóu xiōng。
只须茅茨补疏漏,安用楼观相复重。zhǐ xū máo cí bǔ shū lòu,ān yòng lóu guān xiāng fù zhòng。
人生趣尚各天性,古人愿识韩朝宗。rén shēng qù shàng gè tiān xìng,gǔ rén yuàn shí hán cháo zōng。