古诗词

揖仙阁

王安石

结阁揖仙子,疏塘临隐扉。jié gé yī xiān zi,shū táng lín yǐn fēi。
水花红四出,山竹翠相围。shuǐ huā hóng sì chū,shān zhú cuì xiāng wéi。
云度疑軿下,凫惊恐舄飞。yún dù yí píng xià,fú jīng kǒng xì fēi。
蜀姜宁可恃,投钓此忘归。shǔ jiāng níng kě shì,tóu diào cǐ wàng guī。
王安石

王安石

王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。” 王安石的作品>>

猜您喜欢

次韵信都公石枕蕲簟

王安石

端溪琢枕绿玉色,蕲水织簟黄金纹。duān xī zuó zhěn lǜ yù sè,qí shuǐ zhī diàn huáng jīn wén。
翰林所宝此两物,笑视金玉如浮云。hàn lín suǒ bǎo cǐ liǎng wù,xiào shì jīn yù rú fú yún。
都城六月招客语,地上赤日流黄尘。dōu chéng liù yuè zhāo kè yǔ,dì shàng chì rì liú huáng chén。
烛龙中天进无力,客主歊然各疲剧。zhú lóng zhōng tiān jìn wú lì,kè zhǔ xiāo rán gè pí jù。
形骸直欲坐弃忘,冠带安能强修饰。xíng hái zhí yù zuò qì wàng,guān dài ān néng qiáng xiū shì。
恃公宽贷更不疑,箕倨岂复论官职。shì gōng kuān dài gèng bù yí,jī jù qǐ fù lùn guān zhí。
笛材平莹家故藏,砚璞坳清此新得。dí cái píng yíng jiā gù cáng,yàn pú ào qīng cǐ xīn dé。
扫除堂屋就阴翳,公不自眠分与客。sǎo chú táng wū jiù yīn yì,gōng bù zì mián fēn yǔ kè。
知公用意每如此,真能与物同其适。zhī gōng yòng yì měi rú cǐ,zhēn néng yǔ wù tóng qí shì。
岂比法曹空自私,却愿天日长炎赫。qǐ bǐ fǎ cáo kōng zì sī,què yuàn tiān rì zhǎng yán hè。
公才卓牵人所惊,久矣四海流声名。gōng cái zhuó qiān rén suǒ jīng,jiǔ yǐ sì hǎi liú shēng míng。
天方选取欲扶世,岂特使以文章鸣。tiān fāng xuǎn qǔ yù fú shì,qǐ tè shǐ yǐ wén zhāng míng。
深探力取常不寐,思以正议排纵横。shēn tàn lì qǔ cháng bù mèi,sī yǐ zhèng yì pái zòng héng。
奈何甘心一榻上,欲卧颍尾为洁清。nài hé gān xīn yī tà shàng,yù wò yǐng wěi wèi jié qīng。
贤愚劳佚非一轨,顾我病昏惟未死。xián yú láo yì fēi yī guǐ,gù wǒ bìng hūn wéi wèi sǐ。
心于万事久翛然,身寄一官真偶尔。xīn yú wàn shì jiǔ xiāo rán,shēn jì yī guān zhēn ǒu ěr。
便当买宅归偃休,白发溪山如愿始。biàn dāng mǎi zhái guī yǎn xiū,bái fā xī shān rú yuàn shǐ。
看公勠力就太平,却上青天跨箕尾。kàn gōng lù lì jiù tài píng,què shàng qīng tiān kuà jī wěi。

和吴冲卿雪

王安石

阳回力犹邅,阴合势方巩。yáng huí lì yóu zhān,yīn hé shì fāng gǒng。
填空忽汗漫,造物谁怂恿。tián kōng hū hàn màn,zào wù shuí sǒng yǒng。
轻于擘絮纷,细若吹毛氄。qīng yú bāi xù fēn,xì ruò chuī máo rǒng。
云连昼已瞀,风助宵仍汹。yún lián zhòu yǐ mào,fēng zhù xiāo réng xiōng。
凭陵虽一时,变态亦千种。píng líng suī yī shí,biàn tài yì qiān zhǒng。
帘深卷或避,户隘关犹拥。lián shēn juǎn huò bì,hù ài guān yóu yōng。
滔天有冻浪,匝地无荒陇。tāo tiān yǒu dòng làng,zā dì wú huāng lǒng。
飞扬类挟富,委翳等辞宠。fēi yáng lèi xié fù,wěi yì děng cí chǒng。
穿幽偶相重,值险辄孤耸。chuān yōu ǒu xiāng zhòng,zhí xiǎn zhé gū sǒng。
积惨会将舒,群轻那久重。jī cǎn huì jiāng shū,qún qīng nà jiǔ zhòng。
纷华始满眼,消释不旋踵。fēn huá shǐ mǎn yǎn,xiāo shì bù xuán zhǒng。
槁树散飞花,空檐落县湩。gǎo shù sàn fēi huā,kōng yán luò xiàn dòng。
还当困炎热,以此涤烦壅。hái dāng kùn yán rè,yǐ cǐ dí fán yōng。
共约市南人,收藏不为冗。gòng yuē shì nán rén,shōu cáng bù wèi rǒng。

和冲卿雪诗并示持国

王安石

地卷江海浮,天吹河汉涌。dì juǎn jiāng hǎi fú,tiān chuī hé hàn yǒng。
北风散作花,巧丽世无种。běi fēng sàn zuò huā,qiǎo lì shì wú zhǒng。
霾昏得照曜,尘滓归掩拥。mái hūn dé zhào yào,chén zǐ guī yǎn yōng。
荒林无空枝,幽瓦有高陇。huāng lín wú kōng zhī,yōu wǎ yǒu gāo lǒng。
分才一毛细,聚或千钧重。fēn cái yī máo xì,jù huò qiān jūn zhòng。
飞扬窥已眩,摧压听还凶。fēi yáng kuī yǐ xuàn,cuī yā tīng hái xiōng。
渔舟平系舷,樵屩没归踵。yú zhōu píng xì xián,qiáo juē méi guī zhǒng。
空令物象莹,岂免川涂壅。kōng lìng wù xiàng yíng,qǐ miǎn chuān tú yōng。
争光姮娥妒,失色羲和恐。zhēng guāng héng é dù,shī sè xī hé kǒng。
赖逢阳气蒸,转作水波溶。lài féng yáng qì zhēng,zhuǎn zuò shuǐ bō róng。
舞庭称贺严,扫路传呼宠。wǔ tíng chēng hè yán,sǎo lù chuán hū chǒng。
冲游谢壮少,避卧甘闲冗。chōng yóu xiè zhuàng shǎo,bì wò gān xián rǒng。
吴侯绝俗唱,韩子当敌勇。wú hóu jué sú chàng,hán zi dāng dí yǒng。
胜负观两豪,吾衰但阴拱。shèng fù guān liǎng háo,wú shuāi dàn yīn gǒng。

送石赓归宁

王安石

虚名误长者,邂逅肯经过。xū míng wù zhǎng zhě,xiè hòu kěn jīng guò。
所操十馀篇,浩荡决江河。suǒ cāo shí yú piān,hào dàng jué jiāng hé。
侧身朝市间,乐少悲惭多。cè shēn cháo shì jiān,lè shǎo bēi cán duō。
文章旧所好,久已废吟哦。wén zhāng jiù suǒ hǎo,jiǔ yǐ fèi yín ó。
开编喜有得,一读瘳沉疴。kāi biān xǐ yǒu dé,yī dú chōu chén kē。
裹饭北城阴,永怀从晤歌。guǒ fàn běi chéng yīn,yǒng huái cóng wù gē。
又欲及岁晚,空堂扫丝窠。yòu yù jí suì wǎn,kōng táng sǎo sī kē。
稍出平生言,道艺相琢磨。shāo chū píng shēng yán,dào yì xiāng zuó mó。
忽随雁南飞,当此叶辞柯。hū suí yàn nán fēi,dāng cǐ yè cí kē。
去去梨岭高,想见青坡陀。qù qù lí lǐng gāo,xiǎng jiàn qīng pō tuó。
黄花一杯酒,为寿乐如何。huáng huā yī bēi jiǔ,wèi shòu lè rú hé。
微诗等瓦砾,持用报隋和。wēi shī děng wǎ lì,chí yòng bào suí hé。

送张拱微出都

王安石

归卧不自得,出门无所投。guī wò bù zì dé,chū mén wú suǒ tóu。
独寻城隅水,送子因远游。dú xún chéng yú shuǐ,sòng zi yīn yuǎn yóu。
荒林缠悲风,惨惨吹驼裘。huāng lín chán bēi fēng,cǎn cǎn chuī tuó qiú。
捉手共笑语,顾瞻中河舟。zhuō shǒu gòng xiào yǔ,gù zhān zhōng hé zhōu。
嗟人皆行乐,而我方坐愁。jiē rén jiē xíng lè,ér wǒ fāng zuò chóu。
肠胃绕钟山,形骸空此留。cháng wèi rào zhōng shān,xíng hái kōng cǐ liú。
念始读诗书,岂非亦有求。niàn shǐ dú shī shū,qǐ fēi yì yǒu qiú。
一来裹青衫,触事自悔尤。yī lái guǒ qīng shān,chù shì zì huǐ yóu。
误为世所容,荣禄今白头。wù wèi shì suǒ róng,róng lù jīn bái tóu。
塞责以区区,一毛施万牛。sāi zé yǐ qū qū,yī máo shī wàn niú。
不足助时治,但为故人羞。bù zú zhù shí zhì,dàn wèi gù rén xiū。
宽恩许自劾,终欲东南流。kuān ēn xǔ zì hé,zhōng yù dōng nán liú。
子今涉冬江,船必泊蔡洲。zi jīn shè dōng jiāng,chuán bì pō cài zhōu。
寄声冶城人,为我问一丘。jì shēng yě chéng rén,wèi wǒ wèn yī qiū。

寄题睡轩

王安石

刘侯少慷慨,天马脱絷羁。liú hóu shǎo kāng kǎi,tiān mǎ tuō zhí jī。
一官不得意,州县老委蛇。yī guān bù dé yì,zhōu xiàn lǎo wěi shé。
新居当中条,墙屋稍补治。xīn jū dāng zhōng tiáo,qiáng wū shāo bǔ zhì。
疏轩以睡名,从我远求诗。shū xuān yǐ shuì míng,cóng wǒ yuǎn qiú shī。
朝廷法令具,百吏但循持。cháo tíng fǎ lìng jù,bǎi lì dàn xún chí。
又况佐小邑,有才安所施。yòu kuàng zuǒ xiǎo yì,yǒu cái ān suǒ shī。
赋租如簿领,狱讼了鞭笞。fù zū rú bù lǐng,yù sòng le biān chī。
翛然即高枕,于此乐可知。xiāo rán jí gāo zhěn,yú cǐ lè kě zhī。
王官有空谷,隐者常栖迟。wáng guān yǒu kōng gǔ,yǐn zhě cháng qī chí。
拂榻梦其人,亦足慰所思。fú tà mèng qí rén,yì zú wèi suǒ sī。
嗟予久留连,窃食坐无为。jiē yǔ jiǔ liú lián,qiè shí zuò wú wèi。
浩歌临西风,更欲往从之。hào gē lín xī fēng,gèng yù wǎng cóng zhī。

冲卿席上得作

王安石

咨予乏时才,始愿乃丘壑。zī yǔ fá shí cái,shǐ yuàn nǎi qiū hè。
强走十五年,朱颜已非昨。qiáng zǒu shí wǔ nián,zhū yán yǐ fēi zuó。
低回大梁下,屡叹风沙恶。dī huí dà liáng xià,lǚ tàn fēng shā è。
所欣同舍郎,诱我文义博。suǒ xīn tóng shě láng,yòu wǒ wén yì bó。
古声无慆淫,真味有淡泊。gǔ shēng wú tāo yín,zhēn wèi yǒu dàn pō。
追攀风月久,貌简非心略。zhuī pān fēng yuè jiǔ,mào jiǎn fēi xīn lüè。
君恩忽推徙,所望颇乖错。jūn ēn hū tuī xǐ,suǒ wàng pǒ guāi cuò。
尚怜得经过,未比参辰各。shàng lián dé jīng guò,wèi bǐ cān chén gè。
留连惜馀景,从子至日落。liú lián xī yú jǐng,cóng zi zhì rì luò。
明灯照亲友,环坐倾杯杓。míng dēng zhào qīn yǒu,huán zuò qīng bēi biāo。
别离宽后悲,笑语尽今乐。bié lí kuān hòu bēi,xiào yǔ jǐn jīn lè。
论诗知不如,兴至亦同作。lùn shī zhī bù rú,xīng zhì yì tóng zuò。

塞翁行

王安石

塞翁少小垄上锄,塞翁老来能捕鱼。sāi wēng shǎo xiǎo lǒng shàng chú,sāi wēng lǎo lái néng bǔ yú。
鱼长如人水满眼,桑柘死尽生芙蕖。yú zhǎng rú rén shuǐ mǎn yǎn,sāng zhè sǐ jǐn shēng fú qú。
汉家新堤广能筑,胡儿壮马休南牧。hàn jiā xīn dī guǎng néng zhù,hú ér zhuàng mǎ xiū nán mù。
北风卷却波浪声,祇放田车行轣辘。běi fēng juǎn què bō làng shēng,qí fàng tián chē xíng lì lù。

白沟行

王安石

白沟河边蕃塞地,送迎蕃使年年事。bái gōu hé biān fān sāi dì,sòng yíng fān shǐ nián nián shì。
蕃使常来射狐兔,汉兵不道传烽燧。fān shǐ cháng lái shè hú tù,hàn bīng bù dào chuán fēng suì。
万里锄耰接塞垣,幽燕桑叶暗川原。wàn lǐ chú yōu jiē sāi yuán,yōu yàn sāng yè àn chuān yuán。
棘门灞上徒儿戏,李牧廉颇莫更论。jí mén bà shàng tú ér xì,lǐ mù lián pǒ mò gèng lùn。

河间

王安石

北行出河间,千岁想贤王。běi xíng chū hé jiān,qiān suì xiǎng xián wáng。
胡麻生蓬中,诘曲终自伤。hú má shēng péng zhōng,jí qū zhōng zì shāng。
好德尚如此,恃材宜见戕。hǎo dé shàng rú cǐ,shì cái yí jiàn qiāng。
乃知阴自修,彼不为倾商。nǎi zhī yīn zì xiū,bǐ bù wèi qīng shāng。
区区三世家,庙册富文章。qū qū sān shì jiā,miào cè fù wén zhāng。
教子以空言,得祚果不良。jiào zi yǐ kōng yán,dé zuò guǒ bù liáng。

陈桥

王安石

走马黄昏渡河水,夜争归路春风里。zǒu mǎ huáng hūn dù hé shuǐ,yè zhēng guī lù chūn fēng lǐ。
指点韦城太白高,投鞭日午陈桥市。zhǐ diǎn wéi chéng tài bái gāo,tóu biān rì wǔ chén qiáo shì。
杨柳初回陌上尘,烟脂洗出杏花匀。yáng liǔ chū huí mò shàng chén,yān zhī xǐ chū xìng huā yún。
纷纷塞路堪追惜,失却新年一半春。fēn fēn sāi lù kān zhuī xī,shī què xīn nián yī bàn chūn。

澶州

王安石

去都二百四十里,河流中间两城峙。qù dōu èr bǎi sì shí lǐ,hé liú zhōng jiān liǎng chéng zhì。
南城草草不受兵,北城楼橹如边城。nán chéng cǎo cǎo bù shòu bīng,běi chéng lóu lǔ rú biān chéng。
城中老人为予语,契丹此地经钞虏。chéng zhōng lǎo rén wèi yǔ yǔ,qì dān cǐ dì jīng chāo lǔ。
黄屋亲乘矢石间,胡马欲踏河冰渡。huáng wū qīn chéng shǐ shí jiān,hú mǎ yù tà hé bīng dù。
天发一矢胡无酋,河冰亦破沙水流。tiān fā yī shǐ hú wú qiú,hé bīng yì pò shā shuǐ liú。
欢盟从此至今日,丞相莱公功第一。huān méng cóng cǐ zhì jīn rì,chéng xiāng lái gōng gōng dì yī。

北客置酒

王安石

紫衣操鼎置客前,巾韝稻饭随粱饘。zǐ yī cāo dǐng zhì kè qián,jīn gōu dào fàn suí liáng zhān。
引刀取肉割啖客,银盘擘臑薧与鲜。yǐn dāo qǔ ròu gē dàn kè,yín pán bāi nào hāo yǔ xiān。
殷勤劝侑邀一饱,卷牲归馆觞更传。yīn qín quàn yòu yāo yī bǎo,juǎn shēng guī guǎn shāng gèng chuán。
山蔬野果杂饴蜜,獾脯豕腊加炰煎。shān shū yě guǒ zá yí mì,huān pú shǐ là jiā páo jiān。
酒酣众史稍欲起,小胡捽耳争留连。jiǔ hān zhòng shǐ shāo yù qǐ,xiǎo hú zuó ěr zhēng liú lián。
为胡止饮且少安,一杯相属非偶然。wèi hú zhǐ yǐn qiě shǎo ān,yī bēi xiāng shǔ fēi ǒu rán。

奉使道中寄育王山长老常坦

王安石

道人少贾海上游,海舶破散身沈浮。dào rén shǎo jiǎ hǎi shàng yóu,hǎi bó pò sàn shēn shěn fú。
抱金满箧人所寄,吹簸偶得还中州。bào jīn mǎn qiè rén suǒ jì,chuī bǒ ǒu dé hái zhōng zhōu。
裸身归金不受报,只取斗酒相献酬。luǒ shēn guī jīn bù shòu bào,zhǐ qǔ dòu jiǔ xiāng xiàn chóu。
欢娱慈母终一世,脱弃妻子藏岩幽。huān yú cí mǔ zhōng yī shì,tuō qì qī zi cáng yán yōu。
苍烟寥寥池水漫,白玉菡萏吹高秋。cāng yān liáo liáo chí shuǐ màn,bái yù hàn dàn chuī gāo qiū。
夜燃柏子煮山药,忆此东望无时休。yè rán bǎi zi zhǔ shān yào,yì cǐ dōng wàng wú shí xiū。
塞垣春枯积雪溜,沙砾盛怒黄云愁。sāi yuán chūn kū jī xuě liū,shā lì shèng nù huáng yún chóu。
五更匹马随雁起,想见鄮郭花今稠。wǔ gèng pǐ mǎ suí yàn qǐ,xiǎng jiàn mào guō huā jīn chóu。
百年夸夺终一丘,世上满眼真悠悠。bǎi nián kuā duó zhōng yī qiū,shì shàng mǎn yǎn zhēn yōu yōu。
寄声万里心绸缪,莫道异趣无相求。jì shēng wàn lǐ xīn chóu móu,mò dào yì qù wú xiāng qiú。

送李屯田守桂阳二首

王安石

泊船香炉峰,始与子相识。pō chuán xiāng lú fēng,shǐ yǔ zi xiāng shí。
寄书邗江上,诒我峰下石。jì shū hán jiāng shàng,yí wǒ fēng xià shí。
缘以湘水竹,携持与南北。yuán yǐ xiāng shuǐ zhú,xié chí yǔ nán běi。
永怀故人欢,不愿百金易。yǒng huái gù rén huān,bù yuàn bǎi jīn yì。
竹枯归樵苏,石烂弃沙砾。zhú kū guī qiáo sū,shí làn qì shā lì。
夷门得邂逅,绿发皆半白。yí mén dé xiè hòu,lǜ fā jiē bàn bái。
追思少时事,俯仰如一夕。zhuī sī shǎo shí shì,fǔ yǎng rú yī xī。
老矣无所为,空知念畴昔。lǎo yǐ wú suǒ wèi,kōng zhī niàn chóu xī。
常思一杯酒,要子相解释。cháng sī yī bēi jiǔ,yào zi xiāng jiě shì。
出门事纷纷,归卧意还?。chū mén shì fēn fēn,guī wò yì hái jù。
闻当上湓水,持诏守岭阨。wén dāng shàng pén shuǐ,chí zhào shǒu lǐng è。
方为万里别,执手先惨戚。fāng wèi wàn lǐ bié,zhí shǒu xiān cǎn qī。
兹游信浩荡,山水多所得。zī yóu xìn hào dàng,shān shuǐ duō suǒ dé。
为我谢香炉,风尘每相忆。wèi wǒ xiè xiāng lú,fēng chén měi xiāng yì。