古诗词

射亭

王安石

因射构兹亭,序贤仍阅兵。yīn shè gòu zī tíng,xù xián réng yuè bīng。
庶民观礼教,群寇避威声。shù mín guān lǐ jiào,qún kòu bì wēi shēng。
城垒前相壮,溪山势尽倾。chéng lěi qián xiāng zhuàng,xī shān shì jǐn qīng。
宜哉百里地,桴鼓未尝鸣。yí zāi bǎi lǐ dì,fú gǔ wèi cháng míng。
王安石

王安石

王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。” 王安石的作品>>

猜您喜欢

省兵

王安石

有客语省兵,兵省非所先。yǒu kè yǔ shěng bīng,bīng shěng fēi suǒ xiān。
方今将不择,独以兵乘边。fāng jīn jiāng bù zé,dú yǐ bīng chéng biān。
前攻已破散,后距方完坚。qián gōng yǐ pò sàn,hòu jù fāng wán jiān。
以众亢彼寡,虽危犹幸全。yǐ zhòng kàng bǐ guǎ,suī wēi yóu xìng quán。
将既非其才,议又不得专。jiāng jì fēi qí cái,yì yòu bù dé zhuān。
兵少败孰继,胡来饮秦川。bīng shǎo bài shú jì,hú lái yǐn qín chuān。
万一虽不尔,省兵当何缘。wàn yī suī bù ěr,shěng bīng dāng hé yuán。
骄惰习已久,去归岂能田。jiāo duò xí yǐ jiǔ,qù guī qǐ néng tián。
不田亦不桑,衣食犹兵然。bù tián yì bù sāng,yī shí yóu bīng rán。
省兵岂无时,施置有后前。shěng bīng qǐ wú shí,shī zhì yǒu hòu qián。
王功所由起,古有七月篇。wáng gōng suǒ yóu qǐ,gǔ yǒu qī yuè piān。
百官勤俭慈,劳者已息肩。bǎi guān qín jiǎn cí,láo zhě yǐ xī jiān。
游民慕草野,岁熟不在天。yóu mín mù cǎo yě,suì shú bù zài tiān。
择将付以职,省兵果有年。zé jiāng fù yǐ zhí,shěng bīng guǒ yǒu nián。

发廪

王安石

先王有经制,颁赍上所行。xiān wáng yǒu jīng zhì,bān jī shàng suǒ xíng。
后世不复古,贫穷主兼并。hòu shì bù fù gǔ,pín qióng zhǔ jiān bìng。
非民独如此,为国赖以成。fēi mín dú rú cǐ,wèi guó lài yǐ chéng。
筑台尊寡妇,入粟至公卿。zhù tái zūn guǎ fù,rù sù zhì gōng qīng。
我尝不忍此,愿见井地平。wǒ cháng bù rěn cǐ,yuàn jiàn jǐng dì píng。
大意苦未就,小官苟营营。dà yì kǔ wèi jiù,xiǎo guān gǒu yíng yíng。
三年佐荒州,市有弃饿婴。sān nián zuǒ huāng zhōu,shì yǒu qì è yīng。
驾言发富藏,云以救鳏茕。jià yán fā fù cáng,yún yǐ jiù guān qióng。
崎岖山谷间,百室无一盈。qí qū shān gǔ jiān,bǎi shì wú yī yíng。
乡豪已云然,罢弱安可生。xiāng háo yǐ yún rán,bà ruò ān kě shēng。
兹地昔丰实,土沃人良耕。zī dì xī fēng shí,tǔ wò rén liáng gēng。
他州或呰窳,贫富不难评。tā zhōu huò zǐ yǔ,pín fù bù nán píng。
豳诗出周公,根本讵宜轻。bīn shī chū zhōu gōng,gēn běn jù yí qīng。
愿书七月篇,一寤上聪明。yuàn shū qī yuè piān,yī wù shàng cōng míng。

感事

王安石

贱子昔在野,心哀此黔首。jiàn zi xī zài yě,xīn āi cǐ qián shǒu。
丰年不饱食,水旱尚何有。fēng nián bù bǎo shí,shuǐ hàn shàng hé yǒu。
虽无剽盗起,万一且不久。suī wú piāo dào qǐ,wàn yī qiě bù jiǔ。
特愁吏之为,十室灾八九。tè chóu lì zhī wèi,shí shì zāi bā jiǔ。
原田败粟麦,欲诉嗟无赇。yuán tián bài sù mài,yù sù jiē wú qiú。
间关幸见省,笞扑随其后。jiān guān xìng jiàn shěng,chī pū suí qí hòu。
况是交冬春,老弱就僵仆。kuàng shì jiāo dōng chūn,lǎo ruò jiù jiāng pū。
州家闭仓庾,县吏鞭租负。zhōu jiā bì cāng yǔ,xiàn lì biān zū fù。
乡邻铢两徵,坐逮空南亩。xiāng lín zhū liǎng zhēng,zuò dǎi kōng nán mǔ。
取赀官一毫,奸桀已云富。qǔ zī guān yī háo,jiān jié yǐ yún fù。
彼昏方怡然,自谓民父母。bǐ hūn fāng yí rán,zì wèi mín fù mǔ。
朅来佐荒郡,懔懔常惭疚。qiè lái zuǒ huāng jùn,lǐn lǐn cháng cán jiù。
昔之心所哀,今也执其咎。xī zhī xīn suǒ āi,jīn yě zhí qí jiù。
乘田圣所勉,况乃余之陋。chéng tián shèng suǒ miǎn,kuàng nǎi yú zhī lòu。
内讼敢不勤,同忧在僚友。nèi sòng gǎn bù qín,tóng yōu zài liáo yǒu。

美玉

王安石

美玉小瑕疵,国工犹珍之。měi yù xiǎo xiá cī,guó gōng yóu zhēn zhī。
大贤小玷缺,良交岂其绝。dà xián xiǎo diàn quē,liáng jiāo qǐ qí jué。
小缺可以补,小瑕可以磨。xiǎo quē kě yǐ bǔ,xiǎo xiá kě yǐ mó。
不补亦不磨,人为奈尔何。bù bǔ yì bù mó,rén wèi nài ěr hé。

寄曾子固

王安石

吾少莫与合,爱我君为最。wú shǎo mò yǔ hé,ài wǒ jūn wèi zuì。
君名高山岳,嵑?嵩与泰。jūn míng gāo shān yuè,kě sōng yǔ tài。
低心收憃友,似不让尘?。dī xīn shōu chōng yǒu,shì bù ràng chén。
又如沧江水,不逆沟畎浍。yòu rú cāng jiāng shuǐ,bù nì gōu quǎn huì。
君身揭日月,遇辄破氛霭。jūn shēn jiē rì yuè,yù zhé pò fēn ǎi。
我材特穷空,无用补仓廥。wǒ cái tè qióng kōng,wú yòng bǔ cāng kuài。
谓宜从君久,垢污得洮汰。wèi yí cóng jūn jiǔ,gòu wū dé táo tài。
人生不可必,所愿每颠沛。rén shēng bù kě bì,suǒ yuàn měi diān pèi。
乖离五年馀,牢落千里外。guāi lí wǔ nián yú,láo luò qiān lǐ wài。
投身落俗阱,薄宦自钳釱。tóu shēn luò sú jǐng,báo huàn zì qián dì。
平居每自守,高论从谁丐。píng jū měi zì shǒu,gāo lùn cóng shuí gài。
摇摇西南心,梦想与君会。yáo yáo xī nán xīn,mèng xiǎng yǔ jūn huì。
思君挟奇璞,愿售无良侩。sī jūn xié qí pú,yuàn shòu wú liáng kuài。
穷阎抱幽忧,凶祸费禳禬。qióng yán bào yōu yōu,xiōng huò fèi ráng guì。
州穷吉士少,谁可婿诸妹。zhōu qióng jí shì shǎo,shuí kě xù zhū mèi。
仍闻病连月,医药谁可赖。réng wén bìng lián yuè,yī yào shuí kě lài。
家贫奉养狭,谁与通货贝。jiā pín fèng yǎng xiá,shuí yǔ tōng huò bèi。
诗人刺曹公,贤者荷戈祋。shī rén cì cáo gōng,xián zhě hé gē duì。
奈何遭平时,德泽盛汪濊。nài hé zāo píng shí,dé zé shèng wāng huì。
鸾凤鸣且下,万羽来翙翙。luán fèng míng qiě xià,wàn yǔ lái huì huì。
呦呦林间鹿,争出噬苹藾。yōu yōu lín jiān lù,zhēng chū shì píng lài。
乃令高世士,动辄遭狼狈。nǎi lìng gāo shì shì,dòng zhé zāo láng bèi。
人事既难了,天理尤茫昧。rén shì jì nán le,tiān lǐ yóu máng mèi。
圣贤多如此,自古云无奈。shèng xián duō rú cǐ,zì gǔ yún wú nài。
周人贵妇女,扁鹊名医滞。zhōu rén guì fù nǚ,biǎn què míng yī zhì。
今世无常势,趋舍唯利害。jīn shì wú cháng shì,qū shě wéi lì hài。
而君信斯道,不闵身穷泰。ér jūn xìn sī dào,bù mǐn shēn qióng tài。
弃捐人间乐,濯耳受天籁。qì juān rén jiān lè,zhuó ěr shòu tiān lài。
谅知安肥甘,未肯顾糠糩。liàng zhī ān féi gān,wèi kěn gù kāng kuài。
龙螭虽蟠屈,不慕蛇蝉蜕。lóng chī suī pán qū,bù mù shé chán tuì。
令人重感奋,意勇忘身蕞。lìng rén zhòng gǎn fèn,yì yǒng wàng shēn zuì。
何由日亲灸,病体同砭艾。hé yóu rì qīn jiǔ,bìng tǐ tóng biān ài。
功名未云合,岁月尤须愒。gōng míng wèi yún hé,suì yuè yóu xū kài。
怀思切劘效,中夜泪滂霈。huái sī qiè mó xiào,zhōng yè lèi pāng pèi。
君尝许过我,早晚治车轪。jūn cháng xǔ guò wǒ,zǎo wǎn zhì chē dài。
山溪虽峻恶,高眺发蒙?。shān xī suī jùn è,gāo tiào fā méng pèi。
峰峦碧参差,木树青晻蔼。fēng luán bì cān chà,mù shù qīng àn ǎi。
桐江路尤驶,飞桨下鸣濑。tóng jiāng lù yóu shǐ,fēi jiǎng xià míng lài。
鱼村指暮火,酒舍瞻晨旆。yú cūn zhǐ mù huǒ,jiǔ shě zhān chén pèi。
清醪足消忧,玉鲫行可脍。qīng láo zú xiāo yōu,yù jì xíng kě kuài。
行行愿无留,日夕伫倾盖。xíng xíng yuàn wú liú,rì xī zhù qīng gài。
会将见颜色,不复谋蓍蔡。huì jiāng jiàn yán sè,bù fù móu shī cài。
延陵古君子,议乐耻言郐。yán líng gǔ jūn zi,yì lè chǐ yán kuài。
细事岂足论,故欲论其大。xì shì qǐ zú lùn,gù yù lùn qí dà。
披披发鞬櫜,懔懔见戈锐。pī pī fā jiān gāo,lǐn lǐn jiàn gē ruì。
探深犯严壁,破惑翻强旝。tàn shēn fàn yán bì,pò huò fān qiáng kuài。
离行步荃兰,偶坐阴松桧。lí xíng bù quán lán,ǒu zuò yīn sōng guì。
宵床连衾帱,昼食共粗粝。xiāo chuáng lián qīn chóu,zhòu shí gòng cū lì。
兹欢何时合,清瘦见衣带。zī huān hé shí hé,qīng shòu jiàn yī dài。
作诗寄微诚,诚语无彩绘。zuò shī jì wēi chéng,chéng yǔ wú cǎi huì。

同杜史君饮城南

王安石

山公游何处,白马鸣翩翩。shān gōng yóu hé chù,bái mǎ míng piān piān。
檀栾十亩碧,五月浮寒烟。tán luán shí mǔ bì,wǔ yuè fú hán yān。
留客听其间,风吹江海县。liú kè tīng qí jiān,fēng chuī jiāng hǎi xiàn。
出樽不见日,竹外空青天。chū zūn bù jiàn rì,zhú wài kōng qīng tiān。
焚蜡助月出,酒光发金船。fén là zhù yuè chū,jiǔ guāng fā jīn chuán。
狂客惜不去,醉翁舞回旋。kuáng kè xī bù qù,zuì wēng wǔ huí xuán。
何必吹箫人,玉枝自婵娟。hé bì chuī xiāo rén,yù zhī zì chán juān。
归路借红烛,雨星低马前。guī lù jiè hóng zhú,yǔ xīng dī mǎ qián。

有感

王安石

忆昔与胡子,戏娱西城幽。yì xī yǔ hú zi,xì yú xī chéng yōu。
放斥仆与马,独身步田畴。fàng chì pū yǔ mǎ,dú shēn bù tián chóu。
牛竖歌我旁,听之为久留。niú shù gē wǒ páng,tīng zhī wèi jiǔ liú。
一接田父语,叹之胜王侯。yī jiē tián fù yǔ,tàn zhī shèng wáng hóu。
追逐恨不恣,暮归辄怀愁。zhuī zhú hèn bù zì,mù guī zhé huái chóu。
顾常轻千乘,只愿足一丘。gù cháng qīng qiān chéng,zhǐ yuàn zú yī qiū。
子时怪我少,好此寂寞游。zi shí guài wǒ shǎo,hǎo cǐ jì mò yóu。
笙簧不入耳,又不甘醪羞。shēng huáng bù rù ěr,yòu bù gān láo xiū。
那知抱孤伤,罢顿不能遒。nà zhī bào gū shāng,bà dùn bù néng qiú。
世味已鲜少,但馀野心稠。shì wèi yǐ xiān shǎo,dàn yú yě xīn chóu。
乖离今十年,班发满我头。guāi lí jīn shí nián,bān fā mǎn wǒ tóu。
昔兴亦略尽,食眠常百忧。xī xīng yì lüè jǐn,shí mián cháng bǎi yōu。
每逢佳山水,欲往辄复休。měi féng jiā shān shuǐ,yù wǎng zhé fù xiū。
方壮遂如此,况乃高春秋。fāng zhuàng suì rú cǐ,kuàng nǎi gāo chūn qiū。

送孙叔康赴御史府

王安石

古人喜经纶,万事惭强聒。gǔ rén xǐ jīng lún,wàn shì cán qiáng guā。
时来上青冥,俯仰但一节。shí lái shàng qīng míng,fǔ yǎng dàn yī jié。
危言回丘山,声利尽毫末。wēi yán huí qiū shān,shēng lì jǐn háo mò。
由来治乱体,宿昔心已达。yóu lái zhì luàn tǐ,sù xī xīn yǐ dá。
肯随俗好恶,议论轻自决。kěn suí sú hǎo è,yì lùn qīng zì jué。
遗风何寥寥,梦寐待豪杰。yí fēng hé liáo liáo,mèng mèi dài háo jié。
天书下东南,趣召赴严阙。tiān shū xià dōng nán,qù zhào fù yán quē。
长材晦朝伦,高行隐家闼。zhǎng cái huì cháo lún,gāo xíng yǐn jiā tà。
新除酬问望,宿蕴行施设。xīn chú chóu wèn wàng,sù yùn xíng shī shè。
念吾非忘形,此理未易说。niàn wú fēi wàng xíng,cǐ lǐ wèi yì shuō。

别马秘丞

王安石

伯夷恶一世,季也皆乡人。bó yí è yī shì,jì yě jiē xiāng rén。
吾尝论夫子,有似季之伦。wú cháng lùn fū zi,yǒu shì jì zhī lún。
人情路万殊,近世颇荆榛。rén qíng lù wàn shū,jìn shì pǒ jīng zhēn。
唯君游其间,坦坦得所循。wéi jūn yóu qí jiān,tǎn tǎn dé suǒ xún。
意君诚恺悌,慕向从宿昔。yì jūn chéng kǎi tì,mù xiàng cóng sù xī。
奈何初相欢,鹢首已云北。nài hé chū xiāng huān,yì shǒu yǐ yún běi。
莓莓郊原青,漠漠风雨黑。méi méi jiāo yuán qīng,mò mò fēng yǔ hēi。
冠盖满津亭,君今去何适。guān gài mǎn jīn tíng,jūn jīn qù hé shì。

到郡与同官饮

王安石

泻碧沄沄横带郭,浮苍霭霭遥连阁。xiè bì yún yún héng dài guō,fú cāng ǎi ǎi yáo lián gé。
草木犹疑夏郁葱,风云已见秋萧索。cǎo mù yóu yí xià yù cōng,fēng yún yǐ jiàn qiū xiāo suǒ。
荒歌野舞同醉醒,水果山肴互酬酢。huāng gē yě wǔ tóng zuì xǐng,shuǐ guǒ shān yáo hù chóu cù。
自嫌多病少欢颜,独负嘉宾此时乐。zì xián duō bìng shǎo huān yán,dú fù jiā bīn cǐ shí lè。

自舒州追送朱氏女弟憩独山馆宿木瘤僧舍明日度长安岭至皖口

王安石

晨霜践河梁,落日憩亭皋。chén shuāng jiàn hé liáng,luò rì qì tíng gāo。
念彼千里行,恻恻我心劳。niàn bǐ qiān lǐ xíng,cè cè wǒ xīn láo。
揽辔上层冈,下临百仞濠。lǎn pèi shàng céng gāng,xià lín bǎi rèn háo。
寒流咽欲绝,鱼鳖久已逃。hán liú yàn yù jué,yú biē jiǔ yǐ táo。
暮行苦邅回,细路隐蓬蒿。mù xíng kǔ zhān huí,xì lù yǐn péng hāo。
惊麇出马前,鸟骇亡其曹。jīng jūn chū mǎ qián,niǎo hài wáng qí cáo。
投僧避夜雨,古檠昏无膏。tóu sēng bì yè yǔ,gǔ qíng hūn wú gāo。
山木鸣四壁,疑身在波涛。shān mù míng sì bì,yí shēn zài bō tāo。
平明长安岭,飞雪忽满袍。píng míng zhǎng ān lǐng,fēi xuě hū mǎn páo。
天低浮云深,更觉所向高。tiān dī fú yún shēn,gèng jué suǒ xiàng gāo。

招同官游东园

王安石

青青石上檗,霜至亦已凋。qīng qīng shí shàng bò,shuāng zhì yì yǐ diāo。
冉冉水中蒲,尔生信无聊。rǎn rǎn shuǐ zhōng pú,ěr shēng xìn wú liáo。
感此岁云晚,欲欢念谁邀。gǎn cǐ suì yún wǎn,yù huān niàn shuí yāo。
嘉我二三子,为回东城镳。jiā wǒ èr sān zi,wèi huí dōng chéng biāo。
幽菊尚可泛,取鱼系榆条。yōu jú shàng kě fàn,qǔ yú xì yú tiáo。
毋为百年忧,一日以逍遥。wú wèi bǎi nián yōu,yī rì yǐ xiāo yáo。

九日随家人游东山遂游东园

王安石

暑往讵几时,凉归亦云暂。shǔ wǎng jù jǐ shí,liáng guī yì yún zàn。
相随东山乐,及此身无憾。xiāng suí dōng shān lè,jí cǐ shēn wú hàn。
聊回清池柂,更伏荒城槛。liáo huí qīng chí yí,gèng fú huāng chéng kǎn。
采采黄金花,持杯为君泛。cǎi cǎi huáng jīn huā,chí bēi wèi jūn fàn。

秋怀

王安石

城南平野寒多露,窗壁含风秋气度。chéng nán píng yě hán duō lù,chuāng bì hán fēng qiū qì dù。
邻桑槭槭已欲空,悲虫啾啾促机杼。lín sāng qī qī yǐ yù kōng,bēi chóng jiū jiū cù jī zhù。
柴门半掩扫鸟迹,独抱残编与神遇。chái mén bàn yǎn sǎo niǎo jì,dú bào cán biān yǔ shén yù。
韩公既去岂能追,孟子有来还不拒。hán gōng jì qù qǐ néng zhuī,mèng zi yǒu lái hái bù jù。

既别羊王二君与同官会饮于城南因成一篇追

王安石

赤车使者白头翁,当归入见天门冬。chì chē shǐ zhě bái tóu wēng,dāng guī rù jiàn tiān mén dōng。
与山久别悲匆匆,泽泻半天河汉空。yǔ shān jiǔ bié bēi cōng cōng,zé xiè bàn tiān hé hàn kōng。
羊王不留行薄晚,酒肉从容追路远。yáng wáng bù liú xíng báo wǎn,jiǔ ròu cóng róng zhuī lù yuǎn。
临流黄昏席未卷,玉壶倒尽黄金盏。lín liú huáng hūn xí wèi juǎn,yù hú dào jǐn huáng jīn zhǎn。
罗列当辞更缱绻,预知子不空青眼。luó liè dāng cí gèng qiǎn quǎn,yù zhī zi bù kōng qīng yǎn。
严徐长卿误推挽,老年挥翰天子苑。yán xú zhǎng qīng wù tuī wǎn,lǎo nián huī hàn tiān zi yuàn。
送车陆续随子返,坐听城鸡肠宛转。sòng chē lù xù suí zi fǎn,zuò tīng chéng jī cháng wǎn zhuǎn。