古诗词

读秦碑

吕本中

秦人跨九州,欲以传万世。qín rén kuà jiǔ zhōu,yù yǐ chuán wàn shì。
立石名山傍,往往章得意。lì shí míng shān bàng,wǎng wǎng zhāng dé yì。
至今见遗刻,字体甚雄异。zhì jīn jiàn yí kè,zì tǐ shén xióng yì。
壮哉苍藓文,未改回屈势。zhuàng zāi cāng xiǎn wén,wèi gǎi huí qū shì。
风雨所侵蚀,中有千丈气。fēng yǔ suǒ qīn shí,zhōng yǒu qiān zhàng qì。
严如虬龙蟠,深若铁石利。yán rú qiú lóng pán,shēn ruò tiě shí lì。
馀威到山鬼,谨守敢失坠。yú wēi dào shān guǐ,jǐn shǒu gǎn shī zhuì。
汉魏能书人,亦岂可睥睨。hàn wèi néng shū rén,yì qǐ kě pì nì。
未能识藩篱,何止趁姿媚。wèi néng shí fān lí,hé zhǐ chèn zī mèi。
初无一日雅,但有三舍避。chū wú yī rì yǎ,dàn yǒu sān shě bì。
文章又奇古,迁雄盖苗裔。wén zhāng yòu qí gǔ,qiān xióng gài miáo yì。
观其所称述,肯为尊者讳。guān qí suǒ chēng shù,kěn wèi zūn zhě huì。
巧言未大失,末乃为俗累。qiǎo yán wèi dà shī,mò nǎi wèi sú lèi。
呜呼结绳前,此又谁与记。wū hū jié shéng qián,cǐ yòu shuí yǔ jì。
君臣共无为,垂拱天下治。jūn chén gòng wú wèi,chuí gǒng tiān xià zhì。
春秋纪日月,大易垂彖系。chūn qiū jì rì yuè,dà yì chuí tuàn xì。
嬴氏厌休息,动以衡石计。yíng shì yàn xiū xī,dòng yǐ héng shí jì。
斯翁变古文,程邈分篆隶。sī wēng biàn gǔ wén,chéng miǎo fēn zhuàn lì。
自此更滋蔓,日以趋简易。zì cǐ gèng zī màn,rì yǐ qū jiǎn yì。
驰驱千百年,漫有纸笔费。chí qū qiān bǎi nián,màn yǒu zhǐ bǐ fèi。
谁能罢烦文,尽扫诸天外。shuí néng bà fán wén,jǐn sǎo zhū tiān wài。
此书虽见存,或以少为贵。cǐ shū suī jiàn cún,huò yǐ shǎo wèi guì。
持此槁木枝,我亦无甚愧。chí cǐ gǎo mù zhī,wǒ yì wú shén kuì。

吕本中

吕本中(1084- 1145),字居仁,世称东莱先生,寿州人,诗人,词人,道学家. 诗属江西派.著有<<春秋集解>>,<<紫微诗话>>,<<东莱先生诗集>> 等. 词不传,今人赵万里<<校辑宋金元人词>> 辑有<<紫微词>>,<<全宋词>> 据之录词二十七首.吕本中诗数量较大,约一千二百七十首。 吕本中的作品>>

猜您喜欢

题大名官舍

吕本中

宿昔尚残暑,晚风吹欲无。sù xī shàng cán shǔ,wǎn fēng chuī yù wú。
不知留此住,更白几茎须。bù zhī liú cǐ zhù,gèng bái jǐ jīng xū。

湘水

吕本中

湘水一番竹,下有千亩阴。xiāng shuǐ yī fān zhú,xià yǒu qiān mǔ yīn。
宁知竹上泪,是妾一生心。níng zhī zhú shàng lèi,shì qiè yī shēng xīn。

白须

吕本中

不作韩城住,虚为河朔行。bù zuò hán chéng zhù,xū wèi hé shuò xíng。
白须镊更出,知为阿谁生。bái xū niè gèng chū,zhī wèi ā shuí shēng。

吕本中

独自不争春,都无一点尘。dú zì bù zhēng chūn,dōu wú yī diǎn chén。
忍将冰雪面,所至媚游人。rěn jiāng bīng xuě miàn,suǒ zhì mèi yóu rén。

阳翟道中

吕本中

不为伤离别,其如渐老何。bù wèi shāng lí bié,qí rú jiàn lǎo hé。
只应从此去,转觉白须多。zhǐ yīng cóng cǐ qù,zhuǎn jué bái xū duō。

题芦雁扇

吕本中

雁下秋已晚,江天风雨微。yàn xià qiū yǐ wǎn,jiāng tiān fēng yǔ wēi。
宁为聚沙立,不作傍云飞。níng wèi jù shā lì,bù zuò bàng yún fēi。

自祁

吕本中

雨歇路逾滑,山空鸟不飞。yǔ xiē lù yú huá,shān kōng niǎo bù fēi。
却思无事日,骑马踏泥归。què sī wú shì rì,qí mǎ tà ní guī。

自祁

吕本中

汴水夹榆柳,今留胡马踪。biàn shuǐ jiā yú liǔ,jīn liú hú mǎ zōng。
如何进贤路,只是见青松。rú hé jìn xián lù,zhǐ shì jiàn qīng sōng。

闻鹊

吕本中

一夏病如此,他乡闲未回。yī xià bìng rú cǐ,tā xiāng xián wèi huí。
疏檐闻鹊喜,知有远书来。shū yán wén què xǐ,zhī yǒu yuǎn shū lái。

本中欲谋他日复来福唐之东山林少颖请作诗以记因成两绝其二

吕本中

更作东山住,寻盟尚有诗。gèng zuò dōng shān zhù,xún méng shàng yǒu shī。
看君腾踏去,及我未归时。kàn jūn téng tà qù,jí wǒ wèi guī shí。

师奴病化其二

吕本中

受戒不捕鼠,听经如欲应。shòu jiè bù bǔ shǔ,tīng jīng rú yù yīng。
谁知两溪畔,今日送亡僧。shuí zhī liǎng xī pàn,jīn rì sòng wáng sēng。

椿阁

吕本中

往时椿阁老,盛德传乡闾。wǎng shí chūn gé lǎo,shèng dé chuán xiāng lǘ。
至今风流在,遗芳殊未疏。zhì jīn fēng liú zài,yí fāng shū wèi shū。

椿阁

吕本中

有孙仁者静,远近伏共贤。yǒu sūn rén zhě jìng,yuǎn jìn fú gòng xián。
定知建德民,祝令如翁年。dìng zhī jiàn dé mín,zhù lìng rú wēng nián。

边愁

吕本中

胡人吹短笛,一半是离声。hú rén chuī duǎn dí,yī bàn shì lí shēng。
想得南飞鸟,云间亦厌听。xiǎng dé nán fēi niǎo,yún jiān yì yàn tīng。

边愁

吕本中

秋声晚来急,边塞乍寒时。qiū shēng wǎn lái jí,biān sāi zhà hán shí。
不似江南日,愁多只自知。bù shì jiāng nán rì,chóu duō zhǐ zì zhī。