古诗词

读秦碑

吕本中

秦人跨九州,欲以传万世。qín rén kuà jiǔ zhōu,yù yǐ chuán wàn shì。
立石名山傍,往往章得意。lì shí míng shān bàng,wǎng wǎng zhāng dé yì。
至今见遗刻,字体甚雄异。zhì jīn jiàn yí kè,zì tǐ shén xióng yì。
壮哉苍藓文,未改回屈势。zhuàng zāi cāng xiǎn wén,wèi gǎi huí qū shì。
风雨所侵蚀,中有千丈气。fēng yǔ suǒ qīn shí,zhōng yǒu qiān zhàng qì。
严如虬龙蟠,深若铁石利。yán rú qiú lóng pán,shēn ruò tiě shí lì。
馀威到山鬼,谨守敢失坠。yú wēi dào shān guǐ,jǐn shǒu gǎn shī zhuì。
汉魏能书人,亦岂可睥睨。hàn wèi néng shū rén,yì qǐ kě pì nì。
未能识藩篱,何止趁姿媚。wèi néng shí fān lí,hé zhǐ chèn zī mèi。
初无一日雅,但有三舍避。chū wú yī rì yǎ,dàn yǒu sān shě bì。
文章又奇古,迁雄盖苗裔。wén zhāng yòu qí gǔ,qiān xióng gài miáo yì。
观其所称述,肯为尊者讳。guān qí suǒ chēng shù,kěn wèi zūn zhě huì。
巧言未大失,末乃为俗累。qiǎo yán wèi dà shī,mò nǎi wèi sú lèi。
呜呼结绳前,此又谁与记。wū hū jié shéng qián,cǐ yòu shuí yǔ jì。
君臣共无为,垂拱天下治。jūn chén gòng wú wèi,chuí gǒng tiān xià zhì。
春秋纪日月,大易垂彖系。chūn qiū jì rì yuè,dà yì chuí tuàn xì。
嬴氏厌休息,动以衡石计。yíng shì yàn xiū xī,dòng yǐ héng shí jì。
斯翁变古文,程邈分篆隶。sī wēng biàn gǔ wén,chéng miǎo fēn zhuàn lì。
自此更滋蔓,日以趋简易。zì cǐ gèng zī màn,rì yǐ qū jiǎn yì。
驰驱千百年,漫有纸笔费。chí qū qiān bǎi nián,màn yǒu zhǐ bǐ fèi。
谁能罢烦文,尽扫诸天外。shuí néng bà fán wén,jǐn sǎo zhū tiān wài。
此书虽见存,或以少为贵。cǐ shū suī jiàn cún,huò yǐ shǎo wèi guì。
持此槁木枝,我亦无甚愧。chí cǐ gǎo mù zhī,wǒ yì wú shén kuì。

吕本中

吕本中(1084- 1145),字居仁,世称东莱先生,寿州人,诗人,词人,道学家. 诗属江西派.著有<<春秋集解>>,<<紫微诗话>>,<<东莱先生诗集>> 等. 词不传,今人赵万里<<校辑宋金元人词>> 辑有<<紫微词>>,<<全宋词>> 据之录词二十七首.吕本中诗数量较大,约一千二百七十首。 吕本中的作品>>

猜您喜欢

秦处度与一上人同宿密庵处度为一画断崖枯木

吕本中

小庵无客亦无毡,遂有高人借榻眠。xiǎo ān wú kè yì wú zhān,suì yǒu gāo rén jiè tà mián。
一夜西风撼枯柳,不知春在石崖边。yī yè xī fēng hàn kū liǔ,bù zhī chūn zài shí yá biān。

月下

吕本中

白鸥笑汝不能饮,澄江恼人勤作诗。bái ōu xiào rǔ bù néng yǐn,chéng jiāng nǎo rén qín zuò shī。
可惜南楼好风月,只无春柳对琼枝。kě xī nán lóu hǎo fēng yuè,zhǐ wú chūn liǔ duì qióng zhī。

刘穆之

吕本中

金盘一斛贮槟榔,戏调儿童走欲狂。jīn pán yī hú zhù bīn láng,xì diào ér tóng zǒu yù kuáng。
不谓林间有元亮,念公时在酒中藏。bù wèi lín jiān yǒu yuán liàng,niàn gōng shí zài jiǔ zhōng cáng。

戏赠

吕本中

忽逢邗沟道人浃,如见锡山居士秦。hū féng hán gōu dào rén jiā,rú jiàn xī shān jū shì qín。
问着世缘浑忘却,知公不是个中人。wèn zhe shì yuán hún wàng què,zhī gōng bù shì gè zhōng rén。

谢人送琼花白沙人谓琼花为无双花戏成两绝

吕本中

凝尘欲满读书窗,忽有琼花对小缸。níng chén yù mǎn dú shū chuāng,hū yǒu qióng huā duì xiǎo gāng。
更喜风流好名字,百金一朵号无双。gèng xǐ fēng liú hǎo míng zì,bǎi jīn yī duǒ hào wú shuāng。

谢人送琼花白沙人谓琼花为无双花戏成两绝

吕本中

断肠风味久难寻,尚有名花寄此心。duàn cháng fēng wèi jiǔ nán xún,shàng yǒu míng huā jì cǐ xīn。
折尽长枝已春晚,只宜凉月不宜阴。zhé jǐn zhǎng zhī yǐ chūn wǎn,zhǐ yí liáng yuè bù yí yīn。

观宁子仪朝奉山堂诸石三绝

吕本中

个中真味久难忘,但觉人间万事忙。gè zhōng zhēn wèi jiǔ nán wàng,dàn jué rén jiān wàn shì máng。
今日为公留不得,剩分诗思入山堂。jīn rì wèi gōng liú bù dé,shèng fēn shī sī rù shān táng。

观宁子仪朝奉山堂诸石三绝

吕本中

向人怀抱终何有,过眼峥嵘得暂醒。xiàng rén huái bào zhōng hé yǒu,guò yǎn zhēng róng dé zàn xǐng。
更唤秦髯与湔祓,为公题作小南屏。gèng huàn qín rán yǔ jiān fú,wèi gōng tí zuò xiǎo nán píng。

观宁子仪朝奉山堂诸石三绝

吕本中

知公心似山堂石,误落人间几案间。zhī gōng xīn shì shān táng shí,wù luò rén jiān jǐ àn jiān。
今日风光已相负,看朱成碧未能还。jīn rì fēng guāng yǐ xiāng fù,kàn zhū chéng bì wèi néng hái。

湘竹

吕本中

小雨催寒入夕曛,湘江风味可怜人。xiǎo yǔ cuī hán rù xī xūn,xiāng jiāng fēng wèi kě lián rén。
斑斑玉泪无时尽,袅袅金梢别是春。bān bān yù lèi wú shí jǐn,niǎo niǎo jīn shāo bié shì chūn。

示沈宗师

吕本中

十日儿号不出房,残梅犹在小瓶香。shí rì ér hào bù chū fáng,cán méi yóu zài xiǎo píng xiāng。
沈郎唤客煮汤饼,政恐匆匆未得尝。shěn láng huàn kè zhǔ tāng bǐng,zhèng kǒng cōng cōng wèi dé cháng。

示沈宗师

吕本中

九日狂阴一日晴,落花飞絮作清明。jiǔ rì kuáng yīn yī rì qíng,luò huā fēi xù zuò qīng míng。
与君携手南楼去,共听长江月下声。yǔ jūn xié shǒu nán lóu qù,gòng tīng zhǎng jiāng yuè xià shēng。

夜坐戏成两绝呈迪吉宗师二友

吕本中

夜窗灯火著新寒,喜见蒲团一味闲。yè chuāng dēng huǒ zhù xīn hán,xǐ jiàn pú tuán yī wèi xián。
纵有好诗人不要,却须还与槛前山。zòng yǒu hǎo shī rén bù yào,què xū hái yǔ kǎn qián shān。

夜坐戏成两绝呈迪吉宗师二友

吕本中

疏帘欲上梧楸影,远枕微闻盆盎鸣。shū lián yù shàng wú qiū yǐng,yuǎn zhěn wēi wén pén àng míng。
甚欲分身就公宿,只愁尘土变江声。shén yù fēn shēn jiù gōng sù,zhǐ chóu chén tǔ biàn jiāng shēng。

戏成两绝奉简章仲孚兼呈宗师

吕本中

日日勃鸠相应鸣,年年春草趁愁生。rì rì bó jiū xiāng yīng míng,nián nián chūn cǎo chèn chóu shēng。
道人不怕冰霜面,又作南舟十日行。dào rén bù pà bīng shuāng miàn,yòu zuò nán zhōu shí rì xíng。