古诗词

佛光寺

王陶

五台山上白云浮,云散台高境自幽。wǔ tái shān shàng bái yún fú,yún sàn tái gāo jìng zì yōu。
历代珠幡悬法界,累朝金刹列峰头。lì dài zhū fān xuán fǎ jiè,lèi cháo jīn shā liè fēng tóu。
风雷激烈龙池夜,草木凄凉雁塞秋。fēng léi jī liè lóng chí yè,cǎo mù qī liáng yàn sāi qiū。
世路忙忙名利客,尘机到此尽应休。shì lù máng máng míng lì kè,chén jī dào cǐ jǐn yīng xiū。

王陶

宋京兆万年人,字乐道。仁宗庆历二年进士。嘉祐初为监察御史里行。以论事不当出知蔡州,复以右正言召。赞韩琦决策,立英宗为皇子。英宗立,加知制诰,进龙图阁学士、知永兴军,召为太子詹事。神宗立,迁枢密直学士,拜御史中丞。初受知于韩琦,骤加奖拔,至是料神宗必易置大臣,欲自规重位,遂力攻韩琦。出知陈州。入权三司使,为吕公著劾罢。卒谥文恪。有文集及《奏议》、《诗说》等。 王陶的作品>>

猜您喜欢

相公竹

王陶

已枯断竹钧私被,既没贤公帝念深。yǐ kū duàn zhú jūn sī bèi,jì méi xián gōng dì niàn shēn。
仆木偃禾如不起,至今谁识大忠心。pū mù yǎn hé rú bù qǐ,zhì jīn shuí shí dà zhōng xīn。

明智寺

王陶

邃壑重峦十里过,天围佛境隐岩阿。suì hè zhòng luán shí lǐ guò,tiān wéi fú jìng yǐn yán ā。
傥来功业忘情久,暂到山林结意多。tǎng lái gōng yè wàng qíng jiǔ,zàn dào shān lín jié yì duō。

游碧落洞

王陶

寻幽碧落外,此境真洞天。xún yōu bì luò wài,cǐ jìng zhēn dòng tiān。
乳窦穿碧涧,葆树蒙塞烟。rǔ dòu chuān bì jiàn,bǎo shù méng sāi yān。
迹与氛?绝,身亡名利缠。jì yǔ fēn jué,shēn wáng míng lì chán。
日暮懒回首,迟拍洪崖肩。rì mù lǎn huí shǒu,chí pāi hóng yá jiān。

异服

王陶

辛有叹被发,赵灵喜胡服。xīn yǒu tàn bèi fā,zhào líng xǐ hú fú。
遂成陆浑戎,终有沙丘辱。suì chéng lù hún róng,zhōng yǒu shā qiū rǔ。
用夷反变夏,亡礼以从俗。yòng yí fǎn biàn xià,wáng lǐ yǐ cóng sú。
先王仁义术,讵用此求福。xiān wáng rén yì shù,jù yòng cǐ qiú fú。
齐桓九合功,不以兵车毂。qí huán jiǔ hé gōng,bù yǐ bīng chē gǔ。
仲尼叹微管,几为左衽属。zhòng ní tàn wēi guǎn,jǐ wèi zuǒ rèn shǔ。
尔来豪侠儿,往往异装束。ěr lái háo xiá ér,wǎng wǎng yì zhuāng shù。
耀武何必然,御戎有前躅。yào wǔ hé bì rán,yù róng yǒu qián zhú。
余敢告司关,异服宜禁肃。yú gǎn gào sī guān,yì fú yí jìn sù。

有窦复者世居镇戎能道边事

王陶

君不见镇戎德顺弓箭手,耕种官田自防守。jūn bù jiàn zhèn róng dé shùn gōng jiàn shǒu,gēng zhǒng guān tián zì fáng shǒu。
相团置堡御蕃军,下视贼庭殊不有。xiāng tuán zhì bǎo yù fān jūn,xià shì zéi tíng shū bù yǒu。
杀羊取骨燃艾炙,试卜赋兵知拾寇。shā yáng qǔ gǔ rán ài zhì,shì bo fù bīng zhī shí kòu。
都校招呼入堡居,堡外重围百里馀。dōu xiào zhāo hū rù bǎo jū,bǎo wài zhòng wéi bǎi lǐ yú。
墙低城小不难破,贼箭如棚城上过。qiáng dī chéng xiǎo bù nán pò,zéi jiàn rú péng chéng shàng guò。
堡中不及数十人,且斗且骂且欣欣。bǎo zhōng bù jí shù shí rén,qiě dòu qiě mà qiě xīn xīn。
登陴斫门谓平取,应弦死伤已无数。dēng pí zhuó mén wèi píng qǔ,yīng xián sǐ shāng yǐ wú shù。
窗间定箭射酋豪,一箭已闻哭声举。chuāng jiān dìng jiàn shè qiú háo,yī jiàn yǐ wén kū shēng jǔ。
争将锦囊裹贼尸,鸣金收众唯恐迟。zhēng jiāng jǐn náng guǒ zéi shī,míng jīn shōu zhòng wéi kǒng chí。
不唯城堡依然固,吾众不伤毫与釐。bù wéi chéng bǎo yī rán gù,wú zhòng bù shāng háo yǔ lí。
自从干戈动四鄙,覆军杀将曾无耻。zì cóng gàn gē dòng sì bǐ,fù jūn shā jiāng céng wú chǐ。
朝廷未省遗边功,何事此勋不闻记。cháo tíng wèi shěng yí biān gōng,hé shì cǐ xūn bù wén jì。
安得天兵百万众,尽如此辈坚且勇。ān dé tiān bīng bǎi wàn zhòng,jǐn rú cǐ bèi jiān qiě yǒng。