古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

白露前一日已如深秋有感二首

陆游

匹马曾防玉塞秋,岂知八十老渔舟。pǐ mǎ céng fáng yù sāi qiū,qǐ zhī bā shí lǎo yú zhōu。
非无丈二殳堪请,只恐傍人笑白头。fēi wú zhàng èr shū kān qǐng,zhǐ kǒng bàng rén xiào bái tóu。

白露前一日已如深秋有感二首

陆游

护塞宁须右北平,拂云祠是受降城。hù sāi níng xū yòu běi píng,fú yún cí shì shòu jiàng chéng。
谁知此志成虚语,白首灯前听雁声。shuí zhī cǐ zhì chéng xū yǔ,bái shǒu dēng qián tīng yàn shēng。

嘉泰辛酉八月四日雨后殊凄冷新雁已至夜复风雨不止是岁八月一日白露二首

陆游

残暑方炎忽痛摧,无情风雨亦奇哉。cán shǔ fāng yán hū tòng cuī,wú qíng fēng yǔ yì qí zāi。
但嗟不为贫人计,未动秋砧雁已来。dàn jiē bù wèi pín rén jì,wèi dòng qiū zhēn yàn yǐ lái。

嘉泰辛酉八月四日雨后殊凄冷新雁已至夜复风雨不止是岁八月一日白露二首

陆游

仲秋四日雁横天,闭户垂帷意已便。zhòng qiū sì rì yàn héng tiān,bì hù chuí wéi yì yǐ biàn。
方叹今年时候早,夜深风雨更凄然。fāng tàn jīn nián shí hòu zǎo,yè shēn fēng yǔ gèng qī rán。

夜归二首

陆游

今年寒到江乡早,未及中秋见雁飞。jīn nián hán dào jiāng xiāng zǎo,wèi jí zhōng qiū jiàn yàn fēi。
八十老翁顽似铁,三更风雨采菱归。bā shí lǎo wēng wán shì tiě,sān gèng fēng yǔ cǎi líng guī。

夜归二首

陆游

芡浦菱陂夜半时,小舟更着疾风吹。qiàn pǔ líng bēi yè bàn shí,xiǎo zhōu gèng zhe jí fēng chuī。
青荧一炬枫林外,鬼火渔灯两不知。qīng yíng yī jù fēng lín wài,guǐ huǒ yú dēng liǎng bù zhī。

钱道人不饮酒食肉囊中不畜一钱所须饭及草屦二物皆临时乞钱买之非此虽强与不取也二首

陆游

万里飘如不系船,空囊短褐过年年。wàn lǐ piāo rú bù xì chuán,kōng náng duǎn hè guò nián nián。
食时无饭芒鞋破,只向街头旋乞钱。shí shí wú fàn máng xié pò,zhǐ xiàng jiē tóu xuán qǐ qián。

钱道人不饮酒食肉囊中不畜一钱所须饭及草屦二物皆临时乞钱买之非此虽强与不取也二首

陆游

误辱君王赐镜湖,身随鸥鹭寄菰蒲。wù rǔ jūn wáng cì jìng hú,shēn suí ōu lù jì gū pú。
行年八十犹强健,欲伴先生去得无。xíng nián bā shí yóu qiáng jiàn,yù bàn xiān shēng qù dé wú。

病足昼卧梦中谵谆乃诵尚书也既觉口占绝句二首

陆游

唐虞已远三千岁,每诵遗书涕泗潸。táng yú yǐ yuǎn sān qiān suì,měi sòng yí shū tì sì shān。
济济九官十二牧,我独不得居其间。jì jì jiǔ guān shí èr mù,wǒ dú bù dé jū qí jiān。

病足昼卧梦中谵谆乃诵尚书也既觉口占绝句二首

陆游

人能不食十二日,惟书安可一日无。rén néng bù shí shí èr rì,wéi shū ān kě yī rì wú。
唐虞虽远典谟在,病卧蓬窗时嗫嚅。táng yú suī yuǎn diǎn mó zài,bìng wò péng chuāng shí niè rú。

秋日杂咏八首

陆游

都门初出若登仙,弄水穿云喜欲颠。dōu mén chū chū ruò dēng xiān,nòng shuǐ chuān yún xǐ yù diān。
只恐光阴已无几,不知又过十三年。zhǐ kǒng guāng yīn yǐ wú jǐ,bù zhī yòu guò shí sān nián。

秋日杂咏八首

陆游

五百年前贺季真,再来依旧作闲人。wǔ bǎi nián qián hè jì zhēn,zài lái yī jiù zuò xián rén。
一生看尽佳风月,不负湖山不负身。yī shēng kàn jǐn jiā fēng yuè,bù fù hú shān bù fù shēn。

秋日杂咏八首

陆游

菰蒲风起暮萧萧,烟敛林疏见断桥。gū pú fēng qǐ mù xiāo xiāo,yān liǎn lín shū jiàn duàn qiáo。
白蟹䱥鱼初上市,轻舟无数去乘潮。bái xiè zhì yú chū shàng shì,qīng zhōu wú shù qù chéng cháo。

秋日杂咏八首

陆游

叶底珍禽不受呼,弄风小蝶点残芜。yè dǐ zhēn qín bù shòu hū,nòng fēng xiǎo dié diǎn cán wú。
舍南舍北秋光好,到处皆成一画图。shě nán shě běi qiū guāng hǎo,dào chù jiē chéng yī huà tú。

秋日杂咏八首

陆游

红苋如丹照眼明,卧开石竹乱纵横。hóng xiàn rú dān zhào yǎn míng,wò kāi shí zhú luàn zòng héng。
骚人见处终然别,只说清秋采落英。sāo rén jiàn chù zhōng rán bié,zhǐ shuō qīng qiū cǎi luò yīng。