古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

汲东山下井

陆游

从来耽酒须微禄,绝禄三年酒盏疏。cóng lái dān jiǔ xū wēi lù,jué lù sān nián jiǔ zhǎn shū。
百尺辘轳新浚井,一杯聊慰渴相如。bǎi chǐ lù lú xīn jùn jǐng,yī bēi liáo wèi kě xiāng rú。

园中

陆游

霜凋榉柳枝无叶,风拆安榴子满房。shuāng diāo jǔ liǔ zhī wú yè,fēng chāi ān liú zi mǎn fáng。
冬日园林元自好,老人怀抱自多伤。dōng rì yuán lín yuán zì hǎo,lǎo rén huái bào zì duō shāng。

渔翁二首

陆游

船入芦花日暮时,双瞳炯炯鬓如丝。chuán rù lú huā rì mù shí,shuāng tóng jiǒng jiǒng bìn rú sī。
世间岂少磻溪叟,老向烟波人不知。shì jiān qǐ shǎo pán xī sǒu,lǎo xiàng yān bō rén bù zhī。

渔翁二首

陆游

文叔君房两故人,可怜俱作白头新。wén shū jūn fáng liǎng gù rén,kě lián jù zuò bái tóu xīn。
桐江归伴邻翁醉,一笑相看意却真。tóng jiāng guī bàn lín wēng zuì,yī xiào xiāng kàn yì què zhēn。

追忆征西幕中旧事四首

陆游

大散关头北望秦,自期谈笑扫胡尘。dà sàn guān tóu běi wàng qín,zì qī tán xiào sǎo hú chén。
收身死向农桑社,何止明明两世人。shōu shēn sǐ xiàng nóng sāng shè,hé zhǐ míng míng liǎng shì rén。

追忆征西幕中旧事四首

陆游

小猎南山雪未消,绣旗斜卷玉骢骄。xiǎo liè nán shān xuě wèi xiāo,xiù qí xié juǎn yù cōng jiāo。
不如意事常千万,空想先锋宿渭桥。bù rú yì shì cháng qiān wàn,kōng xiǎng xiān fēng sù wèi qiáo。

追忆征西幕中旧事四首

陆游

忆昨王师戍陇回,遗民日夜望行台。yì zuó wáng shī shù lǒng huí,yí mín rì yè wàng xíng tái。
不论夹道壶浆满,洛笋河鲂次第来。bù lùn jiā dào hú jiāng mǎn,luò sǔn hé fáng cì dì lái。

追忆征西幕中旧事四首

陆游

关辅遗民意可伤,蜡封三寸绢书黄。guān fǔ yí mín yì kě shāng,là fēng sān cùn juàn shū huáng。
亦知虏法如秦酷,列圣恩深不忍忘。yì zhī lǔ fǎ rú qín kù,liè shèng ēn shēn bù rěn wàng。

风月

陆游

镜中日日鬓毛衰,八十还思七十时。jìng zhōng rì rì bìn máo shuāi,bā shí hái sī qī shí shí。
风月不知人意绪,酒醒梦断又催诗。fēng yuè bù zhī rén yì xù,jiǔ xǐng mèng duàn yòu cuī shī。

落叶

陆游

万瓦清霜伴月明,卧听残漏若为情。wàn wǎ qīng shuāng bàn yuè míng,wò tīng cán lòu ruò wèi qíng。
无端木叶萧萧下,更与愁人作雨声。wú duān mù yè xiāo xiāo xià,gèng yǔ chóu rén zuò yǔ shēng。

小雨偶出邻里小儿竞随吾后不知其意何也

陆游

云生海澨初飞雨,日漏山椒旋作晴。yún shēng hǎi shì chū fēi yǔ,rì lòu shān jiāo xuán zuò qíng。
箬笠芒鞋桥下路,儿童争逐放翁行。ruò lì máng xié qiáo xià lù,ér tóng zhēng zhú fàng wēng xíng。

读经

陆游

半升粟饭养残躯,晨起衣冠读典谟。bàn shēng sù fàn yǎng cán qū,chén qǐ yī guān dú diǎn mó。
莫谓此生无用处,一身自是一唐虞。mò wèi cǐ shēng wú yòng chù,yī shēn zì shì yī táng yú。

读史

陆游

民间斗米两三钱,万里耕桑罢戍边。mín jiān dòu mǐ liǎng sān qián,wàn lǐ gēng sāng bà shù biān。
常使屏风写无逸,应无烽火照甘泉。cháng shǐ píng fēng xiě wú yì,yīng wú fēng huǒ zhào gān quán。

读刘蕡策

陆游

志士仁人气薄云,唐家惟有一刘蕡。zhì shì rén rén qì báo yún,táng jiā wéi yǒu yī liú fén。
看渠放逐蛇龙手,那肯驱蝇与拍蚊。kàn qú fàng zhú shé lóng shǒu,nà kěn qū yíng yǔ pāi wén。

示子孙二首

陆游

为贫出仕退为农,二百年来世世同。wèi pín chū shì tuì wèi nóng,èr bǎi nián lái shì shì tóng。
富贵苟求终近祸,汝曹切勿坠家风。fù guì gǒu qiú zhōng jìn huò,rǔ cáo qiè wù zhuì jiā fēng。