古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

代邻家子作

陆游

社日淋漓酒满衣,黄鸡正嫩白鹅肥。shè rì lín lí jiǔ mǎn yī,huáng jī zhèng nèn bái é féi。
弟兄相顾无涯喜,扶得吾翁烂醉归。dì xiōng xiāng gù wú yá xǐ,fú dé wú wēng làn zuì guī。

感昔七首

陆游

百丈庚寅上峡时,至今犹健岂前期。bǎi zhàng gēng yín shàng xiá shí,zhì jīn yóu jiàn qǐ qián qī。
家人暗换吾何叹,镜里衰翁复是谁。jiā rén àn huàn wú hé tàn,jìng lǐ shuāi wēng fù shì shuí。

感昔七首

陆游

神女祠前猿夜鸣,相公溪上草初生。shén nǚ cí qián yuán yè míng,xiāng gōng xī shàng cǎo chū shēng。
重游惟有西窗梦,一点灯青梦不成。zhòng yóu wéi yǒu xī chuāng mèng,yī diǎn dēng qīng mèng bù chéng。

感昔七首

陆游

白帝城边莺乱啼,忆骑瘦马踏春泥。bái dì chéng biān yīng luàn tí,yì qí shòu mǎ tà chūn ní。
老来感旧多凄怆,孤梦时时到瀼西。lǎo lái gǎn jiù duō qī chuàng,gū mèng shí shí dào ráng xī。

感昔七首

陆游

小益晨装雨作泥,南沮涉水马长嘶。xiǎo yì chén zhuāng yǔ zuò ní,nán jǔ shè shuǐ mǎ zhǎng sī。
山腰细栈移新路,驿壁流尘暗旧题。shān yāo xì zhàn yí xīn lù,yì bì liú chén àn jiù tí。

感昔七首

陆游

曾从征西十万师,白头回顾只成悲。céng cóng zhēng xī shí wàn shī,bái tóu huí gù zhǐ chéng bēi。
云深骆谷传烽处,雪密嶓山校猎时。yún shēn luò gǔ chuán fēng chù,xuě mì bō shān xiào liè shí。

感昔七首

陆游

老君洞外小朱扉,云压寒空雪欲飞。lǎo jūn dòng wài xiǎo zhū fēi,yún yā hán kōng xuě yù fēi。
结阵弓刀边垒去,挂鞍狐兔猎场归。jié zhèn gōng dāo biān lěi qù,guà ān hú tù liè chǎng guī。

感昔七首

陆游

少时失脚利名间,寸步何曾不险艰。shǎo shí shī jiǎo lì míng jiān,cùn bù hé céng bù xiǎn jiān。
造物恐人浑忘却,梦中忧患尚如山。zào wù kǒng rén hún wàng què,mèng zhōng yōu huàn shàng rú shān。

道室试笔六首

陆游

浮云万事不到眼,千岁人间心尚孩。fú yún wàn shì bù dào yǎn,qiān suì rén jiān xīn shàng hái。
屏风叠下看花落,扇子峡中闻雪来。píng fēng dié xià kàn huā luò,shàn zi xiá zhōng wén xuě lái。

道室试笔六首

陆游

兜罗绵云常满谷,勃落叶衣无四时。dōu luó mián yún cháng mǎn gǔ,bó luò yè yī wú sì shí。
中原百战血涂野,此老醉眠初不知。zhōng yuán bǎi zhàn xuè tú yě,cǐ lǎo zuì mián chū bù zhī。

道室试笔六首

陆游

事来得失若山重,放下始知前日狂。shì lái dé shī ruò shān zhòng,fàng xià shǐ zhī qián rì kuáng。
一枝藜杖一壶酒,何处人间无醉乡。yī zhī lí zhàng yī hú jiǔ,hé chù rén jiān wú zuì xiāng。

道室试笔六首

陆游

吾家学道今四世,世佩施真三住铭。wú jiā xué dào jīn sì shì,shì pèi shī zhēn sān zhù míng。
一窗萝月照孤咏,万壑松风吹半醒。yī chuāng luó yuè zhào gū yǒng,wàn hè sōng fēng chuī bàn xǐng。

道室试笔六首

陆游

死来尚恋游金谷,病废犹难放柳枝。sǐ lái shàng liàn yóu jīn gǔ,bìng fèi yóu nán fàng liǔ zhī。
等是胸中不浩浩,乐天莫笑季伦痴。děng shì xiōng zhōng bù hào hào,lè tiān mò xiào jì lún chī。

道室试笔六首

陆游

明明行路有神仙,世士求仙却不然。míng míng xíng lù yǒu shén xiān,shì shì qiú xiān què bù rán。
贪冒苦多廉让少,恐君未得尽天年。tān mào kǔ duō lián ràng shǎo,kǒng jūn wèi dé jǐn tiān nián。

大雪

陆游

海天黯黯万重云,欲到前村路不分。hǎi tiān àn àn wàn zhòng yún,yù dào qián cūn lù bù fēn。
烈风吹雪深一丈,大布缝衫重七斤。liè fēng chuī xuě shēn yī zhàng,dà bù fèng shān zhòng qī jīn。