古诗词

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

自咏绝句八首

陆游

逆旅门前拨不开,先生醉策蹇驴来。nì lǚ mén qián bō bù kāi,xiān shēng zuì cè jiǎn lǘ lái。
未言乞得囊中药,一见童颜且压灾。wèi yán qǐ dé náng zhōng yào,yī jiàn tóng yán qiě yā zāi。

自咏绝句八首

陆游

远游索手不赍粮,薪米临时取道傍。yuǎn yóu suǒ shǒu bù jī liáng,xīn mǐ lín shí qǔ dào bàng。
今日晴明行亦好,经旬风雨住何妨。jīn rì qíng míng xíng yì hǎo,jīng xún fēng yǔ zhù hé fáng。

自咏绝句八首

陆游

一条纸被平生足,半碗藜羹百味全。yī tiáo zhǐ bèi píng shēng zú,bàn wǎn lí gēng bǎi wèi quán。
放下元来总无事,鸡鸣犬吠送残年。fàng xià yuán lái zǒng wú shì,jī míng quǎn fèi sòng cán nián。

自咏绝句八首

陆游

平生宁独爱吾庐,何处茅檐不可居。píng shēng níng dú ài wú lú,hé chù máo yán bù kě jū。
昼阙僮奴停接客,夜无膏火罢观书。zhòu quē tóng nú tíng jiē kè,yè wú gāo huǒ bà guān shū。

自咏绝句八首

陆游

睡著何曾厌夜长,老人少睡坐何伤。shuì zhù hé céng yàn yè zhǎng,lǎo rén shǎo shuì zuò hé shāng。
无灯无火春寒恶,破絮粗毡即道场。wú dēng wú huǒ chūn hán è,pò xù cū zhān jí dào chǎng。

高吟

陆游

食少支撑惟恃粥,力衰举动辄须人。shí shǎo zhī chēng wéi shì zhōu,lì shuāi jǔ dòng zhé xū rén。
谁知造物犹遗漏,拥鼻高吟又一春。shuí zhī zào wù yóu yí lòu,yōng bí gāo yín yòu yī chūn。

新制小冠二首

陆游

浅醉微吟独倚阑,轻云淡月不多寒。qiǎn zuì wēi yín dú yǐ lán,qīng yún dàn yuè bù duō hán。
悠然顾影成清啸,新制栟榈二寸冠。yōu rán gù yǐng chéng qīng xiào,xīn zhì bēn lǘ èr cùn guān。

新制小冠二首

陆游

栟榈冠子轻宜发,綀布单衣爽辟尘。bēn lǘ guān zi qīng yí fā,shū bù dān yī shuǎng pì chén。
纵不能诗亦堪画,年馀八十水云身。zòng bù néng shī yì kān huà,nián yú bā shí shuǐ yún shēn。

倚楼二首

陆游

曲曲阑干缥缈间,哦诗本欲破除闲。qū qū lán gàn piāo miǎo jiān,ó shī běn yù pò chú xián。
无端又起天涯感,淡墨生绡数点山。wú duān yòu qǐ tiān yá gǎn,dàn mò shēng xiāo shù diǎn shān。

倚楼二首

陆游

楼上凭阑小立时,淡烟漠漠雨丝丝。lóu shàng píng lán xiǎo lì shí,dàn yān mò mò yǔ sī sī。
年光日日有佳处,不解春寒偏入诗。nián guāng rì rì yǒu jiā chù,bù jiě chūn hán piān rù shī。

暮春四首

陆游

掠面微风吹宿酲,送春空有不胜情。lüè miàn wēi fēng chuī sù chéng,sòng chūn kōng yǒu bù shèng qíng。
风烟老尽王孙草,时听桑间小妇声。fēng yān lǎo jǐn wáng sūn cǎo,shí tīng sāng jiān xiǎo fù shēng。

暮春四首

陆游

辛夷海棠俱作尘,鲚鱼莼菜亦尝新。xīn yí hǎi táng jù zuò chén,jì yú chún cài yì cháng xīn。
一声布谷便无说,红药虽开不属春。yī shēng bù gǔ biàn wú shuō,hóng yào suī kāi bù shǔ chūn。

暮春四首

陆游

市桥岸下泛湖舟,雕槛疏帘半上钩。shì qiáo àn xià fàn hú zhōu,diāo kǎn shū lián bàn shàng gōu。
春事几何君惜醉,明朝赤帜插谯楼。chūn shì jǐ hé jūn xī zuì,míng cháo chì zhì chā qiáo lóu。

暮春四首

陆游

祓除已过暮春初,彩舫相衔十里馀。fú chú yǐ guò mù chūn chū,cǎi fǎng xiāng xián shí lǐ yú。
浮蜡喜尝新店酒,流尘闲拂坏垣书。fú là xǐ cháng xīn diàn jiǔ,liú chén xián fú huài yuán shū。

闻山步有虎

陆游

茆屋穿漏雨送春,村路断绝虎咥人。máo wū chuān lòu yǔ sòng chūn,cūn lù duàn jué hǔ xì rén。
采桑锄麦皆结伴,儿童出门翁媪嗔。cǎi sāng chú mài jiē jié bàn,ér tóng chū mén wēng ǎo chēn。