古诗词

东关

陆游

烟水苍茫西复东,扁舟又系柳阴中。yān shuǐ cāng máng xī fù dōng,biǎn zhōu yòu xì liǔ yīn zhōng。
三更酒醒残灯在,卧听萧萧雨打蓬。sān gèng jiǔ xǐng cán dēng zài,wò tīng xiāo xiāo yǔ dǎ péng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

归老

陆游

归老何妨驾鹿车,平生风雪惯骑驴。guī lǎo hé fáng jià lù chē,píng shēng fēng xuě guàn qí lǘ。
鬓毛白尽犹耽酒,目力衰来转爱书。bìn máo bái jǐn yóu dān jiǔ,mù lì shuāi lái zhuǎn ài shū。
止足极知于道近,痴顽更喜与人疏。zhǐ zú jí zhī yú dào jìn,chī wán gèng xǐ yǔ rén shū。
著身莫怪无闲处,地肺天台尽有馀。zhù shēn mò guài wú xián chù,dì fèi tiān tái jǐn yǒu yú。

道室杂咏三首

陆游

舄化双凫杖化龙,云山回首不知重。xì huà shuāng fú zhàng huà lóng,yún shān huí shǒu bù zhī zhòng。
药园夜啸丹台月,酒市秋听紫阁钟。yào yuán yè xiào dān tái yuè,jiǔ shì qiū tīng zǐ gé zhōng。
岂但烟霄随步武,故应冰雪换形容。qǐ dàn yān xiāo suí bù wǔ,gù yīng bīng xuě huàn xíng róng。
小童开户惊奇事,野鹤来巢砌下松。xiǎo tóng kāi hù jīng qí shì,yě hè lái cháo qì xià sōng。

道室杂咏三首

陆游

莫怪先生阅事多,人间何处不经过。mò guài xiān shēng yuè shì duō,rén jiān hé chù bù jīng guò。
天山八月霜枯草,旸谷三更日浴波。tiān shān bā yuè shuāng kū cǎo,yáng gǔ sān gèng rì yù bō。
酒熟春风归掌握,丹成神物共谁何。jiǔ shú chūn fēng guī zhǎng wò,dān chéng shén wù gòng shuí hé。
散人本带江湖号,四百年来一钓蓑。sàn rén běn dài jiāng hú hào,sì bǎi nián lái yī diào suō。

道室杂咏三首

陆游

身是秋风一断蓬,何曾住处限西东。shēn shì qiū fēng yī duàn péng,hé céng zhù chù xiàn xī dōng。
棋枰窗下时闻雹,丹灶岩间夜吐虹。qí píng chuāng xià shí wén báo,dān zào yán jiān yè tǔ hóng。
采药不辞千里去,钓鱼曾破十年功。cǎi yào bù cí qiān lǐ qù,diào yú céng pò shí nián gōng。
白头始悟颐生妙,尽在黄庭两卷中。bái tóu shǐ wù yí shēng miào,jǐn zài huáng tíng liǎng juǎn zhōng。

故里

陆游

故里淳风比结绳,归耕况遇岁丰登。gù lǐ chún fēng bǐ jié shéng,guī gēng kuàng yù suì fēng dēng。
已侵钟漏行安往,略有园庐退可凭。yǐ qīn zhōng lòu xíng ān wǎng,lüè yǒu yuán lú tuì kě píng。
万事宁容愧天地,一心常若蹈渊冰。wàn shì níng róng kuì tiān dì,yī xīn cháng ruò dǎo yuān bīng。
区区僻见君无怪,人固终身有不能。qū qū pì jiàn jūn wú guài,rén gù zhōng shēn yǒu bù néng。

冬夜

陆游

悠悠孤梦伴馀酲,窗下寒灯黮暗明。yōu yōu gū mèng bàn yú chéng,chuāng xià hán dēng dǎn àn míng。
雪意欲成风正恶,渔舟忽过雁群鸣。xuě yì yù chéng fēng zhèng è,yú zhōu hū guò yàn qún míng。
志衰但有徂年感,身没应无后世名。zhì shuāi dàn yǒu cú nián gǎn,shēn méi yīng wú hòu shì míng。
犹幸耄期身粗健,天公元不负书生。yóu xìng mào qī shēn cū jiàn,tiān gōng yuán bù fù shū shēng。

寒暑

陆游

寒暑侵陵日夜衰,坐令齿发不支持。hán shǔ qīn líng rì yè shuāi,zuò lìng chǐ fā bù zhī chí。
爱憎徇物去忘反,神气养形谁复知。ài zēng xùn wù qù wàng fǎn,shén qì yǎng xíng shuí fù zhī。
布帔九条晨入静,柏床五尺夜精思。bù pèi jiǔ tiáo chén rù jìng,bǎi chuáng wǔ chǐ yè jīng sī。
旧交勿恨江湖别,云海神山会有期。jiù jiāo wù hèn jiāng hú bié,yún hǎi shén shān huì yǒu qī。

陆游

若耶溪头春意悭,梅花独秀愁空山。ruò yé xī tóu chūn yì qiān,méi huā dú xiù chóu kōng shān。
逢时决非桃李辈,得道自保冰雪颜。féng shí jué fēi táo lǐ bèi,dé dào zì bǎo bīng xuě yán。
仙去要令天下惜,折来聊伴放翁闲。xiān qù yào lìng tiān xià xī,zhé lái liáo bàn fàng wēng xián。
人中商略谁堪比,千载夷齐伯仲间。rén zhōng shāng lüè shuí kān bǐ,qiān zài yí qí bó zhòng jiān。

岁晚幽兴四首

陆游

梅出疏篱柳拂池,流年已迫早春时。méi chū shū lí liǔ fú chí,liú nián yǐ pò zǎo chūn shí。
壮心卓荦犹欺酒,老业呻吟未废诗。zhuàng xīn zhuó luò yóu qī jiǔ,lǎo yè shēn yín wèi fèi shī。
眼暗观书如棘沥,齿疏嘬饭似牛呞。yǎn àn guān shū rú jí lì,chǐ shū chuài fàn shì niú shī。
风炉欲试苍鹰爪,自向林间拾堕枝。fēng lú yù shì cāng yīng zhǎo,zì xiàng lín jiān shí duò zhī。

岁晚幽兴四首

陆游

残年欲遂迫期颐,追数朋俦死已迟。cán nián yù suì pò qī yí,zhuī shù péng chóu sǐ yǐ chí。
卜冢治棺输我快,染须种齿笑人痴。bo zhǒng zhì guān shū wǒ kuài,rǎn xū zhǒng chǐ xiào rén chī。
野梅堕地草生后,街柳拂鞍冰泮时。yě méi duò dì cǎo shēng hòu,jiē liǔ fú ān bīng pàn shí。
满眼云山不须买,剩倾新酿赋新诗。mǎn yǎn yún shān bù xū mǎi,shèng qīng xīn niàng fù xīn shī。

岁晚幽兴四首

陆游

万里风波行路难,君恩尚许缀祠官。wàn lǐ fēng bō xíng lù nán,jūn ēn shàng xǔ zhuì cí guān。
中庭郁郁药苗长,绝壁飕飕松吹寒。zhōng tíng yù yù yào miáo zhǎng,jué bì sōu sōu sōng chuī hán。
泥巷有人寻杜甫,雪庐无吏问袁安。ní xiàng yǒu rén xún dù fǔ,xuě lú wú lì wèn yuán ān。
清晨对镜增幽致,龟屋新裁二寸冠。qīng chén duì jìng zēng yōu zhì,guī wū xīn cái èr cùn guān。

岁晚幽兴四首

陆游

短鬓元知不久青,况开九帙数馀龄。duǎn bìn yuán zhī bù jiǔ qīng,kuàng kāi jiǔ zhì shù yú líng。
全家共保一忍字,累世相传三住铭。quán jiā gòng bǎo yī rěn zì,lèi shì xiāng chuán sān zhù míng。
时泛孤舟过梅市,却穿双屩上兰亭。shí fàn gū zhōu guò méi shì,què chuān shuāng juē shàng lán tíng。
拥炉莫恨无僧在,满院松风要细听。yōng lú mò hèn wú sēng zài,mǎn yuàn sōng fēng yào xì tīng。

寄题胡基仲故居

陆游

忆昔公来一束书,萧然不复畜僮奴。yì xī gōng lái yī shù shū,xiāo rán bù fù chù tóng nú。
浮云每叹成苍狗,空谷谁能絷白驹。fú yún měi tàn chéng cāng gǒu,kōng gǔ shuí néng zhí bái jū。
才气沙尘埋巨阙,文章林壑吼於菟。cái qì shā chén mái jù quē,wén zhāng lín hè hǒu yú tú。
旅坟三尺云门寺,又见离离长绿芜。lǚ fén sān chǐ yún mén sì,yòu jiàn lí lí zhǎng lǜ wú。

寄题王才臣山居

陆游

王子自少无他娱,求佳山林结草庐。wáng zi zì shǎo wú tā yú,qiú jiā shān lín jié cǎo lú。
头童齿豁已衰矣,衣弊屡空常晏如。tóu tóng chǐ huō yǐ shuāi yǐ,yī bì lǚ kōng cháng yàn rú。
出游耻怀祢衡刺,归卧尽读倚相书。chū yóu chǐ huái mí héng cì,guī wò jǐn dú yǐ xiāng shū。
它日叩门倾白堕,要看著句到黄初。tā rì kòu mén qīng bái duò,yào kàn zhù jù dào huáng chū。

甲子立春前二日作

陆游

头风初愈喜身轻,书卷时开觉眼明。tóu fēng chū yù xǐ shēn qīng,shū juǎn shí kāi jué yǎn míng。
养熟犬鸡随坐起,性灵乌鹊报阴晴。yǎng shú quǎn jī suí zuò qǐ,xìng líng wū què bào yīn qíng。
韭菘饤饾春盘好,芝术筛和腊药成。jiǔ sōng dìng dòu chūn pán hǎo,zhī shù shāi hé là yào chéng。
自笑衰残杀风景,灯时不拟入重城。zì xiào shuāi cán shā fēng jǐng,dēng shí bù nǐ rù zhòng chéng。