古诗词

东关

陆游

烟水苍茫西复东,扁舟又系柳阴中。yān shuǐ cāng máng xī fù dōng,biǎn zhōu yòu xì liǔ yīn zhōng。
三更酒醒残灯在,卧听萧萧雨打蓬。sān gèng jiǔ xǐng cán dēng zài,wò tīng xiāo xiāo yǔ dǎ péng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

醉眠初起书事

陆游

身世元知似断蓬,流年分付酒杯中。shēn shì yuán zhī shì duàn péng,liú nián fēn fù jiǔ bēi zhōng。
饥寒未解士先老,风雨欲收花已空。jī hán wèi jiě shì xiān lǎo,fēng yǔ yù shōu huā yǐ kōng。
泥补旧巢梁燕喜,水生支港钓船通。ní bǔ jiù cháo liáng yàn xǐ,shuǐ shēng zhī gǎng diào chuán tōng。
睡魔正费驱除力,隔竹敲茶赖小童。shuì mó zhèng fèi qū chú lì,gé zhú qiāo chá lài xiǎo tóng。

老甚自咏二首

陆游

残年真欲数期颐,一事无营饱即嬉。cán nián zhēn yù shù qī yí,yī shì wú yíng bǎo jí xī。
身入儿童斗草社,心如太古结绳时。shēn rù ér tóng dòu cǎo shè,xīn rú tài gǔ jié shéng shí。
腾腾不许诸人会,兀兀从嘲老子痴。téng téng bù xǔ zhū rén huì,wù wù cóng cháo lǎo zi chī。
亦莫城中买盐酪,菜羹有味淡方知。yì mò chéng zhōng mǎi yán lào,cài gēng yǒu wèi dàn fāng zhī。

老甚自咏二首

陆游

羡生常笑古人痴,俯仰那知迫耄期。xiàn shēng cháng xiào gǔ rén chī,fǔ yǎng nà zhī pò mào qī。
镜里鬓无添白处,尊前颜有暂丹时。jìng lǐ bìn wú tiān bái chù,zūn qián yán yǒu zàn dān shí。
客瞋终岁常称疾,儿讶经旬懒赋诗。kè chēn zhōng suì cháng chēng jí,ér yà jīng xún lǎn fù shī。
枉却愁过强健日,身闲何往不熙熙。wǎng què chóu guò qiáng jiàn rì,shēn xián hé wǎng bù xī xī。

幽居春晚二首

陆游

云归禹穴赏新晴,酒买兰亭散宿酲。yún guī yǔ xué shǎng xīn qíng,jiǔ mǎi lán tíng sàn sù chéng。
竹带鞭移俄盛出,鹤全窠买已长鸣。zhú dài biān yí é shèng chū,hè quán kē mǎi yǐ zhǎng míng。
故山虽愧收身晚,外物元如脱发轻。gù shān suī kuì shōu shēn wǎn,wài wù yuán rú tuō fā qīng。
只恐村邻成间阔,杖藜随处叩柴荆。zhǐ kǒng cūn lín chéng jiān kuò,zhàng lí suí chù kòu chái jīng。

幽居春晚二首

陆游

老废雠书病废诗,昼闲惟与睡相宜。lǎo fèi chóu shū bìng fèi shī,zhòu xián wéi yǔ shuì xiāng yí。
未寻内史流觞地,又近庞公上冢时。wèi xún nèi shǐ liú shāng dì,yòu jìn páng gōng shàng zhǒng shí。
花发游蜂喧院落,笋长驯鹿入藩篱。huā fā yóu fēng xuān yuàn luò,sǔn zhǎng xùn lù rù fān lí。
石帆山下春如许,野老来招不用辞。shí fān shān xià chūn rú xǔ,yě lǎo lái zhāo bù yòng cí。

梅花过后游西山诸庵

陆游

乞得身归喜满颜,柴门虽设不曾关。qǐ dé shēn guī xǐ mǎn yán,chái mén suī shè bù céng guān。
无如梅作经年别,且就僧分半日闲。wú rú méi zuò jīng nián bié,qiě jiù sēng fēn bàn rì xián。
樵斧晓穿云外去,钓船夜向月中还。qiáo fǔ xiǎo chuān yún wài qù,diào chuán yè xiàng yuè zhōng hái。
君看老子无穷乐,一笑知非造物悭。jūn kàn lǎo zi wú qióng lè,yī xiào zhī fēi zào wù qiān。

梅仙坞花泾观桃李

陆游

妖妍天遣占年华,叹息人间有许花。yāo yán tiān qiǎn zhàn nián huá,tàn xī rén jiān yǒu xǔ huā。
十里织成无罅锦,半天留得未残霞。shí lǐ zhī chéng wú xià jǐn,bàn tiān liú dé wèi cán xiá。
欲题直恐无才称,不见何由信客夸。yù tí zhí kǒng wú cái chēng,bù jiàn hé yóu xìn kè kuā。
醉后又惊春事晚,湖堤烟柳已藏鸦。zuì hòu yòu jīng chūn shì wǎn,hú dī yān liǔ yǐ cáng yā。

家园赏花

陆游

白首扁舟返旧邦,逢春直欲倒千缸。bái shǒu biǎn zhōu fǎn jiù bāng,féng chūn zhí yù dào qiān gāng。
红云夹路蔷薇障,翠羽成层薜荔幢。hóng yún jiā lù qiáng wēi zhàng,cuì yǔ chéng céng bì lì chuáng。
莺语枝头常尽日,蝶迷叶底不成双。yīng yǔ zhī tóu cháng jǐn rì,dié mí yè dǐ bù chéng shuāng。
闲人烂醉寻常事,中圣先判卧北窗。xián rén làn zuì xún cháng shì,zhōng shèng xiān pàn wò běi chuāng。

山行赠野叟二首

陆游

垂白衰翁住道边,突间犹喜续炊烟。chuí bái shuāi wēng zhù dào biān,tū jiān yóu xǐ xù chuī yān。
壁如龟筴难占卜,瓦似鱼鳞不接连。bì rú guī cè nán zhàn bo,wǎ shì yú lín bù jiē lián。
幼学及时儿识字,官租先众吏无权。yòu xué jí shí ér shí zì,guān zū xiān zhòng lì wú quán。
与君俱长宣和日,握手相看一怅然。yǔ jūn jù zhǎng xuān hé rì,wò shǒu xiāng kàn yī chàng rán。

山行赠野叟二首

陆游

莫笑孤村生理微,茅茨烟火自相依。mò xiào gū cūn shēng lǐ wēi,máo cí yān huǒ zì xiāng yī。
客来旋扫青苔榻,日在先关白版扉。kè lái xuán sǎo qīng tái tà,rì zài xiān guān bái bǎn fēi。
妇女忧蚕租叶去,儿童耘麦荷锄归。fù nǚ yōu cán zū yè qù,ér tóng yún mài hé chú guī。
散人世袭江湖号,剩欲溪头借钓矶。sàn rén shì xí jiāng hú hào,shèng yù xī tóu jiè diào jī。

云门道中

陆游

川霭林霏翠欲浮,散人心事寄沙鸥。chuān ǎi lín fēi cuì yù fú,sàn rén xīn shì jì shā ōu。
暮投野店孤烟起,晓涉清溪小蹇愁。mù tóu yě diàn gū yān qǐ,xiǎo shè qīng xī xiǎo jiǎn chóu。
岭路穷时萦细栈,山形缺处起重楼。lǐng lù qióng shí yíng xì zhàn,shān xíng quē chù qǐ zhòng lóu。
钓游陈迹浑如昨,一念凄然不自由。diào yóu chén jì hún rú zuó,yī niàn qī rán bù zì yóu。

读书有感

陆游

洙泗诸生尊所闻,岂容兀者亦中分。zhū sì zhū shēng zūn suǒ wén,qǐ róng wù zhě yì zhōng fēn。
焚经竞欲愚黔首,亡史谁能及阙文。fén jīng jìng yù yú qián shǒu,wáng shǐ shuí néng jí quē wén。
吾道固应千古在,几人虚用一生勤。wú dào gù yīng qiān gǔ zài,jǐ rén xū yòng yī shēng qín。
世间倚相何曾乏,会与明时诵典坟。shì jiān yǐ xiāng hé céng fá,huì yǔ míng shí sòng diǎn fén。

赠赵去华

陆游

赵子毫端万斛珠,眼前百辈不枝梧。zhào zi háo duān wàn hú zhū,yǎn qián bǎi bèi bù zhī wú。
盛名岂待它年见,公论何曾一日无。shèng míng qǐ dài tā nián jiàn,gōng lùn hé céng yī rì wú。
我老杜门惟足睡,君豪折简固难呼。wǒ lǎo dù mén wéi zú shuì,jūn háo zhé jiǎn gù nán hū。
此诗强欲相题目,堪笑衰翁胆满躯。cǐ shī qiáng yù xiāng tí mù,kān xiào shuāi wēng dǎn mǎn qū。

道室述怀

陆游

养心功用在还婴,肯使秋毫有妄情。yǎng xīn gōng yòng zài hái yīng,kěn shǐ qiū háo yǒu wàng qíng。
二寸藤冠狂道士,一编蠹简老书生。èr cùn téng guān kuáng dào shì,yī biān dù jiǎn lǎo shū shēng。
狐妖从汝作人立,金价在吾如土轻。hú yāo cóng rǔ zuò rén lì,jīn jià zài wú rú tǔ qīng。
地肺终嫌近朝市,明年溯峡上青城。dì fèi zhōng xián jìn cháo shì,míng nián sù xiá shàng qīng chéng。

春晚雨中作

陆游

冉冉流年不贷人,东园青杏又尝新。rǎn rǎn liú nián bù dài rén,dōng yuán qīng xìng yòu cháng xīn。
方书无药医治老,风雨何心断送春。fāng shū wú yào yī zhì lǎo,fēng yǔ hé xīn duàn sòng chūn。
乐事久归孤枕梦,酒痕空伴素衣尘。lè shì jiǔ guī gū zhěn mèng,jiǔ hén kōng bàn sù yī chén。
畏途回首涛澜恶,赖有云山著此身。wèi tú huí shǒu tāo lán è,lài yǒu yún shān zhù cǐ shēn。