古诗词

东关

陆游

烟水苍茫西复东,扁舟又系柳阴中。yān shuǐ cāng máng xī fù dōng,biǎn zhōu yòu xì liǔ yīn zhōng。
三更酒醒残灯在,卧听萧萧雨打蓬。sān gèng jiǔ xǐng cán dēng zài,wò tīng xiāo xiāo yǔ dǎ péng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

春游二首

陆游

穷愁终日竟胡为,老健人间自一奇。qióng chóu zhōng rì jìng hú wèi,lǎo jiàn rén jiān zì yī qí。
每驾柴车游古寺,间骑竹马伴群儿。měi jià chái chē yóu gǔ sì,jiān qí zhú mǎ bàn qún ér。
登临兰渚流觞地,萧散狐泉冷饼时。dēng lín lán zhǔ liú shāng dì,xiāo sàn hú quán lěng bǐng shí。
綀布单衣白羽扇,路傍人总道相宜。shū bù dān yī bái yǔ shàn,lù bàng rén zǒng dào xiāng yí。

春日杂赋五首

陆游

羁怀病思正厌厌,诗卷渔竿信手拈。jī huái bìng sī zhèng yàn yàn,shī juǎn yú gān xìn shǒu niān。
老境何尝忘一笑,春风也解到穷阎。lǎo jìng hé cháng wàng yī xiào,chūn fēng yě jiě dào qióng yán。
残花满地无馀萼,新笋掀泥已露尖。cán huā mǎn dì wú yú è,xīn sǔn xiān ní yǐ lù jiān。
转老转穷君勿笑,熊蹯鱼腹岂容兼。zhuǎn lǎo zhuǎn qióng jūn wù xiào,xióng fán yú fù qǐ róng jiān。

春日杂赋五首

陆游

鬓毛八九已成霜,此际逢春只自伤。bìn máo bā jiǔ yǐ chéng shuāng,cǐ jì féng chūn zhǐ zì shāng。
苦雨不容花抵敌,馀寒犹赖酒禁当。kǔ yǔ bù róng huā dǐ dí,yú hán yóu lài jiǔ jìn dāng。
退红衣焙熏香冷,古锦诗囊觅句忙。tuì hóng yī bèi xūn xiāng lěng,gǔ jǐn shī náng mì jù máng。
堪笑散人闲事业,西窗容易又斜阳。kān xiào sàn rén xián shì yè,xī chuāng róng yì yòu xié yáng。

春日杂赋五首

陆游

江湖放浪水云人,药物枝梧梦幻身。jiāng hú fàng làng shuǐ yún rén,yào wù zhī wú mèng huàn shēn。
移竹南窗初试笋,扫花北陌旋成尘。yí zhú nán chuāng chū shì sǔn,sǎo huā běi mò xuán chéng chén。
穷忙自笑常终日,老健犹能不负春。qióng máng zì xiào cháng zhōng rì,lǎo jiàn yóu néng bù fù chūn。
未遂初心惟一事,乞薪赊米恼吾邻。wèi suì chū xīn wéi yī shì,qǐ xīn shē mǐ nǎo wú lín。

春日杂赋五首

陆游

乞得身归剡曲边,衡门茅舍共萧然。qǐ dé shēn guī shàn qū biān,héng mén máo shě gòng xiāo rán。
向来误计守书册,此日遣愁无酒钱。xiàng lái wù jì shǒu shū cè,cǐ rì qiǎn chóu wú jiǔ qián。
俗客妒闲来衮衮,流年欺老去翩翩。sú kè dù xián lái gǔn gǔn,liú nián qī lǎo qù piān piān。
梨花杨柳清明过,且向江村剩放颠。lí huā yáng liǔ qīng míng guò,qiě xiàng jiāng cūn shèng fàng diān。

春日杂赋五首

陆游

人生觅饭元多术,最下方为禄代耕。rén shēng mì fàn yuán duō shù,zuì xià fāng wèi lù dài gēng。
脱却朝衫犹老健,快如苦雨得春晴。tuō què cháo shān yóu lǎo jiàn,kuài rú kǔ yǔ dé chūn qíng。
鸟声频唤五更梦,花气顿醒三日酲。niǎo shēng pín huàn wǔ gèng mèng,huā qì dùn xǐng sān rì chéng。
最喜晨兴闻剥啄,吾儿书札到柴荆。zuì xǐ chén xīng wén bō zhuó,wú ér shū zhá dào chái jīng。

梅市暮归三山

陆游

日日蛮童佩一壶,壶乾时亦复村酤。rì rì mán tóng pèi yī hú,hú qián shí yì fù cūn gū。
横林露塔远犹见,暮霭笼山淡欲无。héng lín lù tǎ yuǎn yóu jiàn,mù ǎi lóng shān dàn yù wú。
绿浦例凭菰作界,画桡常遣鹭前驱。lǜ pǔ lì píng gū zuò jiè,huà ráo cháng qiǎn lù qián qū。
此身元是沧浪客,敢学高人乞镜湖。cǐ shēn yuán shì cāng làng kè,gǎn xué gāo rén qǐ jìng hú。

泛湖

陆游

白鹭双飞导我前,自疑身是水中仙。bái lù shuāng fēi dǎo wǒ qián,zì yí shēn shì shuǐ zhōng xiān。
放舟汉客樵风里,掷钓秦皇酒瓮边。fàng zhōu hàn kè qiáo fēng lǐ,zhì diào qín huáng jiǔ wèng biān。
山寺云间传讲鼓,渔家浦口起炊烟。shān sì yún jiān chuán jiǎng gǔ,yú jiā pǔ kǒu qǐ chuī yān。
个中得意君知否,买尽烟波不用钱。gè zhōng dé yì jūn zhī fǒu,mǎi jǐn yān bō bù yòng qián。

春晚二首

陆游

门巷萧条老病侵,春晴方快又春阴。mén xiàng xiāo tiáo lǎo bìng qīn,chūn qíng fāng kuài yòu chūn yīn。
啄吞自笑如孤鹤,导引何妨效五禽。zhuó tūn zì xiào rú gū hè,dǎo yǐn hé fáng xiào wǔ qín。
雨洗杏花红欲尽,日烘杨柳绿初深。yǔ xǐ xìng huā hóng yù jǐn,rì hōng yáng liǔ lǜ chū shēn。
雏莺宁有平生旧,也傍茆檐送好音。chú yīng níng yǒu píng shēng jiù,yě bàng máo yán sòng hǎo yīn。

春晚二首

陆游

村巷泥深昼掩门,倚阑搔首一消魂。cūn xiàng ní shēn zhòu yǎn mén,yǐ lán sāo shǒu yī xiāo hún。
花经风雨人方惜,士在江湖道更尊。huā jīng fēng yǔ rén fāng xī,shì zài jiāng hú dào gèng zūn。
擘浪忽看鱼对跃,入云时见鹤孤鶱。bāi làng hū kàn yú duì yuè,rù yún shí jiàn hè gū xiān。
向来莘渭今安在,叹息谁能起九原。xiàng lái shēn wèi jīn ān zài,tàn xī shuí néng qǐ jiǔ yuán。

春晚二首

陆游

寂寞又过桃李时,东园微雨草离离。jì mò yòu guò táo lǐ shí,dōng yuán wēi yǔ cǎo lí lí。
破囷食外有馀粟,残发白中生黑丝。pò qūn shí wài yǒu yú sù,cán fā bái zhōng shēng hēi sī。
小疾已能忘药石,馀年宁复问蓍龟。xiǎo jí yǐ néng wàng yào shí,yú nián níng fù wèn shī guī。
饰巾待尽从来事,闭户烧香更不疑。shì jīn dài jǐn cóng lái shì,bì hù shāo xiāng gèng bù yí。

春晚二首

陆游

正见山陂草木芽,狂风忽扫万枝花。zhèng jiàn shān bēi cǎo mù yá,kuáng fēng hū sǎo wàn zhī huā。
病怀久已忘春事,老眼犹能惜物华。bìng huái jiǔ yǐ wàng chūn shì,lǎo yǎn yóu néng xī wù huá。
枕上有诗频自改,尊中无酒不妨赊。zhěn shàng yǒu shī pín zì gǎi,zūn zhōng wú jiǔ bù fáng shē。
昔人漫道伤幽独,野鹤分巢即是家。xī rén màn dào shāng yōu dú,yě hè fēn cháo jí shì jiā。

闭户

陆游

乞身林下养衰残,闭户宁容外物干。qǐ shēn lín xià yǎng shuāi cán,bì hù níng róng wài wù gàn。
正使有为终淡泊,未能无疾已轻安。zhèng shǐ yǒu wèi zhōng dàn pō,wèi néng wú jí yǐ qīng ān。
寸阴息念如年永,丈室端居抵海宽。cùn yīn xī niàn rú nián yǒng,zhàng shì duān jū dǐ hǎi kuān。
老子尔来深达此,却嫌儿女话团栾。lǎo zi ěr lái shēn dá cǐ,què xián ér nǚ huà tuán luán。

晨起

陆游

初听高枝鹎鵊鸣,旋闻深井辘轳声。chū tīng gāo zhī bēi jiá míng,xuán wén shēn jǐng lù lú shēng。
烟笼小阁犹疑雨,日射东窗顿作晴。yān lóng xiǎo gé yóu yí yǔ,rì shè dōng chuāng dùn zuò qíng。
古洗注汤供颒濯,春畦摘菜助炰烹。gǔ xǐ zhù tāng gōng huì zhuó,chūn qí zhāi cài zhù páo pēng。
老人颓惰虽堪笑,终胜胸中怀不平。lǎo rén tuí duò suī kān xiào,zhōng shèng xiōng zhōng huái bù píng。

出游四首

陆游

九日阴薶一日晴,此行处处是丹青。jiǔ rì yīn mái yī rì qíng,cǐ xíng chù chù shì dān qīng。
断云零落江郊路,寿木轮囷古驿亭。duàn yún líng luò jiāng jiāo lù,shòu mù lún qūn gǔ yì tíng。
馌妇微行望耕垄,渔歌相和起烟汀。yè fù wēi xíng wàng gēng lǒng,yú gē xiāng hé qǐ yān tīng。
拔山意气今何在,犹有遗祠可乞灵。bá shān yì qì jīn hé zài,yóu yǒu yí cí kě qǐ líng。