古诗词

东关

陆游

烟水苍茫西复东,扁舟又系柳阴中。yān shuǐ cāng máng xī fù dōng,biǎn zhōu yòu xì liǔ yīn zhōng。
三更酒醒残灯在,卧听萧萧雨打蓬。sān gèng jiǔ xǐng cán dēng zài,wò tīng xiāo xiāo yǔ dǎ péng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

出游四首

陆游

近过父老远寻僧,病起经行力渐增。jìn guò fù lǎo yuǎn xún sēng,bìng qǐ jīng xíng lì jiàn zēng。
织室蹋机鸣轧轧,稻陂潴水筑登登。zhī shì tà jī míng yà yà,dào bēi zhū shuǐ zhù dēng dēng。
浅深村落时分径,高下川原自作层。qiǎn shēn cūn luò shí fēn jìng,gāo xià chuān yuán zì zuò céng。
薄暮到家还熟睡,隔林钟鼓报晨兴。báo mù dào jiā hái shú shuì,gé lín zhōng gǔ bào chén xīng。

出游四首

陆游

吴地清明未减寒,梨花初动杏花残。wú dì qīng míng wèi jiǎn hán,lí huā chū dòng xìng huā cán。
平沙漫漫人争渡,微雨萧萧客跨鞍。píng shā màn màn rén zhēng dù,wēi yǔ xiāo xiāo kè kuà ān。
野寺吹螺作春会,山邮籴米具朝餐。yě sì chuī luó zuò chūn huì,shān yóu dí mǐ jù cháo cān。
已开九帙吾何觊,时说金丹强自宽。yǐ kāi jiǔ zhì wú hé jì,shí shuō jīn dān qiáng zì kuān。

出游四首

陆游

东阡南陌适逢晴,小蹇轻装短作程。dōng qiān nán mò shì féng qíng,xiǎo jiǎn qīng zhuāng duǎn zuò chéng。
白水满陂秧马跃,绿阴绕舍纬车鸣。bái shuǐ mǎn bēi yāng mǎ yuè,lǜ yīn rào shě wěi chē míng。
过村小妇凭墙看,入寺高人揽裓迎。guò cūn xiǎo fù píng qiáng kàn,rù sì gāo rén lǎn gé yíng。
剩倩东风吹柳絮,放翁诗到此时成。shèng qiàn dōng fēng chuī liǔ xù,fàng wēng shī dào cǐ shí chéng。

书感

陆游

疋马曾为塞上游,东归几见剡川秋。pǐ mǎ céng wèi sāi shàng yóu,dōng guī jǐ jiàn shàn chuān qiū。
故城废市古今叹,断角残钟朝暮愁。gù chéng fèi shì gǔ jīn tàn,duàn jiǎo cán zhōng cháo mù chóu。
尺寸无功真碌碌,耄期未死转悠悠。chǐ cùn wú gōng zhēn lù lù,mào qī wèi sǐ zhuǎn yōu yōu。
阿奴尚喜强人意,三日於菟气食牛。ā nú shàng xǐ qiáng rén yì,sān rì yú tú qì shí niú。

秦皇酒瓮下垂钓偶赋

陆游

酒瓮山边古钓矶,沙鸥与我共斜晖。jiǔ wèng shān biān gǔ diào jī,shā ōu yǔ wǒ gòng xié huī。
目前虽有小得丧,天下岂无公是非。mù qián suī yǒu xiǎo dé sàng,tiān xià qǐ wú gōng shì fēi。
沧海横流何日定,古人复起欲谁归。cāng hǎi héng liú hé rì dìng,gǔ rén fù qǐ yù shuí guī。
道边醉倒君奚憾,岂失风尘一布衣。dào biān zuì dào jūn xī hàn,qǐ shī fēng chén yī bù yī。

出游归鞍上口占

陆游

渺渺烟波飞桨去,迢迢桑野策驴还。miǎo miǎo yān bō fēi jiǎng qù,tiáo tiáo sāng yě cè lǘ hái。
寄怀楚水吴山外,得意唐诗晋帖间。jì huái chǔ shuǐ wú shān wài,dé yì táng shī jìn tiē jiān。
每惜好春如我老,谁能长日伴人闲。měi xī hǎo chūn rú wǒ lǎo,shuí néng zhǎng rì bàn rén xián。
世间自是无兼得,勋业元非造物悭。shì jiān zì shì wú jiān dé,xūn yè yuán fēi zào wù qiān。

陆游

晓望横斜映水亭,暮看飘洒湿帘旌。xiǎo wàng héng xié yìng shuǐ tíng,mù kàn piāo sǎ shī lián jīng。
不嫌平野苍茫色,实厌空阶点滴声。bù xián píng yě cāng máng sè,shí yàn kōng jiē diǎn dī shēng。
上策莫如常熟睡,少安毋躁会当晴。shàng cè mò rú cháng shú shuì,shǎo ān wú zào huì dāng qíng。
且将穑事传童稚,未插秧时正好耕。qiě jiāng sè shì chuán tóng zhì,wèi chā yāng shí zhèng hǎo gēng。

孤寂

陆游

晚境诸儿少在傍,书堂孤寂似僧房。wǎn jìng zhū ér shǎo zài bàng,shū táng gū jì shì sēng fáng。
家居不减旅怀恶,夏夜尚如寒漏长。jiā jū bù jiǎn lǚ huái è,xià yè shàng rú hán lòu zhǎng。
数箸笋齑甘淡薄,半盂麦饭喜丰穰。shù zhù sǔn jī gān dàn báo,bàn yú mài fàn xǐ fēng ráng。
愚儒幸自元无事,日课朱黄自作忙。yú rú xìng zì yuán wú shì,rì kè zhū huáng zì zuò máng。

明日观孤寂诗不觉大笑作长句自解

陆游

独处将如长夜何,直将寂默养天和。dú chù jiāng rú zhǎng yè hé,zhí jiāng jì mò yǎng tiān hé。
爱身不惰如怀璧,守气无亏似塞河。ài shēn bù duò rú huái bì,shǒu qì wú kuī shì sāi hé。
尘箧空存获麟笔,烟陂懒和饭牛歌。chén qiè kōng cún huò lín bǐ,yān bēi lǎn hé fàn niú gē。
年来勋业君知否,纛下新降百万魔。nián lái xūn yè jūn zhī fǒu,dào xià xīn jiàng bǎi wàn mó。

初夏出游三首

陆游

早缘疏拙遂归耕,晚为沉绵得养生。zǎo yuán shū zhuō suì guī gēng,wǎn wèi chén mián dé yǎng shēng。
药镵钓竿缘已熟,海村山市眼偏明。yào chán diào gān yuán yǐ shú,hǎi cūn shān shì yǎn piān míng。
安西万里人何在,广武千年恨未平。ān xī wàn lǐ rén hé zài,guǎng wǔ qiān nián hèn wèi píng。
但使莲峰归路稳,亦无闲手揖公卿。dàn shǐ lián fēng guī lù wěn,yì wú xián shǒu yī gōng qīng。

初夏出游三首

陆游

平生与世旷周旋,惟有清游意独便。píng shēng yǔ shì kuàng zhōu xuán,wéi yǒu qīng yóu yì dú biàn。
小灶炊菰山市口,束刍秣蹇海云边。xiǎo zào chuī gū shān shì kǒu,shù chú mò jiǎn hǎi yún biān。
春融恨欠舒长日,秋爽已悲摇落天。chūn róng hèn qiàn shū zhǎng rì,qiū shuǎng yǐ bēi yáo luò tiān。
首夏清和真妙语,为君诵此一欣然。shǒu xià qīng hé zhēn miào yǔ,wèi jūn sòng cǐ yī xīn rán。

初夏出游三首

陆游

泥黦棕鞋雨垫巾,闲游又送一年春。ní yuè zōng xié yǔ diàn jīn,xián yóu yòu sòng yī nián chūn。
长歌聊对圣贤酒,羸病极知朝暮人。zhǎng gē liáo duì shèng xián jiǔ,léi bìng jí zhī cháo mù rén。
废堞荒郊闲吊古,朱樱青杏正尝新。fèi dié huāng jiāo xián diào gǔ,zhū yīng qīng xìng zhèng cháng xīn。
桃源自爱山川美,未必当时是避秦。táo yuán zì ài shān chuān měi,wèi bì dāng shí shì bì qín。

初夏闲居八首

陆游

云液初篘小瓮香,风漪乍展北窗凉。yún yè chū chōu xiǎo wèng xiāng,fēng yī zhà zhǎn běi chuāng liáng。
巢乾燕乳虫供哺,花过蜂闲蜜满房。cháo qián yàn rǔ chóng gōng bǔ,huā guò fēng xián mì mǎn fáng。
闭户不知春已去,钞书但觉日方长。bì hù bù zhī chūn yǐ qù,chāo shū dàn jué rì fāng zhǎng。
所嗟诗思年来减,虚负奚奴古锦囊。suǒ jiē shī sī nián lái jiǎn,xū fù xī nú gǔ jǐn náng。

初夏闲居八首

陆游

川云漠漠雨冥冥,浊酒闲倾不满瓶。chuān yún mò mò yǔ míng míng,zhuó jiǔ xián qīng bù mǎn píng。
蚕簇尚寒忧茧薄,稻陂初满喜秧青。cán cù shàng hán yōu jiǎn báo,dào bēi chū mǎn xǐ yāng qīng。
王师护塞方屯甲,亲诏忧民已放丁。wáng shī hù sāi fāng tún jiǎ,qīn zhào yōu mín yǐ fàng dīng。
病起自怜犹健在,不须求应少微星。bìng qǐ zì lián yóu jiàn zài,bù xū qiú yīng shǎo wēi xīng。

初夏闲居八首

陆游

松棚黯黯接虚堂,扫地烧香旋置床。sōng péng àn àn jiē xū táng,sǎo dì shāo xiāng xuán zhì chuáng。
密叶留花供浅酌,断云障日作微凉。mì yè liú huā gōng qiǎn zhuó,duàn yún zhàng rì zuò wēi liáng。
高城薄暮闻吹角,小市丰年有戏场。gāo chéng báo mù wén chuī jiǎo,xiǎo shì fēng nián yǒu xì chǎng。
白首史官闲尽岁,只将搜句答流光。bái shǒu shǐ guān xián jǐn suì,zhǐ jiāng sōu jù dá liú guāng。