古诗词

临江仙

韩玉

月是银釭溪是镜,云霓与作衣裳。yuè shì yín gāng xī shì jìng,yún ní yǔ zuò yī shang。
夜寒独立竹篱傍。yè hán dú lì zhú lí bàng。
妆成那待粉,笑罢自生香。zhuāng chéng nà dài fěn,xiào bà zì shēng xiāng。
自古佳人多薄命,枉教傲雪凌霜。zì gǔ jiā rén duō báo mìng,wǎng jiào ào xuě líng shuāng。
从来林下异闺房。cóng lái lín xià yì guī fáng。
何须三弄笛,方断九回肠。hé xū sān nòng dí,fāng duàn jiǔ huí cháng。

韩玉

韩玉,字温甫,南宋词人,韩玉本金人,绍兴初挈家南渡。毛晋刻入六十家词,称其虽与康与之、辛弃疾唱和,相去如苎萝、无盐。著有《东浦词》,世人又称其“韩东浦”。王国维 《人间词话》中认为他与辛弃疾词开北曲四声通押之祖:“稼轩《贺新郎》······与韩玉《东浦词·贺新郎》以“玉”、“曲”叶“注”、“女”,《卜算子》以“夜”、“谢”叶“节”、“月”,已开北曲四声通押之祖。” 韩玉的作品>>

猜您喜欢

行香子

韩玉

一剪梅花,一见销魂。yī jiǎn méi huā,yī jiàn xiāo hún。
况溪桥、雪里前村。kuàng xī qiáo xuě lǐ qián cūn。
香传细蕊,春透灵根。xiāng chuán xì ruǐ,chūn tòu líng gēn。
更水清泠,云黯淡,月黄昏。gèng shuǐ qīng líng,yún àn dàn,yuè huáng hūn。
幽过溪兰。yōu guò xī lán。
清胜山矾。qīng shèng shān fán。
对东风、独立无言。duì dōng fēng dú lì wú yán。
霜寒塞垒,风静谯门。shuāng hán sāi lěi,fēng jìng qiáo mén。
听角声悲,笛声怨,恨难论。tīng jiǎo shēng bēi,dí shēng yuàn,hèn nán lùn。

水调歌头·其一张魏公生日

韩玉

间世真贤出,吉梦兆维熊。jiān shì zhēn xián chū,jí mèng zhào wéi xióng。
玉麟天上谪见,帏薄贯长虹。yù lín tiān shàng zhé jiàn,wéi báo guàn zhǎng hóng。
追念当年筹算,封魏封留勋业,千古事攸同。zhuī niàn dāng nián chóu suàn,fēng wèi fēng liú xūn yè,qiān gǔ shì yōu tóng。
语云仁者寿,何必喻乔松。yǔ yún rén zhě shòu,hé bì yù qiáo sōng。
嗣天子,乘九五,驭飞龙。sì tiān zi,chéng jiǔ wǔ,yù fēi lóng。
分麾契符阃外,凭倚定寰中。fēn huī qì fú kǔn wài,píng yǐ dìng huán zhōng。
由是天才英纵,散入枢庭闲暇,谈笑抚兵戎。yóu shì tiān cái yīng zòng,sàn rù shū tíng xián xiá,tán xiào fǔ bīng róng。
伫看骄虏静,金鼎篆元功。zhù kàn jiāo lǔ jìng,jīn dǐng zhuàn yuán gōng。

念奴娇

韩玉

吴东清胜,是吴山苍翠,吴江澄绿。wú dōng qīng shèng,shì wú shān cāng cuì,wú jiāng chéng lǜ。
灵秀钟人文物盛,历历皆非凡俗。líng xiù zhōng rén wén wù shèng,lì lì jiē fēi fán sú。
而况君家,风流遗世,犹寄山阴曲。ér kuàng jūn jiā,fēng liú yí shì,yóu jì shān yīn qū。
继承才业,算来真是名族。jì chéng cái yè,suàn lái zhēn shì míng zú。
聊恁驻节重湖,惠歌仁咏,蔼丰年图录。liáo nèn zhù jié zhòng hú,huì gē rén yǒng,ǎi fēng nián tú lù。
行看登庸归去后,谁展高才相续。xíng kàn dēng yōng guī qù hòu,shuí zhǎn gāo cái xiāng xù。
寿日称觞,一杯千岁,应见蟠桃熟。shòu rì chēng shāng,yī bēi qiān suì,yīng jiàn pán táo shú。
祝君难老,为君还更再祝。zhù jūn nán lǎo,wèi jūn hái gèng zài zhù。

水调歌头·其二自广中出,过庐陵,赠歌姬段云卿

韩玉

有美如花客,容饰尚中州。yǒu měi rú huā kè,róng shì shàng zhōng zhōu。
玉京杳渺天际,与别几经秋。yù jīng yǎo miǎo tiān jì,yǔ bié jǐ jīng qiū。
家在金河堤畔,身寄白蘋洲末,南北两悠悠。jiā zài jīn hé dī pàn,shēn jì bái píng zhōu mò,nán běi liǎng yōu yōu。
休苦话萍梗,清泪已难收。xiū kǔ huà píng gěng,qīng lèi yǐ nán shōu。
玉壶酒,倾潋滟,听君讴。yù hú jiǔ,qīng liàn yàn,tīng jūn ōu。
伫云却月,新弄一曲洗人忧。zhù yún què yuè,xīn nòng yī qū xǐ rén yōu。
同是天涯沦落,何必平生相识,相见且迟留。tóng shì tiān yá lún luò,hé bì píng shēng xiāng shí,xiāng jiàn qiě chí liú。
明日征帆发,风月为君愁。míng rì zhēng fān fā,fēng yuè wèi jūn chóu。

感皇恩·广东与康伯可

韩玉

远柳绿含烟,土膏才透。yuǎn liǔ lǜ hán yān,tǔ gāo cái tòu。
云海微茫露晴岫。yún hǎi wēi máng lù qíng xiù。
故乡何在,梦寐草堂溪友。gù xiāng hé zài,mèng mèi cǎo táng xī yǒu。
旧时游赏处,谁携手。jiù shí yóu shǎng chù,shuí xié shǒu。
尘世利名,于身何有。chén shì lì míng,yú shēn hé yǒu。
老去生涯殢樽酒。lǎo qù shēng yá tì zūn jiǔ。
小桥流水,一树雪香瘦。xiǎo qiáo liú shuǐ,yī shù xuě xiāng shòu。
故人今夜月,相思否。gù rén jīn yè yuè,xiāng sī fǒu。

水调歌头·其三

韩玉

月里一枝桂,不付等闲人。yuè lǐ yī zhī guì,bù fù děng xián rén。
昔年霄汉,闻道争者尽输君。xī nián xiāo hàn,wén dào zhēng zhě jǐn shū jūn。
衣袖天香犹在,风度仙清难老,冰雪莹无尘。yī xiù tiān xiāng yóu zài,fēng dù xiān qīng nán lǎo,bīng xuě yíng wú chén。
赋才三十倍,论寿八千春。fù cái sān shí bèi,lùn shòu bā qiān chūn。
夏庭芝,周室凤,舜郊麟。xià tíng zhī,zhōu shì fèng,shùn jiāo lín。
岂如今日称瑞,皇国再生申。qǐ rú jīn rì chēng ruì,huáng guó zài shēng shēn。
聊借济时霖雨,来种重湖桃李,和气一番新。liáo jiè jì shí lín yǔ,lái zhǒng zhòng hú táo lǐ,hé qì yī fān xīn。
尚闻虚黄阁,行看秉洪钧。shàng wén xū huáng gé,xíng kàn bǐng hóng jūn。

满江红·重九与张舍人

韩玉

正欲登临,何处好、登临眺望。zhèng yù dēng lín,hé chù hǎo dēng lín tiào wàng。
君约我、今朝携酒,古台同上。jūn yuē wǒ jīn cháo xié jiǔ,gǔ tái tóng shàng。
风静秋郊浑似洗,碧空淡覆玻璃盎。fēng jìng qiū jiāo hún shì xǐ,bì kōng dàn fù bō lí àng。
夕照外、渺渺万遥山,开青嶂。xī zhào wài miǎo miǎo wàn yáo shān,kāi qīng zhàng。
龙山事,空追想。lóng shān shì,kōng zhuī xiǎng。
风流会,今安往。fēng liú huì,jīn ān wǎng。
我劝君一杯,为君高唱。wǒ quàn jūn yī bēi,wèi jūn gāo chàng。
今日谋欢真雅胜,休辞痛饮葡萄浪。jīn rì móu huān zhēn yǎ shèng,xiū cí tòng yǐn pú táo làng。
纵黄花、明日未凋零,非佳赏。zòng huáng huā míng rì wèi diāo líng,fēi jiā shǎng。

曲江秋正宫

韩玉

明轩快目。míng xuān kuài mù。
正雨过湘溪,秋来泽国。zhèng yǔ guò xiāng xī,qiū lái zé guó。
波面鉴开,山光淀拂,竹声摇寒玉。bō miàn jiàn kāi,shān guāng diàn fú,zhú shēng yáo hán yù。
鸥鹭戏晚日,芰荷动,香红蔌。ōu lù xì wǎn rì,jì hé dòng,xiāng hóng sù。
千古兴亡意,凄凉扬□舟,望迷南北。qiān gǔ xīng wáng yì,qī liáng yáng zhōu,wàng mí nán běi。
仿佛烟笼雾簇。fǎng fú yān lóng wù cù。
认何处、当年绣毂。rèn hé chù dāng nián xiù gǔ。
沉香花萼事,潇然伤□,宫殿三十六。chén xiāng huā è shì,xiāo rán shāng,gōng diàn sān shí liù。
忍听向晚菱歌,依稀犹似新番曲。rěn tīng xiàng wǎn líng gē,yī xī yóu shì xīn fān qū。
试与问,如今新蒲细柳,为谁摇绿。shì yǔ wèn,rú jīn xīn pú xì liǔ,wèi shuí yáo lǜ。

一剪梅

韩玉

镜里新妆镜外情。jìng lǐ xīn zhuāng jìng wài qíng。
小眉幽恨,浅绿低横。xiǎo méi yōu hèn,qiǎn lǜ dī héng。
只怨闲纵绣鞍尘。zhǐ yuàn xián zòng xiù ān chén。
不道天涯,萦绊归程。bù dào tiān yá,yíng bàn guī chéng。
梦里兰闺相见惊。mèng lǐ lán guī xiāng jiàn jīng。
玉香花瘦,春艳盈盈。yù xiāng huā shòu,chūn yàn yíng yíng。
觉来欹枕转愁人。jué lái yī zhěn zhuǎn chóu rén。
门外潇潇,风雨三更。mén wài xiāo xiāo,fēng yǔ sān gèng。

金人捧露盘·甲申岁西度道中作原作上西平,从毛扆校本东浦词

韩玉

折腰劳,弹冠望,纵飞蓬。zhé yāo láo,dàn guān wàng,zòng fēi péng。
笑造化、相戏穷通。xiào zào huà xiāng xì qióng tōng。
风帆浪桨,暮城寒角晓楼钟。fēng fān làng jiǎng,mù chéng hán jiǎo xiǎo lóu zhōng。
暗借霜雪鬓边来,惊对青铜。àn jiè shuāng xuě bìn biān lái,jīng duì qīng tóng。
萧闲好,何时遂,门横水,径穿松。xiāo xián hǎo,hé shí suì,mén héng shuǐ,jìng chuān sōng。
有无限、杯月襟风。yǒu wú xiàn bēi yuè jīn fēng。
区区个甚,帝尧堂下足夔龙。qū qū gè shén,dì yáo táng xià zú kuí lóng。
不如闻早问溪山,高养吾慵。bù rú wén zǎo wèn xī shān,gāo yǎng wú yōng。

西江月

韩玉

捍拨声传酒绿,蔷薇面衬宫黄。hàn bō shēng chuán jiǔ lǜ,qiáng wēi miàn chèn gōng huáng。
娇波斜入鬓云长。jiāo bō xié rù bìn yún zhǎng。
眉与春山一样。méi yǔ chūn shān yī yàng。
潇洒不禁疏瘦,低回犹似思量。xiāo sǎ bù jìn shū shòu,dī huí yóu shì sī liàng。
换花梨叶晚阴凉。huàn huā lí yè wǎn yīn liáng。
说与三年梦想。shuō yǔ sān nián mèng xiǎng。

番枪子

韩玉

莫把团扇双鸾隔。mò bǎ tuán shàn shuāng luán gé。
要看玉溪头、春风客。yào kàn yù xī tóu chūn fēng kè。
妙处风骨潇闲,翠罗金缕瘦宜窄。miào chù fēng gǔ xiāo xián,cuì luó jīn lǚ shòu yí zhǎi。
转面两眉攒、青山色。zhuǎn miàn liǎng méi zǎn qīng shān sè。
到此月想精神,花似秀质。dào cǐ yuè xiǎng jīng shén,huā shì xiù zhì。
待与不清狂、如何得。dài yǔ bù qīng kuáng rú hé dé。
奈向难驻朝云,易成春梦恨又积。nài xiàng nán zhù cháo yún,yì chéng chūn mèng hèn yòu jī。
送上七香车春草碧。sòng shàng qī xiāng chē chūn cǎo bì。

清平乐·赠棋者

韩玉

梅花照雪。méi huā zhào xuě。
浑似人清绝。hún shì rén qīng jué。
香叠绀螺双背结。xiāng dié gàn luó shuāng bèi jié。
曾侍霓旌绛节。céng shì ní jīng jiàng jié。
如今却向尘寰。rú jīn què xiàng chén huán。
棋中寄个清闲。qí zhōng jì gè qīng xián。
纵使阿郎多病,也须偷画春山。zòng shǐ ā láng duō bìng,yě xū tōu huà chūn shān。

减字木兰花·赠歌者

韩玉

香檀素手。xiāng tán sù shǒu。
缓理新词来伴酒。huǎn lǐ xīn cí lái bàn jiǔ。
音调凄凉。yīn diào qī liáng。
便是无情也断肠。biàn shì wú qíng yě duàn cháng。
莫歌杨柳。mò gē yáng liǔ。
记得渭城朝雨后。jì dé wèi chéng cháo yǔ hòu。
客路茫茫。kè lù máng máng。
几度东风春草长。jǐ dù dōng fēng chūn cǎo zhǎng。

太常引

韩玉

荒山连水水连天。huāng shān lián shuǐ shuǐ lián tiān。
忆曾上、桂江船。yì céng shàng guì jiāng chuán。
风雨过吴川。fēng yǔ guò wú chuān。
又却在、潇湘岸边。yòu què zài xiāo xiāng àn biān。
不堪追念,浪萍踪迹,虚度夜如年。bù kān zhuī niàn,làng píng zōng jì,xū dù yè rú nián。
风外晓钟传。fēng wài xiǎo zhōng chuán。
尚独对、残灯未眠。shàng dú duì cán dēng wèi mián。
2512