古诗词

水调歌头·其三

蔡伸

相逢非草草,分袂太匆匆。xiāng féng fēi cǎo cǎo,fēn mèi tài cōng cōng。
征裘泪痕浥遍,眸子怯酸风。zhēng qiú lèi hén yì biàn,móu zi qiè suān fēng。
天际孤帆难驻,柳外香軿望断,云雨各西东。tiān jì gū fān nán zhù,liǔ wài xiāng píng wàng duàn,yún yǔ gè xī dōng。
回首重城远,楼观暮烟中。huí shǒu zhòng chéng yuǎn,lóu guān mù yān zhōng。
黯销魂,思陈事,已成空。àn xiāo hún,sī chén shì,yǐ chéng kōng。
东郊胜赏,归路骑马踏残红。dōng jiāo shèng shǎng,guī lù qí mǎ tà cán hóng。
月下一樽芳酒,凭阑几曲清歌,别后少人同。yuè xià yī zūn fāng jiǔ,píng lán jǐ qū qīng gē,bié hòu shǎo rén tóng。
为问桃花脸,一笑为谁容。wèi wèn táo huā liǎn,yī xiào wèi shuí róng。

蔡伸

蔡伸(1088—1156)字伸道,号友古居士,莆田(今属福建)人,蔡襄孙。政和五年(1115)进士。宣和年间,出知潍州北海县、通判徐州。赵构以康王开大元帅幕府,伸间道谒军门,留置幕府。南渡后,通判真州,除知滁州。秦桧当国,以赵鼎党被罢,主管台州崇道观。绍兴九年(1139),起知徐州,改知德安府。后为浙东安抚司参谋官,提举崇道观。绍兴二十六年卒,年六十九。《宋史翼》有传。伸少有文名,擅书法,得祖襄笔意。工词,与向子諲同官彭城漕属,屡有酬赠。有《友古居士词》一卷。 存词175首。 蔡伸的作品>>

猜您喜欢

感皇恩

蔡伸

膏雨晓来晴,海棠红透。gāo yǔ xiǎo lái qíng,hǎi táng hóng tòu。
碧草池塘袅金柳。bì cǎo chí táng niǎo jīn liǔ。
王孙何在,不念玉容消瘦。wáng sūn hé zài,bù niàn yù róng xiāo shòu。
日长深院静,帘垂绣。rì zhǎng shēn yuàn jìng,lián chuí xiù。
璨枕堕钗,粉痕轻溜。càn zhěn duò chāi,fěn hén qīng liū。
玉鼎龙涎记同嗅。yù dǐng lóng xián jì tóng xiù。
钿筝重理,心事谩凭纤手。diàn zhēng zhòng lǐ,xīn shì mán píng xiān shǒu。
素弦弹不尽,眉峰斗。sù xián dàn bù jǐn,méi fēng dòu。

渔家傲

蔡伸

烟锁池塘秋欲暮。yān suǒ chí táng qiū yù mù。
细细前香,直到双栖处。xì xì qián xiāng,zhí dào shuāng qī chù。
并枕东窗听夜雨。bìng zhěn dōng chuāng tīng yè yǔ。
偎金缕。wēi jīn lǚ。
云深不见来时路。yún shēn bù jiàn lái shí lù。
晓色朦胧人去住。xiǎo sè méng lóng rén qù zhù。
香覆重帘,密密闻私语。xiāng fù zhòng lián,mì mì wén sī yǔ。
目断征帆归别浦。mù duàn zhēng fān guī bié pǔ。
空凝伫。kōng níng zhù。
苔痕绿印金莲步。tái hén lǜ yìn jīn lián bù。

减字木兰花·癸亥元日,秀守刘卿任有词。时余适至秀,因用其韵二首,时初用乐其一

蔡伸

彤庭龙尾。tóng tíng lóng wěi。
礼备天颜知有喜。lǐ bèi tiān yán zhī yǒu xǐ。
九奏初传。jiǔ zòu chū chuán。
耳冷人间十七年。ěr lěng rén jiān shí qī nián。
盈成持守。yíng chéng chí shǒu。
仁德如春渐九有。rén dé rú chūn jiàn jiǔ yǒu。
三辅名州。sān fǔ míng zhōu。
好整笙歌结胜游。hǎo zhěng shēng gē jié shèng yóu。

御街行

蔡伸

东君不锁寻芳路。dōng jūn bù suǒ xún fāng lù。
曾是莺花主。céng shì yīng huā zhǔ。
有情风月可怜宵,犹记绿窗朱户。yǒu qíng fēng yuè kě lián xiāo,yóu jì lǜ chuāng zhū hù。
十年空想,春风面杳,无计凭鳞羽。shí nián kōng xiǎng,chūn fēng miàn yǎo,wú jì píng lín yǔ。
凄凉怀抱今如许。qī liáng huái bào jīn rú xǔ。
天与重相遇。tiān yǔ zhòng xiāng yù。
不应还向楚峰前,朝暮为云为雨。bù yīng hái xiàng chǔ fēng qián,cháo mù wèi yún wèi yǔ。
算来各把,平生分付,也不是、恶著处。suàn lái gè bǎ,píng shēng fēn fù,yě bù shì è zhù chù。

减字木兰花·其二

蔡伸

船回沙尾。chuán huí shā wěi。
几误红窗听鹊喜。jǐ wù hóng chuāng tīng què xǐ。
尺素空传。chǐ sù kōng chuán。
转首相逢又隔年。zhuǎn shǒu xiāng féng yòu gé nián。
寒灯独守。hán dēng dú shǒu。
玉笋持杯宁复有。yù sǔn chí bēi níng fù yǒu。
秀水南州。xiù shuǐ nán zhōu。
徒使幽人作梦游。tú shǐ yōu rén zuò mèng yóu。

减字木兰花·其二

蔡伸

锦屏人醉。jǐn píng rén zuì。
玉暖香融春有味。yù nuǎn xiāng róng chūn yǒu wèi。
今日兰舟。jīn rì lán zhōu。
魂梦还随绿水流。hún mèng hái suí lǜ shuǐ liú。
高城望断。gāo chéng wàng duàn。
无奈城中人不见。wú nài chéng zhōng rén bù jiàn。
斜倚妆楼。xié yǐ zhuāng lóu。
恨入眉峰两点愁。hèn rù méi fēng liǎng diǎn chóu。

一络索柳

蔡伸

好在章台杨柳。hǎo zài zhāng tái yáng liǔ。
不禁春瘦。bù jìn chūn shòu。
淡烟微雨曲尘丝,锁一点、眉头皱。dàn yān wēi yǔ qū chén sī,suǒ yī diǎn méi tóu zhòu。
忆自灞陵别后。yì zì bà líng bié hòu。
青青依旧。qīng qīng yī jiù。
万丝千缕太多情,忍攀折、行人手。wàn sī qiān lǚ tài duō qíng,rěn pān zhé xíng rén shǒu。

西楼子/相见欢

蔡伸

楼前流水悠悠。lóu qián liú shuǐ yōu yōu。
驻行舟。zhù xíng zhōu。
满目寒云衰草、使人愁。mǎn mù hán yún shuāi cǎo shǐ rén chóu。
多少恨,多少泪,谩迟留。duō shǎo hèn,duō shǎo lèi,mán chí liú。
何似蓦然拚舍、去来休。hé shì mò rán pàn shě qù lái xiū。

西楼子/相见欢

蔡伸

红靴玉带葳蕤。hóng xuē yù dài wēi ruí。
翠绡衣。cuì xiāo yī。
并辔垂鞭妆影、照清溪。bìng pèi chuí biān zhuāng yǐng zhào qīng xī。
长亭路。zhǎng tíng lù。
停骑处。tíng qí chù。
晚凉时。wǎn liáng shí。
空有许多明月、伴双栖。kōng yǒu xǔ duō míng yuè bàn shuāng qī。

临江仙

蔡伸

繁杏枝头蜂蝶乱,香风阖坐微闻。fán xìng zhī tóu fēng dié luàn,xiāng fēng hé zuò wēi wén。
靓妆浓艳任东君。jìng zhuāng nóng yàn rèn dōng jūn。
无情风雨,春事已平分。wú qíng fēng yǔ,chūn shì yǐ píng fēn。
珍重主人留客意,夜阑秉烛开尊。zhēn zhòng zhǔ rén liú kè yì,yè lán bǐng zhú kāi zūn。
何须歌韵遏行云。hé xū gē yùn è xíng yún。
羽觞交劝,挥麈细论文。yǔ shāng jiāo quàn,huī zhǔ xì lùn wén。

临江仙

蔡伸

昨夜中秋今夕望,十分桂影团圆。zuó yè zhōng qiū jīn xī wàng,shí fēn guì yǐng tuán yuán。
玉人相对绿尊前。yù rén xiāng duì lǜ zūn qián。
素娥有恨,应是妒蝉娟。sù é yǒu hèn,yīng shì dù chán juān。
人静小庭风露冷,歌声特地清圆。rén jìng xiǎo tíng fēng lù lěng,gē shēng tè dì qīng yuán。
醉红醺脸髻鬟偏。zuì hóng xūn liǎn jì huán piān。
翠裙轻皱,端的为留仙。cuì qún qīng zhòu,duān de wèi liú xiān。

临江仙

蔡伸

帘幕深深清昼永,玉人不耐春寒。lián mù shēn shēn qīng zhòu yǒng,yù rén bù nài chūn hán。
镂牙棋子缕金圆。lòu yá qí zi lǚ jīn yuán。
象盘雅戏,相对小窗前。xiàng pán yǎ xì,xiāng duì xiǎo chuāng qián。
隔打直行尖曲路,教人费尽机关。gé dǎ zhí xíng jiān qū lù,jiào rén fèi jǐn jī guān。
局中胜负定谁偏。jú zhōng shèng fù dìng shuí piān。
饶伊使幸,毕竟我赢先。ráo yī shǐ xìng,bì jìng wǒ yíng xiān。

临江仙

蔡伸

仙品不同桃李艳,移来月窟云乡。xiān pǐn bù tóng táo lǐ yàn,yí lái yuè kū yún xiāng。
幽姿绰约道家妆。yōu zī chuò yuē dào jiā zhuāng。
绿云堆髻,娇额半涂黄。lǜ yún duī jì,jiāo é bàn tú huáng。
可但乍凉风月下,饶伊独占秋光。kě dàn zhà liáng fēng yuè xià,ráo yī dú zhàn qiū guāng。
雨中别有恼人香。yǔ zhōng bié yǒu nǎo rén xiāng。
错教萧史,肠断忆巫阳。cuò jiào xiāo shǐ,cháng duàn yì wū yáng。

临江仙

蔡伸

琪树鸾栖花露重,依稀兰洞风光。qí shù luán qī huā lù zhòng,yī xī lán dòng fēng guāng。
玉人相对自生凉。yù rén xiāng duì zì shēng liáng。
翠鬟琼佩,绰约蕊珠妆。cuì huán qióng pèi,chuò yuē ruǐ zhū zhuāng。
宝瑟声沈清梦觉,夜阑明月幽窗。bǎo sè shēng shěn qīng mèng jué,yè lán míng yuè yōu chuāng。
可堪襟袂惹馀香。kě kān jīn mèi rě yú xiāng。
断云残雨,何处认高唐。duàn yún cán yǔ,hé chù rèn gāo táng。

鹧鸪天·客有作北里选胜图,冠以曲子名,东风第一枝,裒然居首因作此词

蔡伸

脉脉柔情不自持。mài mài róu qíng bù zì chí。
浅颦轻笑百般宜。qiǎn pín qīng xiào bǎi bān yí。
尊前唱歇黄金缕,一点春愁入翠眉。zūn qián chàng xiē huáng jīn lǚ,yī diǎn chūn chóu rù cuì méi。
流蕙盼,捧瑶卮。liú huì pàn,pěng yáo zhī。
借君歌扇写新诗。jiè jūn gē shàn xiě xīn shī。
浮花谩说惊郎目,不似东风第一枝。fú huā mán shuō jīng láng mù,bù shì dōng fēng dì yī zhī。
123«3456789