古诗词

水调歌头·其三

蔡伸

相逢非草草,分袂太匆匆。xiāng féng fēi cǎo cǎo,fēn mèi tài cōng cōng。
征裘泪痕浥遍,眸子怯酸风。zhēng qiú lèi hén yì biàn,móu zi qiè suān fēng。
天际孤帆难驻,柳外香軿望断,云雨各西东。tiān jì gū fān nán zhù,liǔ wài xiāng píng wàng duàn,yún yǔ gè xī dōng。
回首重城远,楼观暮烟中。huí shǒu zhòng chéng yuǎn,lóu guān mù yān zhōng。
黯销魂,思陈事,已成空。àn xiāo hún,sī chén shì,yǐ chéng kōng。
东郊胜赏,归路骑马踏残红。dōng jiāo shèng shǎng,guī lù qí mǎ tà cán hóng。
月下一樽芳酒,凭阑几曲清歌,别后少人同。yuè xià yī zūn fāng jiǔ,píng lán jǐ qū qīng gē,bié hòu shǎo rén tóng。
为问桃花脸,一笑为谁容。wèi wèn táo huā liǎn,yī xiào wèi shuí róng。

蔡伸

蔡伸(1088—1156)字伸道,号友古居士,莆田(今属福建)人,蔡襄孙。政和五年(1115)进士。宣和年间,出知潍州北海县、通判徐州。赵构以康王开大元帅幕府,伸间道谒军门,留置幕府。南渡后,通判真州,除知滁州。秦桧当国,以赵鼎党被罢,主管台州崇道观。绍兴九年(1139),起知徐州,改知德安府。后为浙东安抚司参谋官,提举崇道观。绍兴二十六年卒,年六十九。《宋史翼》有传。伸少有文名,擅书法,得祖襄笔意。工词,与向子諲同官彭城漕属,屡有酬赠。有《友古居士词》一卷。 存词175首。 蔡伸的作品>>

猜您喜欢

春光好

蔡伸

鸾屏掩,翠衾香。luán píng yǎn,cuì qīn xiāng。
小兰房。xiǎo lán fáng。
回首当时云雨梦,两难忘。huí shǒu dāng shí yún yǔ mèng,liǎng nán wàng。
如今水远山长。rú jīn shuǐ yuǎn shān zhǎng。
凭鳞翼、难叙衷肠。píng lín yì nán xù zhōng cháng。
况是教人无可恨,一味思量。kuàng shì jiào rén wú kě hèn,yī wèi sī liàng。

愁倚阑/春光好

蔡伸

伤春晚,送春归。shāng chūn wǎn,sòng chūn guī。
步云溪。bù yún xī。
绿叶同心双小字,记曾题。lǜ yè tóng xīn shuāng xiǎo zì,jì céng tí。
楼外红日平西。lóu wài hóng rì píng xī。
长亭路、烟草萋萋。zhǎng tíng lù yān cǎo qī qī。
云雨不成新梦后,倚阑时。yún yǔ bù chéng xīn mèng hòu,yǐ lán shí。

愁倚阑/春光好

蔡伸

天如水,月如钩。tiān rú shuǐ,yuè rú gōu。
正新秋。zhèng xīn qiū。
月影参差人窈窕,小红楼。yuè yǐng cān chà rén yǎo tiǎo,xiǎo hóng lóu。
如今往事悠悠。rú jīn wǎng shì yōu yōu。
楼前水、肠断东流。lóu qián shuǐ cháng duàn dōng liú。
旧物忍看金约腕,玉搔头。jiù wù rěn kàn jīn yuē wàn,yù sāo tóu。

愁倚阑/春光好

蔡伸

一番雨,一番凉。yī fān yǔ,yī fān liáng。
夜初长。yè chū zhǎng。
满院蛩吟人不寝,月侵廊。mǎn yuàn qióng yín rén bù qǐn,yuè qīn láng。
木犀微绽幽芳。mù xī wēi zhàn yōu fāng。
西风透、窈窕红窗。xī fēng tòu yǎo tiǎo hóng chuāng。
恰似个人鸳被里,玉肌香。qià shì gè rén yuān bèi lǐ,yù jī xiāng。

风流子

蔡伸

韶华惊晼晚,青春老、倦客惜年芳。sháo huá jīng wǎn wǎn,qīng chūn lǎo juàn kè xī nián fāng。
庭樾荫浓,半藏莺语,畹兰花减,时有蜂忙。tíng yuè yīn nóng,bàn cáng yīng yǔ,wǎn lán huā jiǎn,shí yǒu fēng máng。
粉墙低,嫩岚滋翠葆,零露湿残妆。fěn qiáng dī,nèn lán zī cuì bǎo,líng lù shī cán zhuāng。
风暖昼长,柳绵吹尽,澹烟微雨,梅子初黄。fēng nuǎn zhòu zhǎng,liǔ mián chuī jǐn,dàn yān wēi yǔ,méi zi chū huáng。
洛浦音容远,书空漫惆怅,往事悲凉。luò pǔ yīn róng yuǎn,shū kōng màn chóu chàng,wǎng shì bēi liáng。
无奈锦鳞杳杳,不渡横塘。wú nài jǐn lín yǎo yǎo,bù dù héng táng。
念蝴蝶梦回,子规声里,半窗斜月,一枕馀香。niàn hú dié mèng huí,zi guī shēng lǐ,bàn chuāng xié yuè,yī zhěn yú xiāng。
拟待自宽,除非铁做心肠。nǐ dài zì kuān,chú fēi tiě zuò xīn cháng。

侍香金童

蔡伸

宝马行春,缓辔随油壁。bǎo mǎ xíng chūn,huǎn pèi suí yóu bì。
念一瞬、韶光堪重惜。niàn yī shùn sháo guāng kān zhòng xī。
还是去年同醉日。hái shì qù nián tóng zuì rì。
客里情怀,倍添凄恻。kè lǐ qíng huái,bèi tiān qī cè。
记南城、锦径名园曾遍历。jì nán chéng jǐn jìng míng yuán céng biàn lì。
更柳下、人家似织。gèng liǔ xià rén jiā shì zhī。
此际凭阑愁脉脉。cǐ jì píng lán chóu mài mài。
满目江山,暮云空碧。mǎn mù jiāng shān,mù yún kōng bì。

江城子·秋夜观牛女星作

蔡伸

碧厨文簟小窗前。bì chú wén diàn xiǎo chuāng qián。
乍更阑。zhà gèng lán。
□□□。
乌鹊南飞,秋意渐凄然。wū què nán fēi,qiū yì jiàn qī rán。
满院蛩吟风露下,人窈窕,月婵娟。mǎn yuàn qióng yín fēng lù xià,rén yǎo tiǎo,yuè chán juān。
双星旧约又经年。shuāng xīng jiù yuē yòu jīng nián。
信谁传。xìn shuí chuán。
恨绵绵。hèn mián mián。
□隔明河,长作断肠仙。gé míng hé,zhǎng zuò duàn cháng xiān。
争似秦楼萧史伴,瑶台路,共乘鸾。zhēng shì qín lóu xiāo shǐ bàn,yáo tái lù,gòng chéng luán。

朝中措

蔡伸

章台杨柳月依依。zhāng tái yáng liǔ yuè yī yī。
飞絮送春归。fēi xù sòng chūn guī。
院宇日长人静,园林绿暗红稀。yuàn yǔ rì zhǎng rén jìng,yuán lín lǜ àn hóng xī。
庭前花谢了,行云散后,物是人非。tíng qián huā xiè le,xíng yún sàn hòu,wù shì rén fēi。
唯有一襟清泪,凭阑洒遍残枝。wéi yǒu yī jīn qīng lèi,píng lán sǎ biàn cán zhī。

朝中措

蔡伸

雨馀清镜湛秋容。yǔ yú qīng jìng zhàn qiū róng。
屏展九华峰。píng zhǎn jiǔ huá fēng。
万里闲云散尽,半规凉月当空。wàn lǐ xián yún sàn jǐn,bàn guī liáng yuè dāng kōng。
楼高夜永,凭阑笑语,此际谁同。lóu gāo yè yǒng,píng lán xiào yǔ,cǐ jì shuí tóng。
端有妙人携手,翛然归路凌风。duān yǒu miào rén xié shǒu,xiāo rán guī lù líng fēng。

西江月

蔡伸

翡翠蒙金衫子,镂尘如意冠儿。fěi cuì méng jīn shān zi,lòu chén rú yì guān ér。
持杯轻按遏云词。chí bēi qīng àn è yún cí。
别是出尘风味。bié shì chū chén fēng wèi。
莫羡双星旧约,愿谐明月佳期。mò xiàn shuāng xīng jiù yuē,yuàn xié míng yuè jiā qī。
凭肩密语两心知。píng jiān mì yǔ liǎng xīn zhī。
一棹五湖烟水。yī zhào wǔ hú yān shuǐ。

苍梧谣

蔡伸

天!休使圆蟾照客眠。tiān!xiū shǐ yuán chán zhào kè mián。
人何在?桂影自婵娟。rén hé zài?guì yǐng zì chán juān。

采桑子·孙仲益集于西斋,题侍儿作第一流,因以词谢之

蔡伸

奇花不比寻常艳,独步南州。qí huā bù bǐ xún cháng yàn,dú bù nán zhōu。
往事悠悠。wǎng shì yōu yōu。
辽鹤重来忆梦游。liáo hè zhòng lái yì mèng yóu。
仙翁不改青青眼,一醉迟留。xiān wēng bù gǎi qīng qīng yǎn,yī zuì chí liú。
妙墨银钩。miào mò yín gōu。
题作人间第一流。tí zuò rén jiān dì yī liú。

瑞鹤仙

蔡伸

玉猊香谩爇。yù ní xiāng mán ruò。
叹瓶沈簪断,紫箫声绝。tàn píng shěn zān duàn,zǐ xiāo shēng jué。
丹青挂寒壁。dān qīng guà hán bì。
细端详,宛是旧时标格。xì duān xiáng,wǎn shì jiù shí biāo gé。
音容望极。yīn róng wàng jí。
奈弱水、蓬山路隔。nài ruò shuǐ péng shān lù gé。
似瑶林琼树,韶华正好,一枝先折。shì yáo lín qióng shù,sháo huá zhèng hǎo,yī zhī xiān zhé。
凄切。qī qiè。
相思情味,镜中绿鬓,看成华发。xiāng sī qíng wèi,jìng zhōng lǜ bìn,kàn chéng huá fā。
临风对月。lín fēng duì yuè。
空罗袂,揾清血。kōng luó mèi,wèn qīng xuè。
待随群逐队,开眉一笑,除你心肠是铁。dài suí qún zhú duì,kāi méi yī xiào,chú nǐ xīn cháng shì tiě。
看今生,为伊烦恼,甚时是彻。kàn jīn shēng,wèi yī fán nǎo,shén shí shì chè。

婆罗门引·再游仙潭薛氏园亭

蔡伸

素秋向晚,岁华分付木芙蓉。sù qiū xiàng wǎn,suì huá fēn fù mù fú róng。
萧萧红蓼西风。xiāo xiāo hóng liǎo xī fēng。
记得当时撷翠,拥手绕芳丛。jì dé dāng shí xié cuì,yōng shǒu rào fāng cóng。
念吹箫人去,明月楼空。niàn chuī xiāo rén qù,míng yuè lóu kōng。
遥山万重。yáo shān wàn zhòng。
望寸碧、想眉峰。wàng cùn bì xiǎng méi fēng。
翠钿琼珰谩好,谁适为容。cuì diàn qióng dāng mán hǎo,shuí shì wèi róng。
凄凉怀抱,算此际、唯我与君同。qī liáng huái bào,suàn cǐ jì wéi wǒ yǔ jūn tóng。
凝泪际、目送征鸿。níng lèi jì mù sòng zhēng hóng。

点绛唇·其七丙寅

蔡伸

梅雨初晴,画栏开遍忘忧草。méi yǔ chū qíng,huà lán kāi biàn wàng yōu cǎo。
兰堂清窈。lán táng qīng yǎo。
高柳新蝉噪。gāo liǔ xīn chán zào。
枕上芙蓉,如梦还惊觉。zhěn shàng fú róng,rú mèng hái jīng jué。
匀妆了。yún zhuāng le。
背人微笑。bèi rén wēi xiào。
风入玲珑罩。fēng rù líng lóng zhào。
123«3456789