古诗词

念奴娇

蔡伸

凌空宝观,乍登临、多少伤离情味。líng kōng bǎo guān,zhà dēng lín duō shǎo shāng lí qíng wèi。
淼淼烟波吴会远,极目江淮无际。miǎo miǎo yān bō wú huì yuǎn,jí mù jiāng huái wú jì。
槛外长江,楼中红袖,淡荡秋光里。kǎn wài zhǎng jiāng,lóu zhōng hóng xiù,dàn dàng qiū guāng lǐ。
一声横吹,半滩鸥鹭惊起。yī shēng héng chuī,bàn tān ōu lù jīng qǐ。
因念邃馆香闺,玉肌花貌,有盈盈仙子。yīn niàn suì guǎn xiāng guī,yù jī huā mào,yǒu yíng yíng xiān zi。
弄水题红传密意,宝墨银钩曾寄。nòng shuǐ tí hóng chuán mì yì,bǎo mò yín gōu céng jì。
泪粉香销,碧云□杳,脉脉人千里。lèi fěn xiāng xiāo,bì yún yǎo,mài mài rén qiān lǐ。
一弯新月,断肠危栏独倚。yī wān xīn yuè,duàn cháng wēi lán dú yǐ。

蔡伸

蔡伸(1088—1156)字伸道,号友古居士,莆田(今属福建)人,蔡襄孙。政和五年(1115)进士。宣和年间,出知潍州北海县、通判徐州。赵构以康王开大元帅幕府,伸间道谒军门,留置幕府。南渡后,通判真州,除知滁州。秦桧当国,以赵鼎党被罢,主管台州崇道观。绍兴九年(1139),起知徐州,改知德安府。后为浙东安抚司参谋官,提举崇道观。绍兴二十六年卒,年六十九。《宋史翼》有传。伸少有文名,擅书法,得祖襄笔意。工词,与向子諲同官彭城漕属,屡有酬赠。有《友古居士词》一卷。 存词175首。 蔡伸的作品>>

猜您喜欢

踏莎行

蔡伸

水满青钱,烟滋翠葆。shuǐ mǎn qīng qián,yān zī cuì bǎo。
残英满地无人扫。cán yīng mǎn dì wú rén sǎo。
先来羁思乱如云,无端更被春酲恼。xiān lái jī sī luàn rú yún,wú duān gèng bèi chūn chéng nǎo。
叠叠遥山,绵绵远道。dié dié yáo shān,mián mián yuǎn dào。
凭阑满目唯芳草。píng lán mǎn mù wéi fāng cǎo。
莫惊青鬓点秋霜,卢郎已分愁中老。mò jīng qīng bìn diǎn qiū shuāng,lú láng yǐ fēn chóu zhōng lǎo。

踏莎行·其四题团扇

蔡伸

落日归云,寒空断雁。luò rì guī yún,hán kōng duàn yàn。
吴波浅淡山平远。wú bō qiǎn dàn shān píng yuǎn。
丹青写出在霜缣,佳人特地裁团扇。dān qīng xiě chū zài shuāng jiān,jiā rén tè dì cái tuán shàn。
渔艇孤烟,酒旗幽院。yú tǐng gū yān,jiǔ qí yōu yuàn。
些儿景趣君休羡。xiē ér jǐng qù jūn xiū xiàn。
五湖归去共扁舟,何如早早酬深愿。wǔ hú guī qù gòng biǎn zhōu,hé rú zǎo zǎo chóu shēn yuàn。

踏莎行·其六赠光严道人

蔡伸

玉质孤高,天姿明慧。yù zhì gū gāo,tiān zī míng huì。
了无一点尘凡气。le wú yī diǎn chén fán qì。
白莲空殿锁幽芳,亭亭独占秋光里。bái lián kōng diàn suǒ yōu fāng,tíng tíng dú zhàn qiū guāng lǐ。
一切见闻,不可思议。yī qiè jiàn wén,bù kě sī yì。
我今有分亲瞻礼。wǒ jīn yǒu fēn qīn zhān lǐ。
愿垂方便济众生,他时同赴龙华会。yuàn chuí fāng biàn jì zhòng shēng,tā shí tóng fù lóng huá huì。

定风波·其一

蔡伸

一曲骊歌酒一钟。yī qū lí gē jiǔ yī zhōng。
可怜分袂太匆匆。kě lián fēn mèi tài cōng cōng。
百计留君留不住。bǎi jì liú jūn liú bù zhù。
□去。qù。
满川烟暝满帆风。mǎn chuān yān míng mǎn fān fēng。
目断魂销人不见。mù duàn hún xiāo rén bù jiàn。
但见。dàn jiàn。
青山隐隐水浮空。qīng shān yǐn yǐn shuǐ fú kōng。
拟把一襟相忆泪。nǐ bǎ yī jīn xiāng yì lèi。
试□。shì。
云笺密洒付飞鸿。yún jiān mì sǎ fù fēi hóng。

定风波·其二丙寅四月吴门西楼之集

蔡伸

老去情钟不自持。lǎo qù qíng zhōng bù zì chí。
篸花酌酒送春归。cǎn huā zhuó jiǔ sòng chūn guī。
玉貌冰姿人窈窕。yù mào bīng zī rén yǎo tiǎo。
一笑。yī xiào。
清狂岂减少年时。qīng kuáng qǐ jiǎn shǎo nián shí。
欲上香车俱脉脉,半帘花影月平西。yù shàng xiāng chē jù mài mài,bàn lián huā yǐng yuè píng xī。
待得酒醒人已去。dài dé jiǔ xǐng rén yǐ qù。
凝伫。níng zhù。
断云残雨尽堪悲。duàn yún cán yǔ jǐn kān bēi。

点绛唇·其一登历阳连云观

蔡伸

水绕孤城,乱山深锁横江路。shuǐ rào gū chéng,luàn shān shēn suǒ héng jiāng lù。
帆归别浦。fān guī bié pǔ。
苒苒兰皋暮。rǎn rǎn lán gāo mù。
人在天涯,雁背南云去。rén zài tiān yá,yàn bèi nán yún qù。
空凝伫。kōng níng zhù。
凤楼何处。fèng lóu hé chù。
烟霭迷津渡。yān ǎi mí jīn dù。

点绛唇·其二和安行老韵

蔡伸

香雪飘零,暖风著柳笼丝雨。xiāng xuě piāo líng,nuǎn fēng zhù liǔ lóng sī yǔ。
恼人情绪。nǎo rén qíng xù。
春事还如许。chūn shì hái rú xǔ。
宝勒朱轮,共结寻芳侣。bǎo lēi zhū lún,gòng jié xún fāng lǚ。
东郊路。dōng jiāo lù。
乱红深处。luàn hóng shēn chù。
醉拍黄金缕。zuì pāi huáng jīn lǚ。

昭君怨

蔡伸

一曲云和松响。yī qū yún hé sōng xiǎng。
多少离愁心上。duō shǎo lí chóu xīn shàng。
寂寞掩屏帷。jì mò yǎn píng wéi。
泪沾衣。lèi zhān yī。
最是销魂处。zuì shì xiāo hún chù。
夜夜绮窗风雨。yè yè qǐ chuāng fēng yǔ。
风雨伴愁眠。fēng yǔ bàn chóu mián。
夜如年。yè rú nián。

点绛唇·其三

蔡伸

背壁灯残,卧听檐雨难成寐。bèi bì dēng cán,wò tīng yán yǔ nán chéng mèi。
井梧飘坠。jǐng wú piāo zhuì。
历历蛩声细。lì lì qióng shēng xì。
数尽更筹。shù jǐn gèng chóu。
滴尽罗巾泪。dī jǐn luó jīn lèi。
如何睡。rú hé shuì。
甫能得睡。fǔ néng dé shuì。
梦到相思地。mèng dào xiāng sī dì。

点绛唇·其三

蔡伸

月缺花残,世间乐事难双美。yuè quē huā cán,shì jiān lè shì nán shuāng měi。
夜来相对。yè lái xiāng duì。
把酒弹清泪。bǎ jiǔ dàn qīng lèi。
一点情钟,销尽英雄气。yī diǎn qíng zhōng,xiāo jǐn yīng xióng qì。
樊笼外。fán lóng wài。
五湖烟水。wǔ hú yān shuǐ。
好作扁舟计。hǎo zuò biǎn zhōu jì。

点绛唇·其三

蔡伸

玉笋持杯,敛红颦翠歌金缕。yù sǔn chí bēi,liǎn hóng pín cuì gē jīn lǚ。
彩鸳戢羽。cǎi yuān jí yǔ。
未免群鸡妒。wèi miǎn qún jī dù。
我为情多,愁听多情语。wǒ wèi qíng duō,chóu tīng duō qíng yǔ。
君休诉。jūn xiū sù。
两心坚固。liǎng xīn jiān gù。
云里千条路。yún lǐ qiān tiáo lù。

点绛唇·其三

蔡伸

人面桃花,去年今日津亭见。rén miàn táo huā,qù nián jīn rì jīn tíng jiàn。
瑶琴锦荐。yáo qín jǐn jiàn。
一弄清商怨。yī nòng qīng shāng yuàn。
今日重来,不见如花面。jīn rì zhòng lái,bù jiàn rú huā miàn。
空肠断。kōng cháng duàn。
乱红千片。luàn hóng qiān piàn。
流水天涯远。liú shuǐ tiān yá yuǎn。

点绛唇·其三

蔡伸

帐外华灯,翠屏花影参差满。zhàng wài huá dēng,cuì píng huā yǐng cān chà mǎn。
锦衣香暖。jǐn yī xiāng nuǎn。
苦恨春宵短。kǔ hèn chūn xiāo duǎn。
画角声中,云雨还轻散。huà jiǎo shēng zhōng,yún yǔ hái qīng sàn。
河桥畔。hé qiáo pàn。
月华如练。yuè huá rú liàn。
回首成肠断。huí shǒu chéng cháng duàn。

点绛唇·其三

蔡伸

绿萼冰花,数枝清影横疏牖。lǜ è bīng huā,shù zhī qīng yǐng héng shū yǒu。
玉肌清瘦。yù jī qīng shòu。
夜久轻寒透。yè jiǔ qīng hán tòu。
忍使孤芳,攀折他人手。rěn shǐ gū fāng,pān zhé tā rén shǒu。
人归后。rén guī hòu。
断肠回首。duàn cháng huí shǒu。
只有香盈袖。zhǐ yǒu xiāng yíng xiù。

点绛唇·其三

蔡伸

云雨匆匆,洞房当日曾相遇。yún yǔ cōng cōng,dòng fáng dāng rì céng xiāng yù。
暂来还去。zàn lái hái qù。
无计留春住。wú jì liú chūn zhù。
宝瑟重调,静听鸾弦语。bǎo sè zhòng diào,jìng tīng luán xián yǔ。
休轻负。xiū qīng fù。
绮窗朱户。qǐ chuāng zhū hù。
好做风光主。hǎo zuò fēng guāng zhǔ。
1231234567»