古诗词

念奴娇

蔡伸

凌空宝观,乍登临、多少伤离情味。líng kōng bǎo guān,zhà dēng lín duō shǎo shāng lí qíng wèi。
淼淼烟波吴会远,极目江淮无际。miǎo miǎo yān bō wú huì yuǎn,jí mù jiāng huái wú jì。
槛外长江,楼中红袖,淡荡秋光里。kǎn wài zhǎng jiāng,lóu zhōng hóng xiù,dàn dàng qiū guāng lǐ。
一声横吹,半滩鸥鹭惊起。yī shēng héng chuī,bàn tān ōu lù jīng qǐ。
因念邃馆香闺,玉肌花貌,有盈盈仙子。yīn niàn suì guǎn xiāng guī,yù jī huā mào,yǒu yíng yíng xiān zi。
弄水题红传密意,宝墨银钩曾寄。nòng shuǐ tí hóng chuán mì yì,bǎo mò yín gōu céng jì。
泪粉香销,碧云□杳,脉脉人千里。lèi fěn xiāng xiāo,bì yún yǎo,mài mài rén qiān lǐ。
一弯新月,断肠危栏独倚。yī wān xīn yuè,duàn cháng wēi lán dú yǐ。

蔡伸

蔡伸(1088—1156)字伸道,号友古居士,莆田(今属福建)人,蔡襄孙。政和五年(1115)进士。宣和年间,出知潍州北海县、通判徐州。赵构以康王开大元帅幕府,伸间道谒军门,留置幕府。南渡后,通判真州,除知滁州。秦桧当国,以赵鼎党被罢,主管台州崇道观。绍兴九年(1139),起知徐州,改知德安府。后为浙东安抚司参谋官,提举崇道观。绍兴二十六年卒,年六十九。《宋史翼》有传。伸少有文名,擅书法,得祖襄笔意。工词,与向子諲同官彭城漕属,屡有酬赠。有《友古居士词》一卷。 存词175首。 蔡伸的作品>>

猜您喜欢

点绛唇·其一送常守陈正同应之还朝

蔡伸

解绂朝天,满城桃李繁阴布。jiě fú cháo tiān,mǎn chéng táo lǐ fán yīn bù。
彩舟难驻。cǎi zhōu nán zhù。
忍听骊歌举。rěn tīng lí gē jǔ。
协赞中兴,圣意方倾注。xié zàn zhōng xīng,shèng yì fāng qīng zhù。
从今去。cóng jīn qù。
五云深处。wǔ yún shēn chù。
稳步沙堤路。wěn bù shā dī lù。

醉落魄/一斛珠

蔡伸

波纹如縠。bō wén rú hú。
池塘雨后添新绿。chí táng yǔ hòu tiān xīn lǜ。
海棠初绽红生肉。hǎi táng chū zhàn hóng shēng ròu。
双燕归来,还认旧巢宿。shuāng yàn guī lái,hái rèn jiù cháo sù。
凝情凭暖阑干曲。níng qíng píng nuǎn lán gàn qū。
新愁无限伤心目。xīn chóu wú xiàn shāng xīn mù。
谁人月下吹横玉。shuí rén yuè xià chuī héng yù。
惊起鸳鸯,飞去自相逐。jīng qǐ yuān yāng,fēi qù zì xiāng zhú。

醉落魄/一斛珠

蔡伸

霜华摇落。shuāng huá yáo luò。
亭亭皓月侵朱箔。tíng tíng hào yuè qīn zhū bó。
梦回敧枕听残角。mèng huí jī zhěn tīng cán jiǎo。
一片寒声,风送入寥廓。yī piàn hán shēng,fēng sòng rù liáo kuò。
眼前风月都如昨。yǎn qián fēng yuè dōu rú zuó。
独眠无奈情怀恶。dú mián wú nài qíng huái è。
凭肩携手于飞约。píng jiān xié shǒu yú fēi yuē。
料想人人,终是赋情薄。liào xiǎng rén rén,zhōng shì fù qíng báo。

醉落魄/一斛珠

蔡伸

阳关声咽。yáng guān shēng yàn。
清歌响断云屏隔。qīng gē xiǎng duàn yún píng gé。
溪山依旧连空碧。xī shān yī jiù lián kōng bì。
昨日主人,今日是行客。zuó rì zhǔ rén,jīn rì shì xíng kè。
绿窗朱户应如昔。lǜ chuāng zhū hù yīng rú xī。
回头往事成陈迹。huí tóu wǎng shì chéng chén jì。
后期总便无端的。hòu qī zǒng biàn wú duān de。
月下风前,应也解相忆。yuè xià fēng qián,yīng yě jiě xiāng yì。

极相思

蔡伸

碧檐鸣玉玎珰。bì yán míng yù dīng dāng。
金锁小兰房。jīn suǒ xiǎo lán fáng。
楼高夜永,飞霜满院,璧月沈缸。lóu gāo yè yǒng,fēi shuāng mǎn yuàn,bì yuè shěn gāng。
云雨不成巫峡梦,望仙乡、烟水茫茫。yún yǔ bù chéng wū xiá mèng,wàng xiān xiāng yān shuǐ máng máng。
风前月底,登高念远,无限凄凉。fēng qián yuè dǐ,dēng gāo niàn yuǎn,wú xiàn qī liáng。

极相思

蔡伸

相思情味堪伤。xiāng sī qíng wèi kān shāng。
谁与话衷肠。shuí yǔ huà zhōng cháng。
明朝见也,桃花人面,碧藓回廊。míng cháo jiàn yě,táo huā rén miàn,bì xiǎn huí láng。
别后相逢唯有梦,梦回时、展转思量。bié hòu xiāng féng wéi yǒu mèng,mèng huí shí zhǎn zhuǎn sī liàng。
不如早睡,今宵魂梦,先到伊行。bù rú zǎo shuì,jīn xiāo hún mèng,xiān dào yī xíng。

西地锦

蔡伸

寂寞悲秋怀抱。jì mò bēi qiū huái bào。
掩重门悄悄。yǎn zhòng mén qiāo qiāo。
清风皓月,朱阑画阁,双鸳池沼。qīng fēng hào yuè,zhū lán huà gé,shuāng yuān chí zhǎo。
不忍今宵重到。bù rěn jīn xiāo zhòng dào。
惹离愁多少。rě lí chóu duō shǎo。
蓬山路杳,蓝桥信阻,黄花空老。péng shān lù yǎo,lán qiáo xìn zǔ,huáng huā kōng lǎo。

玉楼春

蔡伸

碧桃溪上蓝桥路。bì táo xī shàng lán qiáo lù。
寂寞朱门闲院宇。jì mò zhū mén xián yuàn yǔ。
粉墙疏竹弄清蟾,玉砌红蕉宜夜雨。fěn qiáng shū zhú nòng qīng chán,yù qì hóng jiāo yí yè yǔ。
个中人是吹箫侣。gè zhōng rén shì chuī xiāo lǚ。
花底深盟曾共语。huā dǐ shēn méng céng gòng yǔ。
人生乐在两知心,此意此生君记取。rén shēng lè zài liǎng zhī xīn,cǐ yì cǐ shēng jūn jì qǔ。

玉楼春

蔡伸

星河风露经年别。xīng hé fēng lù jīng nián bié。
月照离亭花似雪。yuè zhào lí tíng huā shì xuě。
宝钗鸾镜会重逢,花里同眠今夜月。bǎo chāi luán jìng huì zhòng féng,huā lǐ tóng mián jīn yè yuè。
月华依旧当时节。yuè huá yī jiù dāng shí jié。
细把离肠和泪说。xì bǎ lí cháng hé lèi shuō。
人生只合镇长圆,休似月圆圆又缺。rén shēng zhǐ hé zhèn zhǎng yuán,xiū shì yuè yuán yuán yòu quē。

归田乐

蔡伸

风生苹末莲香细。fēng shēng píng mò lián xiāng xì。
新浴晚凉天气。xīn yù wǎn liáng tiān qì。
犹自倚朱阑,波面双双彩鸳戏。yóu zì yǐ zhū lán,bō miàn shuāng shuāng cǎi yuān xì。
鸾钗委坠云堆髻。luán chāi wěi zhuì yún duī jì。
谁会此时情意。shuí huì cǐ shí qíng yì。
冰簟玉琴横,还是月明人千里。bīng diàn yù qín héng,hái shì yuè míng rén qiān lǐ。

长相思

蔡伸

我心坚。wǒ xīn jiān。
你心坚。nǐ xīn jiān。
各自心坚石也穿。gè zì xīn jiān shí yě chuān。
谁言相见难。shuí yán xiāng jiàn nán。
小窗前,月婵娟。xiǎo chuāng qián,yuè chán juān。
玉困花柔并枕眠。yù kùn huā róu bìng zhěn mián。
今宵人月圆。jīn xiāo rén yuè yuán。

长相思

蔡伸

锦衾香。jǐn qīn xiāng。
玉枕双。yù zhěn shuāng。
昨夜深深小洞房。zuó yè shēn shēn xiǎo dòng fáng。
回头已断肠。huí tóu yǐ duàn cháng。
背兰缸。bèi lán gāng。
梦仙乡。mèng xiān xiāng。
风撼梧桐雨洒窗。fēng hàn wú tóng yǔ sǎ chuāng。
今宵好夜长。jīn xiāo hǎo yè zhǎng。

长相思

蔡伸

村姑儿。cūn gū ér。
红袖衣。hóng xiù yī。
初发黄梅插稻时。chū fā huáng méi chā dào shí。
双双女伴随。shuāng shuāng nǚ bàn suí。
长歌诗。zhǎng gē shī。
短歌诗。duǎn gē shī。
歌里真情恨别离。gē lǐ zhēn qíng hèn bié lí。
休言伊不知。xiū yán yī bù zhī。

七娘子

蔡伸

天涯触目伤离绪。tiān yá chù mù shāng lí xù。
登临况值秋光暮。dēng lín kuàng zhí qiū guāng mù。
手捻黄花,凭谁分付。shǒu niǎn huáng huā,píng shuí fēn fù。
雍雍雁落蒹葭浦。yōng yōng yàn luò jiān jiā pǔ。
凭高目断桃溪路。píng gāo mù duàn táo xī lù。
屏山楼外青无数。píng shān lóu wài qīng wú shù。
绿水红桥,锁窗朱户。lǜ shuǐ hóng qiáo,suǒ chuāng zhū hù。
如今总是销魂处。rú jīn zǒng shì xiāo hún chù。

感皇恩

蔡伸

酒晕衬横波,玉肌香透。jiǔ yūn chèn héng bō,yù jī xiāng tòu。
轻袅腰肢妒垂柳。qīng niǎo yāo zhī dù chuí liǔ。
臂宽金钏,且是不干春瘦。bì kuān jīn chuàn,qiě shì bù gàn chūn shòu。
捻金双合字,无心绣。niǎn jīn shuāng hé zì,wú xīn xiù。
鬒云半堕,金钗欲溜。zhěn yún bàn duò,jīn chāi yù liū。
罗袂残香忍重嗅。luó mèi cán xiāng rěn zhòng xiù。
渡江桃叶,肠断为谁招手。dù jiāng táo yè,cháng duàn wèi shuí zhāo shǒu。
倚阑凝望久,眉空斗。yǐ lán níng wàng jiǔ,méi kōng dòu。