古诗词

拜张忠定公祠二十韵

陆游

张公世外人,与蜀偶有缘。zhāng gōng shì wài rén,yǔ shǔ ǒu yǒu yuán。
天将靖蜀乱,生公在人间。tiān jiāng jìng shǔ luàn,shēng gōng zài rén jiān。
厥初大盗兴,乐祸迭相挻。jué chū dà dào xīng,lè huò dié xiāng shān。
天子辍玉食,贵臣拥戎旃。tiān zi chuò yù shí,guì chén yōng róng zhān。
生杀出喜怒,死者常差肩。shēng shā chū xǐ nù,sǐ zhě cháng chà jiān。
公曰此何哉,从之吾欺天。gōng yuē cǐ hé zāi,cóng zhī wú qī tiān。
河流触地轴,砥柱屹不迁。hé liú chù dì zhóu,dǐ zhù yì bù qiān。
胁从尽纵舍,飞章交帝前。xié cóng jǐn zòng shě,fēi zhāng jiāo dì qián。
上意竟开悟,至仁胜凶残。shàng yì jìng kāi wù,zhì rén shèng xiōng cán。
贵臣不极赏,追还黜其权。guì chén bù jí shǎng,zhuī hái chù qí quán。
安危关社稷,岂惟蜀民全。ān wēi guān shè jì,qǐ wéi shǔ mín quán。
后来有阿童,握兵事开边。hòu lái yǒu ā tóng,wò bīng shì kāi biān。
晚策睦州功,上公珥金蝉。wǎn cè mù zhōu gōng,shàng gōng ěr jīn chán。
势张不可御,北乡挑幽燕。shì zhāng bù kě yù,běi xiāng tiāo yōu yàn。
神京遂丘墟,迄今天步艰。shén jīng suì qiū xū,qì jīn tiān bù jiān。
时无忠定公,孰能折其奸。shí wú zhōng dìng gōng,shú néng zhé qí jiān。
我来拜遗祠,乔木含苍烟。wǒ lái bài yí cí,qiáo mù hán cāng yān。
死者不可作,愀然衰涕潸。sǐ zhě bù kě zuò,qiǎo rán shuāi tì shān。
愤切感虏祸,慷慨思公贤。fèn qiè gǎn lǔ huò,kāng kǎi sī gōng xián。
春秋送迎神,谁为歌此篇。chūn qiū sòng yíng shén,shuí wèi gē cǐ piān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

卜算子·咏梅

陆游

驿外断桥边,寂寞开无主。yì wài duàn qiáo biān,jì mò kāi wú zhǔ。
已是黄昏独自愁,更着风和雨。yǐ shì huáng hūn dú zì chóu,gèng zhe fēng hé yǔ。
无意苦争春,一任群芳妒。wú yì kǔ zhēng chūn,yī rèn qún fāng dù。
零落成泥碾作尘,只有香如故。líng luò chéng ní niǎn zuò chén,zhǐ yǒu xiāng rú gù。

诉衷情令

陆游

当年万里觅封侯,匹马戍梁州。dāng nián wàn lǐ mì fēng hóu,pǐ mǎ shù liáng zhōu。
关河梦断何处,尘暗旧貂裘。guān hé mèng duàn hé chù,chén àn jiù diāo qiú。
胡未灭,鬓先秋,泪空流。hú wèi miè,bìn xiān qiū,lèi kōng liú。
此生谁料,心在天山,身老沧洲。cǐ shēng shuí liào,xīn zài tiān shān,shēn lǎo cāng zhōu。

钗头凤

陆游

红酥手,黄縢酒,满城春色宫墙柳。hóng sū shǒu,huáng téng jiǔ,mǎn chéng chūn sè gōng qiáng liǔ。
东风恶,欢情薄。dōng fēng è,huān qíng báo。
一怀愁绪,几年离索。yī huái chóu xù,jǐ nián lí suǒ。
错!错!错!cuò!cuò!cuò!
春如旧,人空瘦,泪痕红浥鲛绡透。chūn rú jiù,rén kōng shòu,lèi hén hóng yì jiāo xiāo tòu。
桃花落,闲池阁。táo huā luò,xián chí gé。
山盟虽在,锦书难托。shān méng suī zài,jǐn shū nán tuō。
莫!莫!莫!mò!mò!mò!

鹧鸪天·家住苍烟落照间

陆游

家住苍烟落照间,丝毫尘事不相关。jiā zhù cāng yān luò zhào jiān,sī háo chén shì bù xiāng guān。
斟残玉瀣行穿竹,卷罢《黄庭》卧看山。zhēn cán yù xiè xíng chuān zhú,juǎn bà huáng tíng wò kàn shān。
贪啸傲,任衰残,不妨随处一开颜。tān xiào ào,rèn shuāi cán,bù fáng suí chù yī kāi yán。
元知造物心肠别,老却英雄似等闲!yuán zhī zào wù xīn cháng bié,lǎo què yīng xióng shì děng xián!

灯下读玄真子渔歌因怀山阴故隐追拟五首

陆游

石帆山下雨空蒙。shí fān shān xià yǔ kōng méng。
三扇香新翠箬篷。sān shàn xiāng xīn cuì ruò péng。
蘋叶绿,蓼花红。píng yè lǜ,liǎo huā hóng。
回首功名一梦中。huí shǒu gōng míng yī mèng zhōng。

灯下读玄真子渔歌因怀山阴故隐追拟五首

陆游

晴山滴翠水挼蓝。qíng shān dī cuì shuǐ ruá lán。
聚散渔舟两复三。jù sàn yú zhōu liǎng fù sān。
横埭北,断桥南。héng dài běi,duàn qiáo nán。
侧起船篷便作帆。cè qǐ chuán péng biàn zuò fān。

灯下读玄真子渔歌因怀山阴故隐追拟五首

陆游

镜湖俯仰两青天。jìng hú fǔ yǎng liǎng qīng tiān。
万顷玻瓈一叶船。wàn qǐng bō lí yī yè chuán。
拈棹舞,拥蓑眠。niān zhào wǔ,yōng suō mián。
不作天仙作水仙。bù zuò tiān xiān zuò shuǐ xiān。

灯下读玄真子渔歌因怀山阴故隐追拟五首

陆游

湘湖烟雨长莼丝。xiāng hú yān yǔ zhǎng chún sī。
菰米新炊滑上匙。gū mǐ xīn chuī huá shàng shi。
云散后,月斜时。yún sàn hòu,yuè xié shí。
潮落舟横醉不知。cháo luò zhōu héng zuì bù zhī。

灯下读玄真子渔歌因怀山阴故隐追拟五首

陆游

长安拜免几公卿。zhǎng ān bài miǎn jǐ gōng qīng。
渔父横眠醉未醒。yú fù héng mián zuì wèi xǐng。
烟艇小,钓车腥。yān tǐng xiǎo,diào chē xīng。
遥指梅山一点青。yáo zhǐ méi shān yī diǎn qīng。

杨柳枝·二首

陆游

杨柳春风绿万条,凭鞍一望已魂消。yáng liǔ chūn fēng lǜ wàn tiáo,píng ān yī wàng yǐ hún xiāo。
当年凤集城边路,曾爱纤纤拂画桥。dāng nián fèng jí chéng biān lù,céng ài xiān xiān fú huà qiáo。

杨柳枝·二首

陆游

西园雨打杏花稀,便面章台事已非。xī yuán yǔ dǎ xìng huā xī,biàn miàn zhāng tái shì yǐ fēi。
只恐无情堤上柳,又将风絮送春归。zhǐ kǒng wú qíng dī shàng liǔ,yòu jiāng fēng xù sòng chūn guī。

失调名

陆游

飞上锦茵红皱。fēi shàng jǐn yīn hóng zhòu。

水龙吟·春日游摩诃池

陆游

摩诃池上追游客,红绿参差春晚。mó hē chí shàng zhuī yóu kè,hóng lǜ cān chà chūn wǎn。
韶光妍媚,海棠如醉,桃花欲暖。sháo guāng yán mèi,hǎi táng rú zuì,táo huā yù nuǎn。
挑菜初闲,禁烟将近,一城丝管。tiāo cài chū xián,jìn yān jiāng jìn,yī chéng sī guǎn。
看金鞍争道,香车飞盖,争先占、新亭馆。kàn jīn ān zhēng dào,xiāng chē fēi gài,zhēng xiān zhàn xīn tíng guǎn。
惆怅年华暗换。chóu chàng nián huá àn huàn。
黯销魂、雨收云散。àn xiāo hún yǔ shōu yún sàn。
镜奁掩月,钗梁拆凤,秦筝斜雁。jìng lián yǎn yuè,chāi liáng chāi fèng,qín zhēng xié yàn。
身在天涯,乱山孤垒,危楼飞观。shēn zài tiān yá,luàn shān gū lěi,wēi lóu fēi guān。
叹春来、只有杨花和恨,向东风满。tàn chūn lái zhǐ yǒu yáng huā hé hèn,xiàng dōng fēng mǎn。

夜游宫·宴席

陆游

宴罢珠帘半卷。yàn bà zhū lián bàn juǎn。
画檐外、蜡香人散。huà yán wài là xiāng rén sàn。
翠雾霏霏漏声断。cuì wù fēi fēi lòu shēng duàn。
倚香肩,看中庭,花影乱。yǐ xiāng jiān,kàn zhōng tíng,huā yǐng luàn。
宛是高堂馆。wǎn shì gāo táng guǎn。
宝奁炷、麝烟初暖。bǎo lián zhù shè yān chū nuǎn。
璧月何妨夜夜满。bì yuè hé fáng yè yè mǎn。
拥芳柔,恨今年,寒尚浅。yōng fāng róu,hèn jīn nián,hán shàng qiǎn。

如梦令·闺思

陆游

独倚博山峰小。dú yǐ bó shān fēng xiǎo。
翠雾满身飞绕。cuì wù mǎn shēn fēi rào。
只恐学行云,去作阳台春晓。zhǐ kǒng xué xíng yún,qù zuò yáng tái chūn xiǎo。
春晓。chūn xiǎo。
春晓。chūn xiǎo。
满院绿杨芳草。mǎn yuàn lǜ yáng fāng cǎo。
92131234567»