古诗词

次韵和杨伯子主簿见赠

陆游

斋戒叩头笺天公,幸矣使我为枯蓬。zhāi jiè kòu tóu jiān tiān gōng,xìng yǐ shǐ wǒ wèi kū péng。
枯蓬于世百无用,始得旷快乘秋风。kū péng yú shì bǎi wú yòng,shǐ dé kuàng kuài chéng qiū fēng。
此生安往失贫贱,白发萧萧对黄卷。cǐ shēng ān wǎng shī pín jiàn,bái fā xiāo xiāo duì huáng juǎn。
今人虽邻有不觌,古人却向书中见。jīn rén suī lín yǒu bù dí,gǔ rén què xiàng shū zhōng jiàn。
猿啼月落青山空,旧隐梦寂思东蒙。yuán tí yuè luò qīng shān kōng,jiù yǐn mèng jì sī dōng méng。
不愿峨冠赤墀下,且可短剑红尘中。bù yuàn é guān chì chí xià,qiě kě duǎn jiàn hóng chén zhōng。
终年无人问良苦,眼望青天惟自许。zhōng nián wú rén wèn liáng kǔ,yǎn wàng qīng tiān wéi zì xǔ。
可怜对酒不敢豪,它日空浇坟上土。kě lián duì jiǔ bù gǎn háo,tā rì kōng jiāo fén shàng tǔ。
文章最忌百家衣,火龙黼黻世不知。wén zhāng zuì jì bǎi jiā yī,huǒ lóng fǔ fú shì bù zhī。
谁能养气塞天地,吐出自足成虹蜺。shuí néng yǎng qì sāi tiān dì,tǔ chū zì zú chéng hóng ní。
渡江诸贤骨已朽,老夫亦将正邱首。dù jiāng zhū xián gǔ yǐ xiǔ,lǎo fū yì jiāng zhèng qiū shǒu。
杜郎苦瘦帽擪耳,程子久贫衣露肘。dù láng kǔ shòu mào yè ěr,chéng zi jiǔ pín yī lù zhǒu。
君复作意寻齐盟,岂知衰懦畏后生。jūn fù zuò yì xún qí méng,qǐ zhī shuāi nuò wèi hòu shēng。
大篇一读我起立,喜君得法从家庭。dà piān yī dú wǒ qǐ lì,xǐ jūn dé fǎ cóng jiā tíng。
鲲鹏自有天池著,谁谓太狂须束缚。kūn péng zì yǒu tiān chí zhù,shuí wèi tài kuáng xū shù fù。
大机大用君已传,那遣老夫安注脚。dà jī dà yòng jūn yǐ chuán,nà qiǎn lǎo fū ān zhù jiǎo。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

雨夕排闷二首

陆游

烟雨暗郊墟,颓然卧草庐。yān yǔ àn jiāo xū,tuí rán wò cǎo lú。
虫喧梦回枕,灯伴读残书。chóng xuān mèng huí zhěn,dēng bàn dú cán shū。
短褐频关念,荒畦久废锄。duǎn hè pín guān niàn,huāng qí jiǔ fèi chú。
更堪湖水涨,累日食无鱼。gèng kān hú shuǐ zhǎng,lèi rì shí wú yú。

郊行夜归有感

陆游

小市歌呼散,幽人悄独行。xiǎo shì gē hū sàn,yōu rén qiāo dú xíng。
断鸿沙际冷,重露草根明。duàn hóng shā jì lěng,zhòng lù cǎo gēn míng。
信古痴常绝,酬恩命本轻。xìn gǔ chī cháng jué,chóu ēn mìng běn qīng。
还家掩屏卧,衰涕浩纵横。hái jiā yǎn píng wò,shuāi tì hào zòng héng。

夜意

陆游

居家元是客,在俗亦如僧。jū jiā yuán shì kè,zài sú yì rú sēng。
点滴檐间雨,青荧帐外灯。diǎn dī yán jiān yǔ,qīng yíng zhàng wài dēng。
壮心终蹭蹬,去日捷飞腾。zhuàng xīn zhōng cèng dēng,qù rì jié fēi téng。
不及寒沙雁,来时下杜陵。bù jí hán shā yàn,lái shí xià dù líng。

穷途

陆游

穷途多感慨,老境少知闻。qióng tú duō gǎn kǎi,lǎo jìng shǎo zhī wén。
酒里闲消日,书中自策勋。jiǔ lǐ xián xiāo rì,shū zhōng zì cè xūn。
全躯希碌碌,扫轨厌纷纷。quán qū xī lù lù,sǎo guǐ yàn fēn fēn。
每愧吾乡老,头童念致君。měi kuì wú xiāng lǎo,tóu tóng niàn zhì jūn。

醉睡初觉偶作

陆游

小圃醒还醉,幽窗起复眠。xiǎo pǔ xǐng hái zuì,yōu chuāng qǐ fù mián。
虚明炷香地,清润斸花天。xū míng zhù xiāng dì,qīng rùn zhǔ huā tiān。
老去才虽尽,穷来志益坚。lǎo qù cái suī jǐn,qióng lái zhì yì jiān。
阿瞒那可语,平日笑桥玄。ā mán nà kě yǔ,píng rì xiào qiáo xuán。

汪茂南提举挽词二首

陆游

学已三冬富,书犹万卷藏。xué yǐ sān dōng fù,shū yóu wàn juǎn cáng。
名场虽蹭蹬,朝论极揄扬。míng chǎng suī cèng dēng,cháo lùn jí yú yáng。
小试襦裤咏,遂辞鹓鹭行。xiǎo shì rú kù yǒng,suì cí yuān lù xíng。
秋风九原路,挽铎倍凄凉。qiū fēng jiǔ yuán lù,wǎn duó bèi qī liáng。

汪茂南提举挽词二首

陆游

往者绍兴末,江淮闻战鼙。wǎng zhě shào xīng mò,jiāng huái wén zhàn pí。
上流烦旧德,下客辱深知。shàng liú fán jiù dé,xià kè rǔ shēn zhī。
陈迹成今古,追怀每涕洟。chén jì chéng jīn gǔ,zhuī huái měi tì tì。
郎君虽不识,抚事亦增悲。láng jūn suī bù shí,fǔ shì yì zēng bēi。

秋晚散步门外

陆游

栗里归栽菊,青门隐卖瓜。lì lǐ guī zāi jú,qīng mén yǐn mài guā。
羸躯病天色,衰鬓怯年华。léi qū bìng tiān sè,shuāi bìn qiè nián huá。
野旷乌声乐,溪清雁影斜。yě kuàng wū shēng lè,xī qīng yàn yǐng xié。
门前秋潦退,也拟筑堤沙。mén qián qiū lǎo tuì,yě nǐ zhù dī shā。

闷极有作

陆游

贵已不如贱,狂应又胜痴。guì yǐ bù rú jiàn,kuáng yīng yòu shèng chī。
新寒压酒夜,微雨种花时。xīn hán yā jiǔ yè,wēi yǔ zhǒng huā shí。
堂下藤成架,门边枳作篱。táng xià téng chéng jià,mén biān zhǐ zuò lí。
老人无日课,有兴即题诗。lǎo rén wú rì kè,yǒu xīng jí tí shī。

山寺

陆游

信步得佳寺,入门吹断香。xìn bù dé jiā sì,rù mén chuī duàn xiāng。
林深栗鼠健,屋老瓦松长。lín shēn lì shǔ jiàn,wū lǎo wǎ sōng zhǎng。
吊古增凄怆,凭高寄慨慷。diào gǔ zēng qī chuàng,píng gāo jì kǎi kāng。
匆匆兴未尽,新月映方塘。cōng cōng xīng wèi jǐn,xīn yuè yìng fāng táng。

太师魏国史公挽歌词五首

陆游

早擅渊源学,常怀恳款忠。zǎo shàn yuān yuán xué,cháng huái kěn kuǎn zhōng。
云龙际千载,典册冠三公。yún lóng jì qiān zài,diǎn cè guān sān gōng。
论谏宁中止,谋谟不苟同。lùn jiàn níng zhōng zhǐ,móu mó bù gǒu tóng。
此心谁复识,志士泣秋风。cǐ xīn shuí fù shí,zhì shì qì qiū fēng。

太师魏国史公挽歌词五首

陆游

位历公卿贵,身兼将相荣。wèi lì gōng qīng guì,shēn jiān jiāng xiāng róng。
珥貂仪一品,锡带价连城。ěr diāo yí yī pǐn,xī dài jià lián chéng。
入告推忠厚,躬行本志诚。rù gào tuī zhōng hòu,gōng xíng běn zhì chéng。
斯民何以报,万里遍春耕。sī mín hé yǐ bào,wàn lǐ biàn chūn gēng。

太师魏国史公挽歌词五首

陆游

道德补天石,勋劳夹日龙。dào dé bǔ tiān shí,xūn láo jiā rì lóng。
犯颜无不尽,造膝略皆从。fàn yán wú bù jǐn,zào xī lüè jiē cóng。
岁贡来戎币,秋防灭塞烽。suì gòng lái róng bì,qiū fáng miè sāi fēng。
画图麟阁上,犹足折遐冲。huà tú lín gé shàng,yóu zú zhé xiá chōng。

太师魏国史公挽歌词五首

陆游

旧弼初收召,惟公力赞扬。jiù bì chū shōu zhào,wéi gōng lì zàn yáng。
都亭移供帐,全魏彻封疆。dōu tíng yí gōng zhàng,quán wèi chè fēng jiāng。
大度宁猜阻,群言自中伤。dà dù níng cāi zǔ,qún yán zì zhōng shāng。
拳拳虚左意,犹可质穹苍。quán quán xū zuǒ yì,yóu kě zhì qióng cāng。

太师魏国史公挽歌词五首

陆游

垄干劳久戍,大将未班师。lǒng gàn láo jiǔ shù,dà jiāng wèi bān shī。
抗议回天意,忘身为圣时。kàng yì huí tiān yì,wàng shēn wèi shèng shí。
人心崄莫测,时事远难知。rén xīn xiǎn mò cè,shí shì yuǎn nán zhī。
汗简方传信,孤生欲语谁。hàn jiǎn fāng chuán xìn,gū shēng yù yǔ shuí。