古诗词

次韵和杨伯子主簿见赠

陆游

斋戒叩头笺天公,幸矣使我为枯蓬。zhāi jiè kòu tóu jiān tiān gōng,xìng yǐ shǐ wǒ wèi kū péng。
枯蓬于世百无用,始得旷快乘秋风。kū péng yú shì bǎi wú yòng,shǐ dé kuàng kuài chéng qiū fēng。
此生安往失贫贱,白发萧萧对黄卷。cǐ shēng ān wǎng shī pín jiàn,bái fā xiāo xiāo duì huáng juǎn。
今人虽邻有不觌,古人却向书中见。jīn rén suī lín yǒu bù dí,gǔ rén què xiàng shū zhōng jiàn。
猿啼月落青山空,旧隐梦寂思东蒙。yuán tí yuè luò qīng shān kōng,jiù yǐn mèng jì sī dōng méng。
不愿峨冠赤墀下,且可短剑红尘中。bù yuàn é guān chì chí xià,qiě kě duǎn jiàn hóng chén zhōng。
终年无人问良苦,眼望青天惟自许。zhōng nián wú rén wèn liáng kǔ,yǎn wàng qīng tiān wéi zì xǔ。
可怜对酒不敢豪,它日空浇坟上土。kě lián duì jiǔ bù gǎn háo,tā rì kōng jiāo fén shàng tǔ。
文章最忌百家衣,火龙黼黻世不知。wén zhāng zuì jì bǎi jiā yī,huǒ lóng fǔ fú shì bù zhī。
谁能养气塞天地,吐出自足成虹蜺。shuí néng yǎng qì sāi tiān dì,tǔ chū zì zú chéng hóng ní。
渡江诸贤骨已朽,老夫亦将正邱首。dù jiāng zhū xián gǔ yǐ xiǔ,lǎo fū yì jiāng zhèng qiū shǒu。
杜郎苦瘦帽擪耳,程子久贫衣露肘。dù láng kǔ shòu mào yè ěr,chéng zi jiǔ pín yī lù zhǒu。
君复作意寻齐盟,岂知衰懦畏后生。jūn fù zuò yì xún qí méng,qǐ zhī shuāi nuò wèi hòu shēng。
大篇一读我起立,喜君得法从家庭。dà piān yī dú wǒ qǐ lì,xǐ jūn dé fǎ cóng jiā tíng。
鲲鹏自有天池著,谁谓太狂须束缚。kūn péng zì yǒu tiān chí zhù,shuí wèi tài kuáng xū shù fù。
大机大用君已传,那遣老夫安注脚。dà jī dà yòng jūn yǐ chuán,nà qiǎn lǎo fū ān zhù jiǎo。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

四月二十三日作二首

陆游

飐飐荷离水,翩翩燕出巢。zhǎn zhǎn hé lí shuǐ,piān piān yàn chū cháo。
苔添雨后晕,笋放露中梢。tái tiān yǔ hòu yūn,sǔn fàng lù zhōng shāo。
世路千重浪,生涯一把茅。shì lù qiān zhòng làng,shēng yá yī bǎ máo。
款门僧亦绝,无句鍊推敲。kuǎn mén sēng yì jué,wú jù liàn tuī qiāo。

四月二十三日作二首

陆游

莫笑茅庐迮,何曾厌日长。mò xiào máo lú zé,hé céng yàn rì zhǎng。
饭馀餐酪滑,浴罢葛巾凉。fàn yú cān lào huá,yù bà gé jīn liáng。
落日桐阴转,微风栀子香。luò rì tóng yīn zhuǎn,wēi fēng zhī zi xiāng。
贫家犹裹粽,随事答年光。pín jiā yóu guǒ zòng,suí shì dá nián guāng。

溽暑

陆游

溽暑雨将作,南风来解围。rù shǔ yǔ jiāng zuò,nán fēng lái jiě wéi。
幽花临砌坼,乳燕傍巢飞。yōu huā lín qì chè,rǔ yàn bàng cháo fēi。
腰斧剶桑去,携篮采药归。yāo fǔ chuān sāng qù,xié lán cǎi yào guī。
翻怜少年老,叠雪诧宫衣。fān lián shǎo nián lǎo,dié xuě chà gōng yī。

闲思二首

陆游

沟水细无声,窗扉晚更明。gōu shuǐ xì wú shēng,chuāng fēi wǎn gèng míng。
帘开燕双入,人静鹊群行。lián kāi yàn shuāng rù,rén jìng què qún xíng。
青李求初至,黄醅酿已成。qīng lǐ qiú chū zhì,huáng pēi niàng yǐ chéng。
出门无奈懒,不是傲公卿。chū mén wú nài lǎn,bù shì ào gōng qīng。

闲思二首

陆游

小雨时时作,幽花续续红。xiǎo yǔ shí shí zuò,yōu huā xù xù hóng。
新蝉落庭树,痴燕集屏风。xīn chán luò tíng shù,chī yàn jí píng fēng。
傍枕抛书卷,临池下钓筒。bàng zhěn pāo shū juǎn,lín chí xià diào tǒng。
闲中有真乐,那得叹途穷。xián zhōng yǒu zhēn lè,nà dé tàn tú qióng。

梅天

陆游

稻陇移初遍,梅天涩未晴。dào lǒng yí chū biàn,méi tiān sè wèi qíng。
轻阴昏茗色,馀润咽琴声。qīng yīn hūn míng sè,yú rùn yàn qín shēng。
时傍菱塘立,还寻沙径行。shí bàng líng táng lì,hái xún shā jìng xíng。
杜门终此世,更誓未来生。dù mén zhōng cǐ shì,gèng shì wèi lái shēng。

病稍平示儿辈

陆游

人与鸦俱晓,天凭雁送秋。rén yǔ yā jù xiǎo,tiān píng yàn sòng qiū。
极知生意尽,彊为汝曹留。jí zhī shēng yì jǐn,jiàng wèi rǔ cáo liú。
药饵倾残橐,风霜迫故裘。yào ěr qīng cán tuó,fēng shuāng pò gù qiú。
倚屏搔短发,且复寄悠悠。yǐ píng sāo duǎn fā,qiě fù jì yōu yōu。

病起惫甚有叹

陆游

残年迫衰谢,一病不枝梧。cán nián pò shuāi xiè,yī bìng bù zhī wú。
书倩傍人读,行须稚子扶。shū qiàn bàng rén dú,xíng xū zhì zi fú。
冥心付天地,毕世钓江湖。míng xīn fù tiān dì,bì shì diào jiāng hú。
无米博佳传,虚名那可图。wú mǐ bó jiā chuán,xū míng nà kě tú。

小舟晚归二首

陆游

扶病寻溪友,忘忧泛钓槎。fú bìng xún xī yǒu,wàng yōu fàn diào chá。
渚寒无宿鹭,月白有啼鸦。zhǔ hán wú sù lù,yuè bái yǒu tí yā。
败壁青灯暗,幽窗稚子哗。bài bì qīng dēng àn,yōu chuāng zhì zi huā。
无生未暇说,且复议桑麻。wú shēng wèi xiá shuō,qiě fù yì sāng má。

小舟晚归二首

陆游

秋晚吾庐好,柴门映断山。qiū wǎn wú lú hǎo,chái mén yìng duàn shān。
潮生鱼箔短,木落雉媒闲。cháo shēng yú bó duǎn,mù luò zhì méi xián。
缭堞苍茫外,渔舟浩荡间。liáo dié cāng máng wài,yú zhōu hào dàng jiān。
客来常谢病,老钝耐嘲讪。kè lái cháng xiè bìng,lǎo dùn nài cháo shàn。

夜坐

陆游

老眼清无寐,孤怀默自伤。lǎo yǎn qīng wú mèi,gū huái mò zì shāng。
思人交旧尽,抚事岁时长。sī rén jiāo jiù jǐn,fǔ shì suì shí zhǎng。
篱犬吠残月,江枫凋早霜。lí quǎn fèi cán yuè,jiāng fēng diāo zǎo shuāng。
放翁殊耐事,掩卷拨炉香。fàng wēng shū nài shì,yǎn juǎn bō lú xiāng。

病去

陆游

病去身差健,秋高气渐寒。bìng qù shēn chà jiàn,qiū gāo qì jiàn hán。
未甘常伏几,时作一凭阑。wèi gān cháng fú jǐ,shí zuò yī píng lán。
玉粒炊粳软,香尘捣药残。yù lì chuī jīng ruǎn,xiāng chén dǎo yào cán。
欣然顾儿辈,灯下语团栾。xīn rán gù ér bèi,dēng xià yǔ tuán luán。

白首

陆游

白首称祠吏,清时作幸民。bái shǒu chēng cí lì,qīng shí zuò xìng mín。
招呼林下客,游戏梦中身。zhāo hū lín xià kè,yóu xì mèng zhōng shēn。
山路乌骡稳,烟波画楫新。shān lù wū luó wěn,yān bō huà jí xīn。
村村有花柳,无事即寻春。cūn cūn yǒu huā liǔ,wú shì jí xún chūn。

贫乐

陆游

萧然曲肱地,自号直心翁。xiāo rán qū gōng dì,zì hào zhí xīn wēng。
拙宦三灾过,劳生一笑空。zhuō huàn sān zāi guò,láo shēng yī xiào kōng。
新蔬经雨绿,晚稻得霜红。xīn shū jīng yǔ lǜ,wǎn dào dé shuāng hóng。
饱食真无事,浩歌明月中。bǎo shí zhēn wú shì,hào gē míng yuè zhōng。

乙卯重九

陆游

九日村醅熟,逢迎不用呼。jiǔ rì cūn pēi shú,féng yíng bù yòng hū。
樽前狂起舞,陌上醉相扶。zūn qián kuáng qǐ wǔ,mò shàng zuì xiāng fú。
残发新霜白,衰颜落叶枯。cán fā xīn shuāng bái,shuāi yán luò yè kū。
明年何足问,且复插茱萸。míng nián hé zú wèn,qiě fù chā zhū yú。