古诗词

壬子八月癸卯大风雨拔木飘瓦通夕不能寐

陆游

我昔浮江坐贪快,六十幅蒲船尾挂。wǒ xī fú jiāng zuò tān kuài,liù shí fú pú chuán wěi guà。
恶风吹到马当祠,出没蜿蜒舞澎湃。è fēng chuī dào mǎ dāng cí,chū méi wān yán wǔ pēng pài。
舟人失色急倒樯,共上芦湾望祠拜。zhōu rén shī sè jí dào qiáng,gòng shàng lú wān wàng cí bài。
风云昼晦性命忧,更复何心问薪菜。fēng yún zhòu huì xìng mìng yōu,gèng fù hé xīn wèn xīn cài。
颠危仅免葬鱼腹,至今常抱垂堂戒。diān wēi jǐn miǎn zàng yú fù,zhì jīn cháng bào chuí táng jiè。
岂知风雨有兹夕,屋破窗鸣纷百怪。qǐ zhī fēng yǔ yǒu zī xī,wū pò chuāng míng fēn bǎi guài。
直疑屋外即长江,九转得生那可再。zhí yí wū wài jí zhǎng jiāng,jiǔ zhuǎn dé shēng nà kě zài。
正襟默坐徐自思,忠信固可当丧败。zhèng jīn mò zuò xú zì sī,zhōng xìn gù kě dāng sàng bài。
鬼神虽恶技有穷,卷地破山真一噫。guǐ shén suī è jì yǒu qióng,juǎn dì pò shān zhēn yī yī。
明朝倚杖看晴云,兹夕惊心复何在。míng cháo yǐ zhàng kàn qíng yún,zī xī jīng xīn fù hé zài。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

岁暮六首

陆游

书房偷得蜗庐样,仅仅能容老病身。shū fáng tōu dé wō lú yàng,jǐn jǐn néng róng lǎo bìng shēn。
纸被蒙头方坐稳,却愁转眼又新春。zhǐ bèi méng tóu fāng zuò wěn,què chóu zhuǎn yǎn yòu xīn chūn。

岁暮六首

陆游

浅色染成官柳丝,水沉熏透野梅枝。qiǎn sè rǎn chéng guān liǔ sī,shuǐ chén xūn tòu yě méi zhī。
客来莫怪逢迎懒,正伴曾孙竹马嬉。kè lái mò guài féng yíng lǎn,zhèng bàn céng sūn zhú mǎ xī。

岁暮六首

陆游

挹泉石鼎煎崖蜜,候火铜炉炷海沉。yì quán shí dǐng jiān yá mì,hòu huǒ tóng lú zhù hǎi chén。
一坐便应论十劫,不知岁月去骎骎。yī zuò biàn yīng lùn shí jié,bù zhī suì yuè qù qīn qīn。

岁暮六首

陆游

久衰岂是见人时,健忘偏于养性宜。jiǔ shuāi qǐ shì jiàn rén shí,jiàn wàng piān yú yǎng xìng yí。
啖饭着衣常苦懒,为谁欲理一团丝。dàn fàn zhe yī cháng kǔ lǎn,wèi shuí yù lǐ yī tuán sī。

岁暮六首

陆游

燕脂斑出古铜鼎,弹子窝深湖石山。yàn zhī bān chū gǔ tóng dǐng,dàn zi wō shēn hú shí shān。
老去柴门谁复过,天教二友伴清闲。lǎo qù chái mén shuí fù guò,tiān jiào èr yǒu bàn qīng xián。

岁暮六首

陆游

少慕浮名百种痴,老知世事尽儿嬉。shǎo mù fú míng bǎi zhǒng chī,lǎo zhī shì shì jǐn ér xī。
从今春困不须卖,睡到日高三丈时。cóng jīn chūn kùn bù xū mài,shuì dào rì gāo sān zhàng shí。

新春感事八首终篇因以自解

陆游

九陌风和不起尘,平湖冰解欲生鳞。jiǔ mò fēng hé bù qǐ chén,píng hú bīng jiě yù shēng lín。
往来朝暮纷如蚁,得见新春有几人。wǎng lái cháo mù fēn rú yǐ,dé jiàn xīn chūn yǒu jǐ rén。

新春感事八首终篇因以自解

陆游

兴来游衍不辞遥,吹帽风轻过画桥。xīng lái yóu yǎn bù cí yáo,chuī mào fēng qīng guò huà qiáo。
猩血未看开露蕊,曲尘先已上烟条。xīng xuè wèi kàn kāi lù ruǐ,qū chén xiān yǐ shàng yān tiáo。

新春感事八首终篇因以自解

陆游

一年最好早春天,风日初和未脱绵。yī nián zuì hǎo zǎo chūn tiān,fēng rì chū hé wèi tuō mián。
坎坎圆鼙赛神社,翻翻小伞下湖船。kǎn kǎn yuán pí sài shén shè,fān fān xiǎo sǎn xià hú chuán。

新春感事八首终篇因以自解

陆游

忆到夔门正月初,竹枝歌舞拥肩舆。yì dào kuí mén zhèng yuè chū,zhú zhī gē wǔ yōng jiān yú。
当时光景应如昨,绿鬓治中八十馀。dāng shí guāng jǐng yīng rú zuó,lǜ bìn zhì zhōng bā shí yú。

新春感事八首终篇因以自解

陆游

锦城旧事不堪论,回首繁华欲断魂。jǐn chéng jiù shì bù kān lùn,huí shǒu fán huá yù duàn hún。
绣毂金羁三十里,至今犹梦小东门。xiù gǔ jīn jī sān shí lǐ,zhì jīn yóu mèng xiǎo dōng mén。

新春感事八首终篇因以自解

陆游

玻璃江上柳如丝,行乐家家要及时。bō lí jiāng shàng liǔ rú sī,xíng lè jiā jiā yào jí shí。
只怪今朝空巷出,使君人日宴蟆颐。zhǐ guài jīn cháo kōng xiàng chū,shǐ jūn rén rì yàn má yí。

新春感事八首终篇因以自解

陆游

梁州陌上女成群,铜绿春衫罨画裙。liáng zhōu mò shàng nǚ chéng qún,tóng lǜ chūn shān yǎn huà qún。
相唤游家园里去,秋千高挂欲侵云。xiāng huàn yóu jiā yuán lǐ qù,qiū qiān gāo guà yù qīn yún。

新春感事八首终篇因以自解

陆游

乌藤即是碧油幢,百万天魔指顾降。wū téng jí shì bì yóu chuáng,bǎi wàn tiān mó zhǐ gù jiàng。
酣枕不知霜缟瓦,下床已见日烘窗。hān zhěn bù zhī shuāng gǎo wǎ,xià chuáng yǐ jiàn rì hōng chuāng。

自叹

陆游

晨兴袖手观空寂,饭罢宽腰习按摩。chén xīng xiù shǒu guān kōng jì,fàn bà kuān yāo xí àn mó。
堪叹一生闲日月,为身时少为人多。kān tàn yī shēng xián rì yuè,wèi shēn shí shǎo wèi rén duō。