古诗词

壬子八月癸卯大风雨拔木飘瓦通夕不能寐

陆游

我昔浮江坐贪快,六十幅蒲船尾挂。wǒ xī fú jiāng zuò tān kuài,liù shí fú pú chuán wěi guà。
恶风吹到马当祠,出没蜿蜒舞澎湃。è fēng chuī dào mǎ dāng cí,chū méi wān yán wǔ pēng pài。
舟人失色急倒樯,共上芦湾望祠拜。zhōu rén shī sè jí dào qiáng,gòng shàng lú wān wàng cí bài。
风云昼晦性命忧,更复何心问薪菜。fēng yún zhòu huì xìng mìng yōu,gèng fù hé xīn wèn xīn cài。
颠危仅免葬鱼腹,至今常抱垂堂戒。diān wēi jǐn miǎn zàng yú fù,zhì jīn cháng bào chuí táng jiè。
岂知风雨有兹夕,屋破窗鸣纷百怪。qǐ zhī fēng yǔ yǒu zī xī,wū pò chuāng míng fēn bǎi guài。
直疑屋外即长江,九转得生那可再。zhí yí wū wài jí zhǎng jiāng,jiǔ zhuǎn dé shēng nà kě zài。
正襟默坐徐自思,忠信固可当丧败。zhèng jīn mò zuò xú zì sī,zhōng xìn gù kě dāng sàng bài。
鬼神虽恶技有穷,卷地破山真一噫。guǐ shén suī è jì yǒu qióng,juǎn dì pò shān zhēn yī yī。
明朝倚杖看晴云,兹夕惊心复何在。míng cháo yǐ zhàng kàn qíng yún,zī xī jīng xīn fù hé zài。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

贫病戏书二首

陆游

得米还忧无束薪,今年真欲甑生尘。dé mǐ hái yōu wú shù xīn,jīn nián zhēn yù zèng shēng chén。
椎奴跣婢皆辞去,始觉卢仝未苦贫。chuí nú xiǎn bì jiē cí qù,shǐ jué lú tóng wèi kǔ pín。

贫病戏书二首

陆游

头痛涔涔齿动摇,医骄折简不能招。tóu tòng cén cén chǐ dòng yáo,yī jiāo zhé jiǎn bù néng zhāo。
亦知客疾无根柢,少健还能起负樵。yì zhī kè jí wú gēn dǐ,shǎo jiàn hái néng qǐ fù qiáo。

又作二首自解

陆游

尽日溪边艇子斜,治生不种邵平瓜。jǐn rì xī biān tǐng zi xié,zhì shēng bù zhǒng shào píng guā。
已分邻舍红莲米,更啜僧房紫笋茶。yǐ fēn lín shě hóng lián mǐ,gèng chuài sēng fáng zǐ sǔn chá。

又作二首自解

陆游

灵府安平四体和,经时止酒颊常酡。líng fǔ ān píng sì tǐ hé,jīng shí zhǐ jiǔ jiá cháng tuó。
老生要是常谈尔,吐纳馀闲即按摩。lǎo shēng yào shì cháng tán ěr,tǔ nà yú xián jí àn mó。

挟书一卷至湖上戏作

陆游

买地孤村结草庐,萧然身世落樵渔。mǎi dì gū cūn jié cǎo lú,xiāo rán shēn shì luò qiáo yú。
一编在手君无怪,曾典蓬山四库书。yī biān zài shǒu jūn wú guài,céng diǎn péng shān sì kù shū。

半俸自戊辰二月置不复言作绝句二首

陆游

力请还山又几年,何功月费水衡钱。lì qǐng hái shān yòu jǐ nián,hé gōng yuè fèi shuǐ héng qián。
君恩深厚犹惭惧,敢向他人更乞怜。jūn ēn shēn hòu yóu cán jù,gǎn xiàng tā rén gèng qǐ lián。

半俸自戊辰二月置不复言作绝句二首

陆游

俸券新同废纸收,迎宾仅有一絁裘。fèng quàn xīn tóng fèi zhǐ shōu,yíng bīn jǐn yǒu yī shī qiú。
日锄幽圃君无笑,犹胜墙东学侩牛。rì chú yōu pǔ jūn wú xiào,yóu shèng qiáng dōng xué kuài niú。

头风戏作

陆游

出门处处皆桃李,我独呻吟一室中。chū mén chù chù jiē táo lǐ,wǒ dú shēn yín yī shì zhōng。
只道有诗驱疟鬼,谁知无檄愈头风。zhǐ dào yǒu shī qū nüè guǐ,shuí zhī wú xí yù tóu fēng。

春咏四首

陆游

方舟冲破湖波绿,联骑蹋残花径红。fāng zhōu chōng pò hú bō lǜ,lián qí tà cán huā jìng hóng。
七十年间人换尽,放翁依旧醉春风。qī shí nián jiān rén huàn jǐn,fàng wēng yī jiù zuì chūn fēng。

春咏四首

陆游

熟食从来少天色,东吴况是足春寒。shú shí cóng lái shǎo tiān sè,dōng wú kuàng shì zú chūn hán。
城南藉草可痛饮,安得酒肠如海宽。chéng nán jí cǎo kě tòng yǐn,ān dé jiǔ cháng rú hǎi kuān。

春咏四首

陆游

兰亭路上换春衣,梅市桥边送夕晖。lán tíng lù shàng huàn chūn yī,méi shì qiáo biān sòng xī huī。
闻有水仙翁是否,轻舟如叶桨如飞。wén yǒu shuǐ xiān wēng shì fǒu,qīng zhōu rú yè jiǎng rú fēi。

春游

陆游

沈家园里花如锦,半是当年识放翁。shěn jiā yuán lǐ huā rú jǐn,bàn shì dāng nián shí fàng wēng。
也信美人终作土,不堪幽梦太匆匆。yě xìn měi rén zhōng zuò tǔ,bù kān yōu mèng tài cōng cōng。

书意三首

陆游

整书拂几当闲嬉,时取曾孙竹马骑。zhěng shū fú jǐ dāng xián xī,shí qǔ céng sūn zhú mǎ qí。
故故小劳君会否,户枢流水即吾师。gù gù xiǎo láo jūn huì fǒu,hù shū liú shuǐ jí wú shī。

书意三首

陆游

人生只要常无事,忿欲纷纷喜见侵。rén shēng zhǐ yào cháng wú shì,fèn yù fēn fēn xǐ jiàn qīn。
赠子秘传安乐法,秋毫莫遣动吾心。zèng zi mì chuán ān lè fǎ,qiū háo mò qiǎn dòng wú xīn。

书意三首

陆游

篱角绯桃落渐稀,晚风吹去点苔矶。lí jiǎo fēi táo luò jiàn xī,wǎn fēng chuī qù diǎn tái jī。
挥金岂必如疏傅,二亩春秧也是归。huī jīn qǐ bì rú shū fù,èr mǔ chūn yāng yě shì guī。