古诗词

书意

陆游

屋漏徙我床,窗破补其罅。wū lòu xǐ wǒ chuáng,chuāng pò bǔ qí xià。
衣穿傲狐貉,食淡忘脍炙。yī chuān ào hú háo,shí dàn wàng kuài zhì。
人生老可哀,百事就衰谢。rén shēng lǎo kě āi,bǎi shì jiù shuāi xiè。
我喜在得归,味美如啖蔗。wǒ xǐ zài dé guī,wèi měi rú dàn zhè。
虽云茅茨陋,岂不贤传舍。suī yún máo cí lòu,qǐ bù xián chuán shě。
儿能牧鸡豚,身自种桑柘。ér néng mù jī tún,shēn zì zhǒng sāng zhè。
市垆酒易赊,邻厩驴可借。shì lú jiǔ yì shē,lín jiù lǘ kě jiè。
睡任门生嘲,醉无官长骂。shuì rèn mén shēng cháo,zuì wú guān zhǎng mà。
见书眼先闭,惰懒亦自赦。jiàn shū yǎn xiān bì,duò lǎn yì zì shè。
却后五百年,林间作佳话。què hòu wǔ bǎi nián,lín jiān zuò jiā huà。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋雨书感二首

陆游

晨起开门雪满簪,东岗一径得幽寻。chén qǐ kāi mén xuě mǎn zān,dōng gǎng yī jìng dé yōu xún。
断云残雨岁华晚,丹实碧花秋意深。duàn yún cán yǔ suì huá wǎn,dān shí bì huā qiū yì shēn。
林下已悲身老病,人间犹与俗浮沉。lín xià yǐ bēi shēn lǎo bìng,rén jiān yóu yǔ sú fú chén。
床头小瓮今朝熟,又唤邻翁共浅斟。chuáng tóu xiǎo wèng jīn cháo shú,yòu huàn lín wēng gòng qiǎn zhēn。

秋来苦贫戏作

陆游

闭门高卧养吾真,说着生涯笑倒人。bì mén gāo wò yǎng wú zhēn,shuō zhe shēng yá xiào dào rén。
奴闵囊空辞雇直,婢愁爨冷拾炊薪。nú mǐn náng kōng cí gù zhí,bì chóu cuàn lěng shí chuī xīn。
羹能有糁犹为泰,地到无锥始是贫。gēng néng yǒu sǎn yóu wèi tài,dì dào wú zhuī shǐ shì pín。
一饭不妨支一日,读书常愧聒比邻。yī fàn bù fáng zhī yī rì,dú shū cháng kuì guā bǐ lín。

晚晴

陆游

雨馀残日入疏篱,变化相乘乃尔奇。yǔ yú cán rì rù shū lí,biàn huà xiāng chéng nǎi ěr qí。
千嶂暮云收尽后,一年秋暑洗空时。qiān zhàng mù yún shōu jǐn hòu,yī nián qiū shǔ xǐ kōng shí。
如山酒券不相贷,隔巷衣砧如许悲。rú shān jiǔ quàn bù xiāng dài,gé xiàng yī zhēn rú xǔ bēi。
剩欲出门纾滞思,交亲零落与谁期。shèng yù chū mén shū zhì sī,jiāo qīn líng luò yǔ shuí qī。

秋晚

陆游

鸡声喔喔频催晓,木叶飕飕已变秋。jī shēng ō ō pín cuī xiǎo,mù yè sōu sōu yǐ biàn qiū。
忧患纵多终强项,饥寒未至且优游。yōu huàn zòng duō zhōng qiáng xiàng,jī hán wèi zhì qiě yōu yóu。
老罴尚欲身当道,乳虎何疑气食牛。lǎo pí shàng yù shēn dāng dào,rǔ hǔ hé yí qì shí niú。
但有一愁消未得,大儿白发戍边头。dàn yǒu yī chóu xiāo wèi dé,dà ér bái fā shù biān tóu。

秋感

陆游

瘦尽腰围白尽头,悲蛩声里落梧秋。shòu jǐn yāo wéi bái jǐn tóu,bēi qióng shēng lǐ luò wú qiū。
短檠且慰经年别,裋褐犹怀卒岁忧。duǎn qíng qiě wèi jīng nián bié,shù hè yóu huái zú suì yōu。
天地无私嗟独困,风霜有信又残秋。tiān dì wú sī jiē dú kùn,fēng shuāng yǒu xìn yòu cán qiū。
顽躯安得常强健,更倚东吴寺寺楼。wán qū ān dé cháng qiáng jiàn,gèng yǐ dōng wú sì sì lóu。

秋感二首

陆游

扶杖龙钟迫耄期,江湖木落更堪悲。fú zhàng lóng zhōng pò mào qī,jiāng hú mù luò gèng kān bēi。
醉中光景似得志,梦里朋侪如少时。zuì zhōng guāng jǐng shì dé zhì,mèng lǐ péng chái rú shǎo shí。
落笔龙蛇仲蒙帖,满怀风月季长诗。luò bǐ lóng shé zhòng méng tiē,mǎn huái fēng yuè jì zhǎng shī。
前朝名胜凋零尽,百岁关心只自知。qián cháo míng shèng diāo líng jǐn,bǎi suì guān xīn zhǐ zì zhī。

秋感二首

陆游

圣世优容许乞身,归来犹幸齿齐民。shèng shì yōu róng xǔ qǐ shēn,guī lái yóu xìng chǐ qí mín。
渔家那有悬车地,蔬食何施祝鲠人。yú jiā nà yǒu xuán chē dì,shū shí hé shī zhù gěng rén。
獠婢临溪漂衣絮,蛮童扫叶续炊薪。liáo bì lín xī piāo yī xù,mán tóng sǎo yè xù chuī xīn。
生涯如此仍秋暮,赖是从来惯处贫。shēng yá rú cǐ réng qiū mù,lài shì cóng lái guàn chù pín。

绍兴辛未至丙子六年间予年方壮每遇重九多与一时名士登高于蕺山宇泰阁距开禧丁卯六十年忧患契阔何所不有追数同游诸公乃无一人在者而予犹强健惨怆不能已赋诗识之

陆游

故里登高接隽游,即今不计几番秋。gù lǐ dēng gāo jiē juàn yóu,jí jīn bù jì jǐ fān qiū。
一樽尚与菊花醉,万事不禁江水流。yī zūn shàng yǔ jú huā zuì,wàn shì bù jìn jiāng shuǐ liú。
薄命虽多死闾巷,逢时亦有至公侯。báo mìng suī duō sǐ lǘ xiàng,féng shí yì yǒu zhì gōng hóu。
若论耄岁朱颜在,穷达皆当输一筹。ruò lùn mào suì zhū yán zài,qióng dá jiē dāng shū yī chóu。

结茅

陆游

结茆湖曲两三间,客少柴荆尽日关。jié máo hú qū liǎng sān jiān,kè shǎo chái jīng jǐn rì guān。
插架图书娱晚暮,满滩鸥鹭伴清闲。chā jià tú shū yú wǎn mù,mǎn tān ōu lù bàn qīng xián。
壁龛吴晋千年字,窗纳秦稽万叠山。bì kān wú jìn qiān nián zì,chuāng nà qín jī wàn dié shān。
自怪坚顽推不倒,时来临水照苍颜。zì guài jiān wán tuī bù dào,shí lái lín shuǐ zhào cāng yán。

老健

陆游

年垂九十身犹健,竹屋荆扉不厌低。nián chuí jiǔ shí shēn yóu jiàn,zhú wū jīng fēi bù yàn dī。
挈榼自沽深巷酒,拥衾遥听别村鸡。qiè kē zì gū shēn xiàng jiǔ,yōng qīn yáo tīng bié cūn jī。
家添豚栅还堪赋,路认牛栏每不迷。jiā tiān tún zhà hái kān fù,lù rèn niú lán měi bù mí。
惟恨穷秋开霁少,晚来小雨又成泥。wéi hèn qióng qiū kāi jì shǎo,wǎn lái xiǎo yǔ yòu chéng ní。

秋晚书感

陆游

牺象初心岂愿才,沟中虽断不须哀。xī xiàng chū xīn qǐ yuàn cái,gōu zhōng suī duàn bù xū āi。
吾生自信云舒卷,客态谁论燕去来。wú shēng zì xìn yún shū juǎn,kè tài shuí lùn yàn qù lái。
夕露正看沾草棘,晨霜已见落楸槐。xī lù zhèng kàn zhān cǎo jí,chén shuāng yǐ jiàn luò qiū huái。
耄年闭户真无憾,葑火更阑熟芋魁。mào nián bì hù zhēn wú hàn,fēng huǒ gèng lán shú yù kuí。

小市暮归

陆游

爱酒行行访市酤,醉中亦有稚孙扶。ài jiǔ xíng xíng fǎng shì gū,zuì zhōng yì yǒu zhì sūn fú。
林梢残叶吹都尽,烟际孤舟远欲无。lín shāo cán yè chuī dōu jǐn,yān jì gū zhōu yuǎn yù wú。
野饷每思羹苜蓿,旅炊犹得饭雕胡。yě xiǎng měi sī gēng mù xu,lǚ chuī yóu dé fàn diāo hú。
青山在眼何时到,堪叹年来病满躯。qīng shān zài yǎn hé shí dào,kān tàn nián lái bìng mǎn qū。

哭季长二首

陆游

岷山剡曲各天涯,死籍前时偶脱遗。mín shān shàn qū gè tiān yá,sǐ jí qián shí ǒu tuō yí。
三径就荒俱已老,一樽相属永无期。sān jìng jiù huāng jù yǐ lǎo,yī zūn xiāng shǔ yǒng wú qī。
寝门哀恸今何及,泉壤从游后不疑。qǐn mén āi tòng jīn hé jí,quán rǎng cóng yóu hòu bù yí。
邂逅子孙能记此,交情应似两翁时。xiè hòu zi sūn néng jì cǐ,jiāo qíng yīng shì liǎng wēng shí。

哭季长二首

陆游

我荷锄时君赐环,君归我复造清班。wǒ hé chú shí jūn cì huán,jūn guī wǒ fù zào qīng bān。
无由促席暂握手,每得寄声聊解颜。wú yóu cù xí zàn wò shǒu,měi dé jì shēng liáo jiě yán。
造物不令成老伴,著书犹喜在名山。zào wù bù lìng chéng lǎo bàn,zhù shū yóu xǐ zài míng shān。
半年仅得陈莼鲫,白首临风涕自潸。bàn nián jǐn dé chén chún jì,bái shǒu lín fēng tì zì shān。

魔境作颇思远适赋此自遣

陆游

夜夜燃灯旦旦香,修行老尚堕微茫。yè yè rán dēng dàn dàn xiāng,xiū xíng lǎo shàng duò wēi máng。
斋居自许尘心尽,遇事方知业力强。zhāi jū zì xǔ chén xīn jǐn,yù shì fāng zhī yè lì qiáng。
两屦生云入灊皖,孤舟载月上潇湘。liǎng jù shēng yún rù qián wǎn,gū zhōu zài yuè shàng xiāo xiāng。
道人行李君毋笑,惟是蓍筒与药囊。dào rén xíng lǐ jūn wú xiào,wéi shì shī tǒng yǔ yào náng。