古诗词

书意

陆游

屋漏徙我床,窗破补其罅。wū lòu xǐ wǒ chuáng,chuāng pò bǔ qí xià。
衣穿傲狐貉,食淡忘脍炙。yī chuān ào hú háo,shí dàn wàng kuài zhì。
人生老可哀,百事就衰谢。rén shēng lǎo kě āi,bǎi shì jiù shuāi xiè。
我喜在得归,味美如啖蔗。wǒ xǐ zài dé guī,wèi měi rú dàn zhè。
虽云茅茨陋,岂不贤传舍。suī yún máo cí lòu,qǐ bù xián chuán shě。
儿能牧鸡豚,身自种桑柘。ér néng mù jī tún,shēn zì zhǒng sāng zhè。
市垆酒易赊,邻厩驴可借。shì lú jiǔ yì shē,lín jiù lǘ kě jiè。
睡任门生嘲,醉无官长骂。shuì rèn mén shēng cháo,zuì wú guān zhǎng mà。
见书眼先闭,惰懒亦自赦。jiàn shū yǎn xiān bì,duò lǎn yì zì shè。
却后五百年,林间作佳话。què hòu wǔ bǎi nián,lín jiān zuò jiā huà。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

霜夜二首

陆游

土床纸帐卧幽寂,枕上细听城上更。tǔ chuáng zhǐ zhàng wò yōu jì,zhěn shàng xì tīng chéng shàng gèng。
榾柮烧残地炉冷,喔咿声断天窗明。gǔ duò shāo cán dì lú lěng,ō yī shēng duàn tiān chuāng míng。
风霜欲透草茨屋,盐酪不下荠糁羹。fēng shuāng yù tòu cǎo cí wū,yán lào bù xià jì sǎn gēng。
犹恨扶犁老无力,向来枉是请躬耕。yóu hèn fú lí lǎo wú lì,xiàng lái wǎng shì qǐng gōng gēng。

书道室壁

陆游

馀生天地一飞蓬,学道年来似有功。yú shēng tiān dì yī fēi péng,xué dào nián lái shì yǒu gōng。
习气扫除空劫外,精神澡雪隐书中。xí qì sǎo chú kōng jié wài,jīng shén zǎo xuě yǐn shū zhōng。
种瓜溪父时时见,卖药壶公处处同。zhǒng guā xī fù shí shí jiàn,mài yào hú gōng chù chù tóng。
莫谓与人缘苦薄,相随拍手有儿童。mò wèi yǔ rén yuán kǔ báo,xiāng suí pāi shǒu yǒu ér tóng。

书志

陆游

蓬矢桑弧射四方,岂知垂老卧江乡。péng shǐ sāng hú shè sì fāng,qǐ zhī chuí lǎo wò jiāng xiāng。
读书虽复具只眼,贮酒其如无别肠。dú shū suī fù jù zhǐ yǎn,zhù jiǔ qí rú wú bié cháng。
疋马扬鞭游鄠杜,扁舟捩柁上潇湘。pǐ mǎ yáng biān yóu hù dù,biǎn zhōu liè duò shàng xiāo xiāng。
自悲此志俱难豁,且复狂歌破夜长。zì bēi cǐ zhì jù nán huō,qiě fù kuáng gē pò yè zhǎng。

雪夕

陆游

目视??左耳聋,吾衰略与昔人同。mù shì zuǒ ěr lóng,wú shuāi lüè yǔ xī rén tóng。
移灯自看竛竮影,取酒时浇礧磈胸。yí dēng zì kàn líng pīng yǐng,qǔ jiǔ shí jiāo léi wěi xiōng。
东郭稍能师顺子,北山未敢笑愚公。dōng guō shāo néng shī shùn zi,běi shān wèi gǎn xiào yú gōng。
空村雪虐风饕夜,袖手悠然政策功。kōng cūn xuě nüè fēng tāo yè,xiù shǒu yōu rán zhèng cè gōng。

寄五郎兼示十五郎

陆游

八十九十老可惊,白发森然憎镜明。bā shí jiǔ shí lǎo kě jīng,bái fā sēn rán zēng jìng míng。
身当游岱尚少驻,书欲藏山殊未成。shēn dāng yóu dài shàng shǎo zhù,shū yù cáng shān shū wèi chéng。
大儿为国戍绝塞,季子伴翁亲短檠。dà ér wèi guó shù jué sāi,jì zi bàn wēng qīn duǎn qíng。
古人已矣不可作,夜阑抚几叹平生。gǔ rén yǐ yǐ bù kě zuò,yè lán fǔ jǐ tàn píng shēng。

家酿颇劲戏作

陆游

千古英雄骨作尘,不如一醉却关身。qiān gǔ yīng xióng gǔ zuò chén,bù rú yī zuì què guān shēn。
鼎来虽恨王陵戆,熟味方知孟子醇。dǐng lái suī hèn wáng líng gàng,shú wèi fāng zhī mèng zi chún。
试问浩歌遗世事,何如酣枕养天真。shì wèn hào gē yí shì shì,hé rú hān zhěn yǎng tiān zhēn。
竹林嵇阮虽名胜,要是渊明最可人。zhú lín jī ruǎn suī míng shèng,yào shì yuān míng zuì kě rén。

食荠糁甚美盖蜀人所谓东坡羹也

陆游

荠糁芳甘妙绝伦,啜来恍若在峨岷。jì sǎn fāng gān miào jué lún,chuài lái huǎng ruò zài é mín。
莼羹下豉知难敌,牛乳抨酥亦未珍。chún gēng xià shì zhī nán dí,niú rǔ pēng sū yì wèi zhēn。
异味颇思修净供,秘方常惜授厨人。yì wèi pǒ sī xiū jìng gōng,mì fāng cháng xī shòu chú rén。
午窗自抚膨脝腹,好住烟村莫厌贫。wǔ chuāng zì fǔ péng hēng fù,hǎo zhù yān cūn mò yàn pín。

幽情

陆游

免归又破六年闲,每寄幽情烟水间。miǎn guī yòu pò liù nián xián,měi jì yōu qíng yān shuǐ jiān。
清镜不藏新白发,芳樽犹惜旧朱颜。qīng jìng bù cáng xīn bái fā,fāng zūn yóu xī jiù zhū yán。
一编蠹简心空在,百瓮寒齑债未还。yī biān dù jiǎn xīn kōng zài,bǎi wèng hán jī zhài wèi hái。
莫为岷峨劳梦想,故乡随分有名山。mò wèi mín é láo mèng xiǎng,gù xiāng suí fēn yǒu míng shān。

书斋壁

陆游

烟水云山千万重,散人名号继吾宗。yān shuǐ yún shān qiān wàn zhòng,sàn rén míng hào jì wú zōng。
买雏养就冲霄鹤,拾子栽成偃盖松。mǎi chú yǎng jiù chōng xiāo hè,shí zi zāi chéng yǎn gài sōng。
父老年年同社酒,儿孙世世作春农。fù lǎo nián nián tóng shè jiǔ,ér sūn shì shì zuò chūn nóng。
晚窗睡觉添幽事,卧听兰亭古寺钟。wǎn chuāng shuì jué tiān yōu shì,wò tīng lán tíng gǔ sì zhōng。

雪意

陆游

风吼江郊雪意浓,云如两阵决雌雄。fēng hǒu jiāng jiāo xuě yì nóng,yún rú liǎng zhèn jué cí xióng。
山寒酒过平时量,窗黑书亏半日功。shān hán jiǔ guò píng shí liàng,chuāng hēi shū kuī bàn rì gōng。
闲话更端茶灶熟,清诗分韵地炉红。xián huà gèng duān chá zào shú,qīng shī fēn yùn dì lú hóng。
不须遽觅华胥路,更俟天花落坐中。bù xū jù mì huá xū lù,gèng qí tiān huā luò zuò zhōng。

晨起

陆游

勋业文章谢不能,生涯分付一枝藤。xūn yè wén zhāng xiè bù néng,shēng yá fēn fù yī zhī téng。
身同湘浦孤舟客,心羡庐山下版僧。shēn tóng xiāng pǔ gū zhōu kè,xīn xiàn lú shān xià bǎn sēng。
倦枕厌闻窗外雨,残膏犹在壁间灯。juàn zhěn yàn wén chuāng wài yǔ,cán gāo yóu zài bì jiān dēng。
草芝要及清晨服,深愧蛮童为扣冰。cǎo zhī yào jí qīng chén fú,shēn kuì mán tóng wèi kòu bīng。

题唐执中书楼

陆游

吾州唐子他州无,闭户偏读家藏书。wú zhōu táng zi tā zhōu wú,bì hù piān dú jiā cáng shū。
志气颇闻已山立,神仙固自多楼居。zhì qì pǒ wén yǐ shān lì,shén xiān gù zì duō lóu jū。
终日坐忘对燕几,有时出游骑蹇驴。zhōng rì zuò wàng duì yàn jǐ,yǒu shí chū yóu qí jiǎn lǘ。
人生如此自可尔,勿羡新贵高门闾。rén shēng rú cǐ zì kě ěr,wù xiàn xīn guì gāo mén lǘ。

老翁

陆游

老翁睡少知遥夜,贫士衾单怯苦寒。lǎo wēng shuì shǎo zhī yáo yè,pín shì qīn dān qiè kǔ hán。
闷里不嫌村酒薄,瘦来偏觉旧衣宽。mèn lǐ bù xián cūn jiǔ báo,shòu lái piān jué jiù yī kuān。
篱门遇健时能出,书卷乘闲亦取看。lí mén yù jiàn shí néng chū,shū juǎn chéng xián yì qǔ kàn。
深愧野人怜寂莫,放锄相唤共朝餐。shēn kuì yě rén lián jì mò,fàng chú xiāng huàn gòng cháo cān。

累日浓云作雪不成遂有春意

陆游

酿雪经旬竟不成,一霜却作十分晴。niàng xuě jīng xún jìng bù chéng,yī shuāng què zuò shí fēn qíng。
云归岫穴千峰立,暖入郊原万耦耕。yún guī xiù xué qiān fēng lì,nuǎn rù jiāo yuán wàn ǒu gēng。
菖叶离离丰岁候,梅花眷眷故人情。chāng yè lí lí fēng suì hòu,méi huā juàn juàn gù rén qíng。
道傍孤店新醅熟,已有幽禽一两声。dào bàng gū diàn xīn pēi shú,yǐ yǒu yōu qín yī liǎng shēng。

晚晴出行近村闲咏景物

陆游

雪云吹尽木阴移,正是先生曳杖时。xuě yún chuī jǐn mù yīn yí,zhèng shì xiān shēng yè zhàng shí。
老㹀行将新长犊,空桑卧出寄生枝。lǎo bó xíng jiāng xīn zhǎng dú,kōng sāng wò chū jì shēng zhī。
医翁暮过囊探药,筮叟晨占手布蓍。yī wēng mù guò náng tàn yào,shì sǒu chén zhàn shǒu bù shī。
谁谓人间足忧患,未妨古俗自熙熙。shuí wèi rén jiān zú yōu huàn,wèi fáng gǔ sú zì xī xī。