古诗词

自诘

陆游

修行力量浅,触事常寡悰。xiū xíng lì liàng qiǎn,chù shì cháng guǎ cóng。
端居本无事,奈此百忧攻。duān jū běn wú shì,nài cǐ bǎi yōu gōng。
今晨默自诘,世岂不汝容。jīn chén mò zì jí,shì qǐ bù rǔ róng。
漱濯临清流,啸歌荫长松。shù zhuó lín qīng liú,xiào gē yīn zhǎng sōng。
缓步有夷途,远眺多奇峰。huǎn bù yǒu yí tú,yuǎn tiào duō qí fēng。
野叟时相寻,村酒亦自醲。yě sǒu shí xiāng xún,cūn jiǔ yì zì nóng。
于道忽少进,一扫芥蒂胸。yú dào hū shǎo jìn,yī sǎo jiè dì xiōng。
轑釜本常情,宁说饭后钟。lǎo fǔ běn cháng qíng,níng shuō fàn hòu zhōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

初夏北窗二首

陆游

作墨无声紫玉池,年光又入放翁诗。zuò mò wú shēng zǐ yù chí,nián guāng yòu rù fàng wēng shī。
风和柳岸吹绵后,雨足瓜畦引蔓时。fēng hé liǔ àn chuī mián hòu,yǔ zú guā qí yǐn màn shí。
病酒相如无奈渴,清言叔宝不胜羸。bìng jiǔ xiāng rú wú nài kě,qīng yán shū bǎo bù shèng léi。
此生岂复功名事,付与城头画角悲。cǐ shēng qǐ fù gōng míng shì,fù yǔ chéng tóu huà jiǎo bēi。

初夏北窗二首

陆游

水际柴荆昼不开,卧听微雨杂轻雷。shuǐ jì chái jīng zhòu bù kāi,wò tīng wēi yǔ zá qīng léi。
春蚕满箔眠初起,社燕争巢去复来。chūn cán mǎn bó mián chū qǐ,shè yàn zhēng cháo qù fù lái。
海桧屈蟠依怪石,山榴零落点苍苔。hǎi guì qū pán yī guài shí,shān liú líng luò diǎn cāng tái。
一樽及此风光美,车下长坡底用推。yī zūn jí cǐ fēng guāng měi,chē xià zhǎng pō dǐ yòng tuī。

高卧

陆游

省户归来不计年,悠然高卧镜湖边。shěng hù guī lái bù jì nián,yōu rán gāo wò jìng hú biān。
钩帘每对千峰雨,接竹新分一脉泉。gōu lián měi duì qiān fēng yǔ,jiē zhú xīn fēn yī mài quán。
学问诚身元有道,阨穷知我岂非天。xué wèn chéng shēn yuán yǒu dào,è qióng zhī wǒ qǐ fēi tiān。
虚名自古能为累,正恐人看直一钱。xū míng zì gǔ néng wèi lèi,zhèng kǒng rén kàn zhí yī qián。

读香奁集诗戏效其体

陆游

金铺一闭几春风,咫尺心知万里同。jīn pù yī bì jǐ chūn fēng,zhǐ chǐ xīn zhī wàn lǐ tóng。
麝枕何曾禳梦恶,玉壶空解贮啼红。shè zhěn hé céng ráng mèng è,yù hú kōng jiě zhù tí hóng。
画愁延寿丹青误,赋欠相如笔墨工。huà chóu yán shòu dān qīng wù,fù qiàn xiāng rú bǐ mò gōng。
一事目前差自慰,月明还似未央中。yī shì mù qián chà zì wèi,yuè míng hái shì wèi yāng zhōng。

野步至村舍暮归

陆游

草径盘纡入废园,涨馀野水有残痕。cǎo jìng pán yū rù fèi yuán,zhǎng yú yě shuǐ yǒu cán hén。
新蒲漫漫藏孤艇,茂树阴阴失近村。xīn pú màn màn cáng gū tǐng,mào shù yīn yīn shī jìn cūn。
拄杖敲门求小憩,老盆盛酒泻微浑。zhǔ zhàng qiāo mén qiú xiǎo qì,lǎo pén shèng jiǔ xiè wēi hún。
兴阑却觅桥边路,数点归鸦已带昏。xīng lán què mì qiáo biān lù,shù diǎn guī yā yǐ dài hūn。

自笑

陆游

三间茅屋寄沧浪,鸟出樊笼马脱缰。sān jiān máo wū jì cāng làng,niǎo chū fán lóng mǎ tuō jiāng。
滟滟陂塘秧水满,阴阴门巷麦风凉。yàn yàn bēi táng yāng shuǐ mǎn,yīn yīn mén xiàng mài fēng liáng。
蔬盘旋采溪毛滑,篷艇新编露箬香。shū pán xuán cǎi xī máo huá,péng tǐng xīn biān lù ruò xiāng。
捐尽浮名方自喜,一生枉是伴人忙。juān jǐn fú míng fāng zì xǐ,yī shēng wǎng shì bàn rén máng。

入梅

陆游

微雨轻云已入梅,石榴萱草一时开。wēi yǔ qīng yún yǐ rù méi,shí liú xuān cǎo yī shí kāi。
碑偿宿诺淮僧去,卷录新诗蜀使回。bēi cháng sù nuò huái sēng qù,juǎn lù xīn shī shǔ shǐ huí。
墨试小螺看斗砚,茶分细乳玩毫杯。mò shì xiǎo luó kàn dòu yàn,chá fēn xì rǔ wán háo bēi。
客来莫诮儿嬉事,九陌红尘更可哀。kè lái mò qiào ér xī shì,jiǔ mò hóng chén gèng kě āi。

五月十一日睡起

陆游

病眼慵于世事开,虚堂高卧谢氛埃。bìng yǎn yōng yú shì shì kāi,xū táng gāo wò xiè fēn āi。
帘栊无影觉云起,草树有声知雨来。lián lóng wú yǐng jué yún qǐ,cǎo shù yǒu shēng zhī yǔ lái。
茶碗嫩汤初得乳,香篝微火未成灰。chá wǎn nèn tāng chū dé rǔ,xiāng gōu wēi huǒ wèi chéng huī。
翛然自适君知否,一枕清风又过梅。xiāo rán zì shì jūn zhī fǒu,yī zhěn qīng fēng yòu guò méi。

示客

陆游

世间可笑走踆踆,误认虚空作汝身。shì jiān kě xiào zǒu cūn cūn,wù rèn xū kōng zuò rǔ shēn。
已觅馀名润枯骨,更谋厚积遗何人。yǐ mì yú míng rùn kū gǔ,gèng móu hòu jī yí hé rén。
风幡毕竟非心境,瓦砾何妨是道真。fēng fān bì jìng fēi xīn jìng,wǎ lì hé fáng shì dào zhēn。
新藕出泥瓜上市,为君一醉堕纱巾。xīn ǒu chū ní guā shàng shì,wèi jūn yī zuì duò shā jīn。

雨中作

陆游

雨声一滴不肯住,客梦欲成还自惊。yǔ shēng yī dī bù kěn zhù,kè mèng yù chéng hái zì jīng。
白水陂边破茅屋,乱书堆里老儒生。bái shuǐ bēi biān pò máo wū,luàn shū duī lǐ lǎo rú shēng。
出行岂复有流辈,未死尚能躬钓耕。chū xíng qǐ fù yǒu liú bèi,wèi sǐ shàng néng gōng diào gēng。
十日无鱼亦何叹,新菰幸可配吴粳。shí rì wú yú yì hé tàn,xīn gū xìng kě pèi wú jīng。

自嘲

陆游

少读诗书陋汉唐,暮年身世寄农桑。shǎo dú shī shū lòu hàn táng,mù nián shēn shì jì nóng sāng。
骑驴两脚欲到地,爱酒一樽常在傍。qí lǘ liǎng jiǎo yù dào dì,ài jiǔ yī zūn cháng zài bàng。
老去形容虽变改,醉来意气尚轩昂。lǎo qù xíng róng suī biàn gǎi,zuì lái yì qì shàng xuān áng。
太行王屋何由动,堪笑愚公不自量。tài xíng wáng wū hé yóu dòng,kān xiào yú gōng bù zì liàng。

遣兴二首

陆游

外物元知等一尘,浮生何事最关身。wài wù yuán zhī děng yī chén,fú shēng hé shì zuì guān shēn。
江山好处得新句,风月佳时逢故人。jiāng shān hǎo chù dé xīn jù,fēng yuè jiā shí féng gù rén。
有酒一樽聊自适,藏书万卷未为贫。yǒu jiǔ yī zūn liáo zì shì,cáng shū wàn juǎn wèi wèi pín。
圣贤自古无如命,君看居东与在陈。shèng xián zì gǔ wú rú mìng,jūn kàn jū dōng yǔ zài chén。

遣兴二首

陆游

老向人间怯路岐,感今怀昔不胜悲。lǎo xiàng rén jiān qiè lù qí,gǎn jīn huái xī bù shèng bēi。
诗无杰思知才尽,酒有残杯觉气衰。shī wú jié sī zhī cái jǐn,jiǔ yǒu cán bēi jué qì shuāi。
县郭灯疏寻店夜,津亭雨细待船时。xiàn guō dēng shū xún diàn yè,jīn tíng yǔ xì dài chuán shí。
筋骸尚给春耕在,便买乌犍亦未迟。jīn hái shàng gěi chūn gēng zài,biàn mǎi wū jiān yì wèi chí。

乙夜纳凉

陆游

幽人新制葛衣成,二寸藤冠觉发轻。yōu rén xīn zhì gé yī chéng,èr cùn téng guān jué fā qīng。
净扫中庭延月色,缓拖拄杖听蝉声。jìng sǎo zhōng tíng yán yuè sè,huǎn tuō zhǔ zhàng tīng chán shēng。
微凉便欲疏纨扇,小醉何妨倒玉罂。wēi liáng biàn yù shū wán shàn,xiǎo zuì hé fáng dào yù yīng。
八尺风漪真美睡,故应高枕到窗明。bā chǐ fēng yī zhēn měi shuì,gù yīng gāo zhěn dào chuāng míng。

五鼓

陆游

梦断华胥夜艾时,绕廊萧散曳筇枝。mèng duàn huá xū yè ài shí,rào láng xiāo sàn yè qióng zhī。
长空渐见明河落,短调犹残画角吹。zhǎng kōng jiàn jiàn míng hé luò,duǎn diào yóu cán huà jiǎo chuī。
世事又随朝日出,钓船莫负早秋期。shì shì yòu suí cháo rì chū,diào chuán mò fù zǎo qiū qī。
南湖五亩新菰熟,此味惟应老子知。nán hú wǔ mǔ xīn gū shú,cǐ wèi wéi yīng lǎo zi zhī。