古诗词

自诘

陆游

修行力量浅,触事常寡悰。xiū xíng lì liàng qiǎn,chù shì cháng guǎ cóng。
端居本无事,奈此百忧攻。duān jū běn wú shì,nài cǐ bǎi yōu gōng。
今晨默自诘,世岂不汝容。jīn chén mò zì jí,shì qǐ bù rǔ róng。
漱濯临清流,啸歌荫长松。shù zhuó lín qīng liú,xiào gē yīn zhǎng sōng。
缓步有夷途,远眺多奇峰。huǎn bù yǒu yí tú,yuǎn tiào duō qí fēng。
野叟时相寻,村酒亦自醲。yě sǒu shí xiāng xún,cūn jiǔ yì zì nóng。
于道忽少进,一扫芥蒂胸。yú dào hū shǎo jìn,yī sǎo jiè dì xiōng。
轑釜本常情,宁说饭后钟。lǎo fǔ běn cháng qíng,níng shuō fàn hòu zhōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

十月八日九日连夕雷雨

陆游

雨声聒耳不停点,云气冒山殊未开。yǔ shēng guā ěr bù tíng diǎn,yún qì mào shān shū wèi kāi。
敢恨终年惟短褐,但惊十月有奔雷。gǎn hèn zhōng nián wéi duǎn hè,dàn jīng shí yuè yǒu bēn léi。
牵萝且复补茆屋,饭豆何妨羹芋魁。qiān luó qiě fù bǔ máo wū,fàn dòu hé fáng gēng yù kuí。
莫笑赋诗无杰句,年来万事学低摧。mò xiào fù shī wú jié jù,nián lái wàn shì xué dī cuī。

十月

陆游

十月霜侵季子裘,吾诗又送一年秋。shí yuè shuāng qīn jì zi qiú,wú shī yòu sòng yī nián qiū。
风回断续闻樵唱,木落参差见寺楼。fēng huí duàn xù wén qiáo chàng,mù luò cān chà jiàn sì lóu。
久已浮云看富贵,固应华屋等山丘。jiǔ yǐ fú yún kàn fù guì,gù yīng huá wū děng shān qiū。
江边海际多幽致,拟跨青骡处处游。jiāng biān hǎi jì duō yōu zhì,nǐ kuà qīng luó chù chù yóu。

初晴

陆游

袖手东窗初日明,残编未负老书生。xiù shǒu dōng chuāng chū rì míng,cán biān wèi fù lǎo shū shēng。
不胜多病畏寒雨,正得一霜方快晴。bù shèng duō bìng wèi hán yǔ,zhèng dé yī shuāng fāng kuài qíng。
客户饷羹提赤鲤,邻家借碓捣新粳。kè hù xiǎng gēng tí chì lǐ,lín jiā jiè duì dǎo xīn jīng。
柴荆莫怪无车马,恰要无人识姓名。chái jīng mò guài wú chē mǎ,qià yào wú rén shí xìng míng。

冬晴稍理旧学有感于怀

陆游

天公元不吝光阴,付与书生遂本心。tiān gōng yuán bù lìn guāng yīn,fù yǔ shū shēng suì běn xīn。
老已为民犹学问,向虽作吏半山林。lǎo yǐ wèi mín yóu xué wèn,xiàng suī zuò lì bàn shān lín。
百年断稿传三世,一日晴窗抵万金。bǎi nián duàn gǎo chuán sān shì,yī rì qíng chuāng dǐ wàn jīn。
努力更思恢道术,酒杯虽把不须深。nǔ lì gèng sī huī dào shù,jiǔ bēi suī bǎ bù xū shēn。

马上口占

陆游

大耋光阴岂自期,即今堪喜亦堪悲。dà dié guāng yīn qǐ zì qī,jí jīn kān xǐ yì kān bēi。
关河隔绝初心负,忧患侵寻旧学衰。guān hé gé jué chū xīn fù,yōu huàn qīn xún jiù xué shuāi。
羸马涉溪孤店路,栖鸦满树晓霜时。léi mǎ shè xī gū diàn lù,qī yā mǎn shù xiǎo shuāng shí。
凭鞍残梦悠然觉,又得浮生一首诗。píng ān cán mèng yōu rán jué,yòu dé fú shēng yī shǒu shī。

感事

陆游

陋巷何须叹一瓢,朱门能守亦寥寥。lòu xiàng hé xū tàn yī piáo,zhū mén néng shǒu yì liáo liáo。
衲衣先世曾调鼎,野褐家声本珥貂。nà yī xiān shì céng diào dǐng,yě hè jiā shēng běn ěr diāo。
若悟死生均露电,未应富贵胜渔樵。ruò wù sǐ shēng jūn lù diàn,wèi yīng fù guì shèng yú qiáo。
千年回首俱陈迹,不向杯中何处消。qiān nián huí shǒu jù chén jì,bù xiàng bēi zhōng hé chù xiāo。

初寒

陆游

逐禄天涯半此生,明时宽大许归耕。zhú lù tiān yá bàn cǐ shēng,míng shí kuān dà xǔ guī gēng。
山围鱼市寒无色,雨掠蓬窗夜有声。shān wéi yú shì hán wú sè,yǔ lüè péng chuāng yè yǒu shēng。
白发青灯身潦倒,残芜落叶岁峥嵘。bái fā qīng dēng shēn lǎo dào,cán wú luò yè suì zhēng róng。
尔来有喜君知否,买得乌犍万事轻。ěr lái yǒu xǐ jūn zhī fǒu,mǎi dé wū jiān wàn shì qīng。

戏题酒家壁三首

陆游

漫道江南倚寺楼,岂如烟雨弄扁舟。màn dào jiāng nán yǐ sì lóu,qǐ rú yān yǔ nòng biǎn zhōu。
并刀不剪清愁断,楚练难縻白日留。bìng dāo bù jiǎn qīng chóu duàn,chǔ liàn nán mí bái rì liú。
湖上采菰甘似蜜,街头买酒滑如油。hú shàng cǎi gū gān shì mì,jiē tóu mǎi jiǔ huá rú yóu。
金丹九转何时毕,且对梅花一醉休。jīn dān jiǔ zhuǎn hé shí bì,qiě duì méi huā yī zuì xiū。

戏题酒家壁三首

陆游

送了春归又送秋,人间随处寄悠悠。sòng le chūn guī yòu sòng qiū,rén jiān suí chù jì yōu yōu。
百年此际成遗老,万里当时赋远游。bǎi nián cǐ jì chéng yí lǎo,wàn lǐ dāng shí fù yuǎn yóu。
笔力日衰惭阵马,江天岁晚狎冥鸥。bǐ lì rì shuāi cán zhèn mǎ,jiāng tiān suì wǎn xiá míng ōu。
清狂自笑无时歇,又犯新寒上市楼。qīng kuáng zì xiào wú shí xiē,yòu fàn xīn hán shàng shì lóu。

戏题酒家壁三首

陆游

朋旧存亡寂不闻,年年江海怆离群。péng jiù cún wáng jì bù wén,nián nián jiāng hǎi chuàng lí qún。
时平酒价贱如水,病起老身闲似云。shí píng jiǔ jià jiàn rú shuǐ,bìng qǐ lǎo shēn xián shì yún。
饱食每惭荒旧学,后生谁可付斯文。bǎo shí měi cán huāng jiù xué,hòu shēng shuí kě fù sī wén。
案头清镜尘昏尽,残发知添白几分。àn tóu qīng jìng chén hūn jǐn,cán fā zhī tiān bái jǐ fēn。

开东园路北至山脚因治路傍隙地杂植花草六首

陆游

清沟东畔剪蓁菅,虽设柴门尽日关。qīng gōu dōng pàn jiǎn zhēn jiān,suī shè chái mén jǐn rì guān。
远引寒泉成碧沼,稍通密竹露青山。yuǎn yǐn hán quán chéng bì zhǎo,shāo tōng mì zhú lù qīng shān。
幽花泣露开仍落,好鸟穿林去复还。yōu huā qì lù kāi réng luò,hǎo niǎo chuān lín qù fù hái。
更上横冈吾所爱,小儿试觅屋三间。gèng shàng héng gāng wú suǒ ài,xiǎo ér shì mì wū sān jiān。

开东园路北至山脚因治路傍隙地杂植花草六首

陆游

魏野林逋久已仙,放翁寄傲镜湖边。wèi yě lín bū jiǔ yǐ xiān,fàng wēng jì ào jìng hú biān。
松根偃蹇支琴石,岩窦潺湲洗药泉。sōng gēn yǎn jiǎn zhī qín shí,yán dòu chán yuán xǐ yào quán。
半禄扫空虽在我,残年健甚岂非天。bàn lù sǎo kōng suī zài wǒ,cán nián jiàn shén qǐ fēi tiān。
遥遥桑苎家风在,重补茶经又一编。yáo yáo sāng zhù jiā fēng zài,zhòng bǔ chá jīng yòu yī biān。

开东园路北至山脚因治路傍隙地杂植花草六首

陆游

忆自南昌返故乡,移家来就镜湖凉。yì zì nán chāng fǎn gù xiāng,yí jiā lái jiù jìng hú liáng。
鹤雏养得冲霄汉,松树看成任栋梁。hè chú yǎng dé chōng xiāo hàn,sōng shù kàn chéng rèn dòng liáng。
手版永抛贫亦乐,肩舆时上老何妨。shǒu bǎn yǒng pāo pín yì lè,jiān yú shí shàng lǎo hé fáng。
平郊东望江城近,隐隐清笳送夕阳。píng jiāo dōng wàng jiāng chéng jìn,yǐn yǐn qīng jiā sòng xī yáng。

开东园路北至山脚因治路傍隙地杂植花草六首

陆游

父子追随一笑倾,东园东畔路初成。fù zi zhuī suí yī xiào qīng,dōng yuán dōng pàn lù chū chéng。
夹栽芳草如绳直,前出篱门似砥平。jiā zāi fāng cǎo rú shéng zhí,qián chū lí mén shì dǐ píng。
春近野梅香欲动,雨馀沟水细无声。chūn jìn yě méi xiāng yù dòng,yǔ yú gōu shuǐ xì wú shēng。
今朝有憙谁能识,不用人扶亦自行。jīn cháo yǒu xī shuí néng shí,bù yòng rén fú yì zì xíng。

开东园路北至山脚因治路傍隙地杂植花草六首

陆游

病眼逢人每懒开,正须此地洗氛埃。bìng yǎn féng rén měi lǎn kāi,zhèng xū cǐ dì xǐ fēn āi。
数枝梅向林梢出,一脉泉从岭背来。shù zhī méi xiàng lín shāo chū,yī mài quán cóng lǐng bèi lái。
藤杖有时缘石磴,风炉随处置茶杯。téng zhàng yǒu shí yuán shí dèng,fēng lú suí chù zhì chá bēi。
残躯自笑如春草,又喜天边斗柄回。cán qū zì xiào rú chūn cǎo,yòu xǐ tiān biān dòu bǐng huí。