古诗词

自诘

陆游

修行力量浅,触事常寡悰。xiū xíng lì liàng qiǎn,chù shì cháng guǎ cóng。
端居本无事,奈此百忧攻。duān jū běn wú shì,nài cǐ bǎi yōu gōng。
今晨默自诘,世岂不汝容。jīn chén mò zì jí,shì qǐ bù rǔ róng。
漱濯临清流,啸歌荫长松。shù zhuó lín qīng liú,xiào gē yīn zhǎng sōng。
缓步有夷途,远眺多奇峰。huǎn bù yǒu yí tú,yuǎn tiào duō qí fēng。
野叟时相寻,村酒亦自醲。yě sǒu shí xiāng xún,cūn jiǔ yì zì nóng。
于道忽少进,一扫芥蒂胸。yú dào hū shǎo jìn,yī sǎo jiè dì xiōng。
轑釜本常情,宁说饭后钟。lǎo fǔ běn cháng qíng,níng shuō fàn hòu zhōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

数日不出门偶赋三首

陆游

湖上蜗庐仅自容,寸怀无奈百忧攻。hú shàng wō lú jǐn zì róng,cùn huái wú nài bǎi yōu gōng。
补衣未竟迫秋露,待饭不来闻午钟。bǔ yī wèi jìng pò qiū lù,dài fàn bù lái wén wǔ zhōng。
稚子挟书勤质问,邻翁释耒间过从。zhì zi xié shū qín zhì wèn,lín wēng shì lěi jiān guò cóng。
今朝一笑君知否,满瓮新醅粥面醲。jīn cháo yī xiào jūn zhī fǒu,mǎn wèng xīn pēi zhōu miàn nóng。

南园观梅

陆游

幽径疏篱洗世尘,眼明见此数枝新。yōu jìng shū lí xǐ shì chén,yǎn míng jiàn cǐ shù zhī xīn。
横斜恰受三更月,璀璨先回万物春。héng xié qià shòu sān gèng yuè,cuǐ càn xiān huí wàn wù chūn。
洛浦凌波矜绝态,缑山骑鹤想前身。luò pǔ líng bō jīn jué tài,gōu shān qí hè xiǎng qián shēn。
放翁著句烦君记,画在生绡却未真。fàng wēng zhù jù fán jūn jì,huà zài shēng xiāo què wèi zhēn。

排闷

陆游

人间岁月莽悠悠,老大悲伤只涕流。rén jiān suì yuè mǎng yōu yōu,lǎo dà bēi shāng zhǐ tì liú。
民餍糟糠宁细事,俗忘节义更深忧。mín yàn zāo kāng níng xì shì,sú wàng jié yì gèng shēn yōu。
潦归宿麦犹难望,雪少同云未易求。lǎo guī sù mài yóu nán wàng,xuě shǎo tóng yún wèi yì qiú。
自叹此生真已矣,且偷暇日弄孤舟。zì tàn cǐ shēng zhēn yǐ yǐ,qiě tōu xiá rì nòng gū zhōu。

庚申十二月二十一日西和州健步持子布书报已取安康襄阳路将至九江矣悲喜交怀作长句二首

陆游

吴蜀相望万里程,征鞍忽报近湓城。wú shǔ xiāng wàng wàn lǐ chéng,zhēng ān hū bào jìn pén chéng。
角巾已入三更梦,老眼先增十倍明。jiǎo jīn yǐ rù sān gèng mèng,lǎo yǎn xiān zēng shí bèi míng。
告至遍为亲旧问,劳还深愧里闾情。gào zhì biàn wèi qīn jiù wèn,láo hái shēn kuì lǐ lǘ qíng。
追思二纪睽离事,憙极翻成涕泗横。zhuī sī èr jì kuí lí shì,xī jí fān chéng tì sì héng。

庚申十二月二十一日西和州健步持子布书报已取安康襄阳路将至九江矣悲喜交怀作长句二首

陆游

万里东来双鲤鱼,衰翁悲喜得儿书。wàn lǐ dōng lái shuāng lǐ yú,shuāi wēng bēi xǐ dé ér shū。
闻过岘首已冬至,想到匡庐将岁除。wén guò xiàn shǒu yǐ dōng zhì,xiǎng dào kuāng lú jiāng suì chú。
辛苦山行穿雪履,凄凉旅饭嚼冰蔬。xīn kǔ shān xíng chuān xuě lǚ,qī liáng lǚ fàn jué bīng shū。
此行身历艰难遍,莫厌东皋共荷锄。cǐ xíng shēn lì jiān nán biàn,mò yàn dōng gāo gòng hé chú。

岁暮书怀二首

陆游

世事从来不可常,把茆犹幸得深藏。shì shì cóng lái bù kě cháng,bǎ máo yóu xìng dé shēn cáng。
床头酒瓮寒难熟,瓶里梅花夜更香。chuáng tóu jiǔ wèng hán nán shú,píng lǐ méi huā yè gèng xiāng。
薄命元知等蝉翼,畏途何处不羊肠。báo mìng yuán zhī děng chán yì,wèi tú hé chù bù yáng cháng。
诗成读罢仍无用,聊满山家骨董囊。shī chéng dú bà réng wú yòng,liáo mǎn shān jiā gǔ dǒng náng。

岁暮书怀二首

陆游

忆昔初辞鹓鹭行,慨然誓墓老耕桑。yì xī chū cí yuān lù xíng,kǎi rán shì mù lǎo gēng sāng。
蓼汀夜宿梦魂爽,梅坞暮归襟袖香。liǎo tīng yè sù mèng hún shuǎng,méi wù mù guī jīn xiù xiāng。
穷巷每多闲日月,小儿时诵古文章。qióng xiàng měi duō xián rì yuè,xiǎo ér shí sòng gǔ wén zhāng。
吾侪穷死从来事,敢变胸中百鍊刚。wú chái qióng sǐ cóng lái shì,gǎn biàn xiōng zhōng bǎi liàn gāng。

金丹

陆游

子有金丹鍊即成,人人各自具长生。zi yǒu jīn dān liàn jí chéng,rén rén gè zì jù zhǎng shēng。
施行要使俗仁寿,收敛犹能心太平。shī xíng yào shǐ sú rén shòu,shōu liǎn yóu néng xīn tài píng。
剧饮似鲸身不倦,细书如蚁眼常明。jù yǐn shì jīng shēn bù juàn,xì shū rú yǐ yǎn cháng míng。
更馀一事君难学,富贵真同涕唾轻。gèng yú yī shì jūn nán xué,fù guì zhēn tóng tì tuò qīng。

平昔

陆游

平昔飘然林下僧,更堪衰与病相乘。píng xī piāo rán lín xià sēng,gèng kān shuāi yǔ bìng xiāng chéng。
残年已任身生死,一念犹关道废兴。cán nián yǐ rèn shēn shēng sǐ,yī niàn yóu guān dào fèi xīng。
皎皎初心质天地,兢兢晚节蹈渊冰。jiǎo jiǎo chū xīn zhì tiān dì,jīng jīng wǎn jié dǎo yuān bīng。
子孙勿厌藜羹薄,此是吾家无尽灯。zi sūn wù yàn lí gēng báo,cǐ shì wú jiā wú jǐn dēng。

二月三日春色粲然步至湖上

陆游

不愧衰翁雪鬓新,出门也复整乌巾。bù kuì shuāi wēng xuě bìn xīn,chū mén yě fù zhěng wū jīn。
梅花隔水香撩客,野鸟穿林语唤人。méi huā gé shuǐ xiāng liāo kè,yě niǎo chuān lín yǔ huàn rén。
长日难消惟泥酒,灾年不死又违春。zhǎng rì nán xiāo wéi ní jiǔ,zāi nián bù sǐ yòu wéi chūn。
吾儿已到新安未,想掬清溪洗客尘。wú ér yǐ dào xīn ān wèi,xiǎng jū qīng xī xǐ kè chén。

计子布归程已过新安入畿县界

陆游

忆昔初登下峡船,一回望汝一凄然。yì xī chū dēng xià xiá chuán,yī huí wàng rǔ yī qī rán。
梦魂南北略万里,人世短长无百年。mèng hún nán běi lüè wàn lǐ,rén shì duǎn zhǎng wú bǎi nián。
强遣老怀终兀兀,忽闻归骑已翩翩。qiáng qiǎn lǎo huái zhōng wù wù,hū wén guī qí yǐ piān piān。
今朝屈指无穷喜,历尽江山近日边。jīn cháo qū zhǐ wú qióng xǐ,lì jǐn jiāng shān jìn rì biān。

东园观梅

陆游

出世仙姝下草堂,高标肯学汉宫妆。chū shì xiān shū xià cǎo táng,gāo biāo kěn xué hàn gōng zhuāng。
数苞冷蕊愁浑破,一寸残枝梦亦香。shù bāo lěng ruǐ chóu hún pò,yī cùn cán zhī mèng yì xiāng。
问讯不嫌泥溅屐,端相每到月侵廊。wèn xùn bù xián ní jiàn jī,duān xiāng měi dào yuè qīn láng。
高楼吹角成何事,只替诗人说断肠。gāo lóu chuī jiǎo chéng hé shì,zhǐ tì shī rén shuō duàn cháng。

喜得建茶

陆游

玉食何由到草莱,重奁初喜坼封开。yù shí hé yóu dào cǎo lái,zhòng lián chū xǐ chè fēng kāi。
雪霏庾岭红丝硙,乳泛闽溪绿地材。xuě fēi yǔ lǐng hóng sī wéi,rǔ fàn mǐn xī lǜ dì cái。
舌本常留甘尽日,鼻端无复鼾如雷。shé běn cháng liú gān jǐn rì,bí duān wú fù hān rú léi。
故应不负朋游意,手挈风炉竹下来。gù yīng bù fù péng yóu yì,shǒu qiè fēng lú zhú xià lái。

初春感事二首

陆游

马迹车声是处忙,经旬无客到龟堂。mǎ jì chē shēng shì chù máng,jīng xún wú kè dào guī táng。
水初泛溢黏天绿,梅欲飘零特地香。shuǐ chū fàn yì nián tiān lǜ,méi yù piāo líng tè dì xiāng。
世事纷纷人自老,岁华冉冉日初长。shì shì fēn fēn rén zì lǎo,suì huá rǎn rǎn rì chū zhǎng。
百钱不办旗亭醉,空爱鹅儿似酒黄。bǎi qián bù bàn qí tíng zuì,kōng ài é ér shì jiǔ huáng。

初春感事二首

陆游

一树红梅已半残,破裘也复敌春寒。yī shù hóng méi yǐ bàn cán,pò qiú yě fù dí chūn hán。
忍穷过日却差易,负愧终身良独难。rěn qióng guò rì què chà yì,fù kuì zhōng shēn liáng dú nán。
活火静看茶鼎熟,清泉自注研池宽。huó huǒ jìng kàn chá dǐng shú,qīng quán zì zhù yán chí kuān。
人生乐处君知否,万事当从心所安。rén shēng lè chù jūn zhī fǒu,wàn shì dāng cóng xīn suǒ ān。