古诗词

秋思四首

陆游

弊衣但故絮,粝食惟黄齑。bì yī dàn gù xù,lì shí wéi huáng jī。
馀年如登山,步步勤攀跻。yú nián rú dēng shān,bù bù qín pān jī。
从子念寂寞,千里致鹿麑。cóng zi niàn jì mò,qiān lǐ zhì lù ní。
秋风石帆下,伴我扶青藜。qiū fēng shí fān xià,bàn wǒ fú qīng lí。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

晨起偶题

陆游

城远不闻长短更,上方钟鼓自分明。chéng yuǎn bù wén zhǎng duǎn gèng,shàng fāng zhōng gǔ zì fēn míng。
幽居不负秋来睡,末路偏谙世上情。yōu jū bù fù qiū lái shuì,mò lù piān ān shì shàng qíng。
大事岂堪重破坏,穷人难与共功名。dà shì qǐ kān zhòng pò huài,qióng rén nán yǔ gòng gōng míng。
风炉歙钵生涯在,且试新寒芋糁羹。fēng lú shè bō shēng yá zài,qiě shì xīn hán yù sǎn gēng。

谢王彦光提刑见访并送茶

陆游

迩英帷幄旧儒臣,肯顾荒山野水滨。ěr yīng wéi wò jiù rú chén,kěn gù huāng shān yě shuǐ bīn。
不怕客嘲轻薄尹,要令我识老成人。bù pà kè cháo qīng báo yǐn,yào lìng wǒ shí lǎo chéng rén。
帆回鼓转东城暮,酒冽橙香一笑新。fān huí gǔ zhuǎn dōng chéng mù,jiǔ liè chéng xiāng yī xiào xīn。
遥想解酲须底物,隆兴第一壑源春。yáo xiǎng jiě chéng xū dǐ wù,lóng xīng dì yī hè yuán chūn。

逍遥

陆游

台省诸公日造朝,放慵别驾愧逍遥。tái shěng zhū gōng rì zào cháo,fàng yōng bié jià kuì xiāo yáo。
州如斗大真无事,日抵年长未易消。zhōu rú dòu dà zhēn wú shì,rì dǐ nián zhǎng wèi yì xiāo。
午坐焚香常寂寂,晨兴署字亦寥寥。wǔ zuò fén xiāng cháng jì jì,chén xīng shǔ zì yì liáo liáo。
时平更喜戈船静,闲看城边带雨潮。shí píng gèng xǐ gē chuán jìng,xián kàn chéng biān dài yǔ cháo。

病中简仲弥性唐克明苏训直

陆游

移疾还家暂曲肱,依然耐久北窗灯。yí jí hái jiā zàn qū gōng,yī rán nài jiǔ běi chuāng dēng。
心如泽国春归雁,身是云堂旦过僧。xīn rú zé guó chūn guī yàn,shēn shì yún táng dàn guò sēng。
细雨佩壶寻废寺,夕阳下马吊荒陵。xì yǔ pèi hú xún fèi sì,xī yáng xià mǎ diào huāng líng。
小留莫厌时追逐,胜社年来冷欲冰。xiǎo liú mò yàn shí zhuī zhú,shèng shè nián lái lěng yù bīng。

送吕彦升参谋

陆游

楚塞萧条久宿师,参谋承诏上丹墀。chǔ sāi xiāo tiáo jiǔ sù shī,cān móu chéng zhào shàng dān chí。
苦言到口真当发,圣度如天莫自疑。kǔ yán dào kǒu zhēn dāng fā,shèng dù rú tiān mò zì yí。
万里寄声长不达,一尊相属岂前期。wàn lǐ jì shēng zhǎng bù dá,yī zūn xiāng shǔ qǐ qián qī。
遥怜霜晓朝衣冷,深愧江城睡足时。yáo lián shuāng xiǎo cháo yī lěng,shēn kuì jiāng chéng shuì zú shí。

次韵无咎别后见寄

陆游

平日杯行不解辞,长亭况是送君时。píng rì bēi xíng bù jiě cí,zhǎng tíng kuàng shì sòng jūn shí。
几行零落僧窗字,何限流传乐府诗。jǐ xíng líng luò sēng chuāng zì,hé xiàn liú chuán lè fǔ shī。
归思恰如重酝酒,欢情略似欲残棋。guī sī qià rú zhòng yùn jiǔ,huān qíng lüè shì yù cán qí。
龙蛇飞动无由见,坐愧文园属思迟。lóng shé fēi dòng wú yóu jiàn,zuò kuì wén yuán shǔ sī chí。

望江道中

陆游

吾道非邪来旷野,江涛如此去何之。wú dào fēi xié lái kuàng yě,jiāng tāo rú cǐ qù hé zhī。
起随乌鹊初翻后,宿及牛羊欲下时。qǐ suí wū què chū fān hòu,sù jí niú yáng yù xià shí。
风力渐添帆力健,橹声常杂雁声悲。fēng lì jiàn tiān fān lì jiàn,lǔ shēng cháng zá yàn shēng bēi。
晚来又入淮南路,红树青山合有诗。wǎn lái yòu rù huái nán lù,hóng shù qīng shān hé yǒu shī。

寄答绵州杨齐伯左司

陆游

磊落人为磊落州,滕王阁望越王楼。lěi luò rén wèi lěi luò zhōu,téng wáng gé wàng yuè wáng lóu。
欲凭梦去直虚语,赖有诗来宽旅愁。yù píng mèng qù zhí xū yǔ,lài yǒu shī lái kuān lǚ chóu。
我老一官书纸尾,君行千骑试遨头。wǒ lǎo yī guān shū zhǐ wěi,jūn xíng qiān qí shì áo tóu。
遥知小寄平生快,春酒如川炙万牛。yáo zhī xiǎo jì píng shēng kuài,chūn jiǔ rú chuān zhì wàn niú。

去年余佐京口遇王嘉叟从张魏公督师过焉魏公道免相嘉叟亦出守莆阳近辱书报魏公已葬衡山感叹不已因用所遗拄颊亭诗韵奉寄

陆游

河亭挈手共徘徊,万事宁非有数哉。hé tíng qiè shǒu gòng pái huái,wàn shì níng fēi yǒu shù zāi。
黄阁相君三黜去,青云学士一麾来。huáng gé xiāng jūn sān chù qù,qīng yún xué shì yī huī lái。
中原故老知谁在,南岳新丘共此哀。zhōng yuán gù lǎo zhī shuí zài,nán yuè xīn qiū gòng cǐ āi。
火冷夜窗听急雪,相思时取近书开。huǒ lěng yè chuāng tīng jí xuě,xiāng sī shí qǔ jìn shū kāi。

自咏示客

陆游

衰发萧萧老郡丞,洪州又看上元灯。shuāi fā xiāo xiāo lǎo jùn chéng,hóng zhōu yòu kàn shàng yuán dēng。
羞将枉直分寻尺,宁走东西就斗升。xiū jiāng wǎng zhí fēn xún chǐ,níng zǒu dōng xī jiù dòu shēng。
吏进饱谙钳纸尾,客来苦劝摸床棱。lì jìn bǎo ān qián zhǐ wěi,kè lái kǔ quàn mō chuáng léng。
归装渐理君知否,笑指庐山古涧藤。guī zhuāng jiàn lǐ jūn zhī fǒu,xiào zhǐ lú shān gǔ jiàn téng。

寄陶茂安监丞

陆游

永州太守鬓毛残,矍铄犹能起据鞍。yǒng zhōu tài shǒu bìn máo cán,jué shuò yóu néng qǐ jù ān。
徵士虽思赋松菊,隐居未可挂衣冠。zhēng shì suī sī fù sōng jú,yǐn jū wèi kě guà yī guān。
功名梦境元非实,歌舞山城且自宽。gōng míng mèng jìng yuán fēi shí,gē wǔ shān chéng qiě zì kuān。
也胜钟陵穷别驾,闭门无客遣忧端。yě shèng zhōng líng qióng bié jià,bì mén wú kè qiǎn yōu duān。

烧香

陆游

茹芝却粒世无方,随食江湖每自伤。rú zhī què lì shì wú fāng,suí shí jiāng hú měi zì shāng。
千里一身凫泛泛,十年万事海茫茫。qiān lǐ yī shēn fú fàn fàn,shí nián wàn shì hǎi máng máng。
春来乡梦凭谁说,归去君恩未敢忘。chūn lái xiāng mèng píng shuí shuō,guī qù jūn ēn wèi gǎn wàng。
一寸丹心幸无愧,庭空月白夜烧香。yī cùn dān xīn xìng wú kuì,tíng kōng yuè bái yè shāo xiāng。

寒食临川道中

陆游

百卉千花了不存,堕溪飞絮看无痕。bǎi huì qiān huā le bù cún,duò xī fēi xù kàn wú hén。
家人自作清明节,老子来穿绿暗村。jiā rén zì zuò qīng míng jié,lǎo zi lái chuān lǜ àn cūn。
日落啼鸦随野祭,雨馀荒蔓上颓垣。rì luò tí yā suí yě jì,yǔ yú huāng màn shàng tuí yuán。
道边醉饱休相避,作吏堪羞甚乞墦。dào biān zuì bǎo xiū xiāng bì,zuò lì kān xiū shén qǐ fán。

寄别李德远二首

陆游

萧萧风雨临川驿,邂逅连床若有期。xiāo xiāo fēng yǔ lín chuān yì,xiè hòu lián chuáng ruò yǒu qī。
自起挑灯贪夜话,疾呼索饭疗朝饥。zì qǐ tiāo dēng tān yè huà,jí hū suǒ fàn liáo cháo jī。
即今明月共千里,已占深林巢一枝。jí jīn míng yuè gòng qiān lǐ,yǐ zhàn shēn lín cháo yī zhī。
惜别自嫌儿女态,梦骑羸马度芳陂。xī bié zì xián ér nǚ tài,mèng qí léi mǎ dù fāng bēi。

寄别李德远二首

陆游

李侯不恨世卖友,陆子那须钱买山。lǐ hóu bù hèn shì mài yǒu,lù zi nà xū qián mǎi shān。
出牧君当千里去,归耕我判一生闲。chū mù jūn dāng qiān lǐ qù,guī gēng wǒ pàn yī shēng xián。
中原乱后儒风替,党禁兴来士气孱。zhōng yuán luàn hòu rú fēng tì,dǎng jìn xīng lái shì qì càn。
复古主盟须老手,勉追庆历数公间。fù gǔ zhǔ méng xū lǎo shǒu,miǎn zhuī qìng lì shù gōng jiān。