古诗词

秋思四首

陆游

弊衣但故絮,粝食惟黄齑。bì yī dàn gù xù,lì shí wéi huáng jī。
馀年如登山,步步勤攀跻。yú nián rú dēng shān,bù bù qín pān jī。
从子念寂寞,千里致鹿麑。cóng zi niàn jì mò,qiān lǐ zhì lù ní。
秋风石帆下,伴我扶青藜。qiū fēng shí fān xià,bàn wǒ fú qīng lí。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

初夏道中

陆游

桑间葚熟麦齐腰,莺语惺惺野雉骄。sāng jiān rèn shú mài qí yāo,yīng yǔ xīng xīng yě zhì jiāo。
日薄人家晒蚕子,雨馀山客买鱼苗。rì báo rén jiā shài cán zi,yǔ yú shān kè mǎi yú miáo。
丰年随处俱堪乐,行路终然不自聊。fēng nián suí chù jù kān lè,xíng lù zhōng rán bù zì liáo。
独喜此身强健在,又摇团扇著絺蕉。dú xǐ cǐ shēn qiáng jiàn zài,yòu yáo tuán shàn zhù chī jiāo。

示儿子

陆游

父子扶携返故乡,欣然击壤咏陶唐。fù zi fú xié fǎn gù xiāng,xīn rán jī rǎng yǒng táo táng。
墓前自誓宁非隘,泽畔行吟未免狂。mù qián zì shì níng fēi ài,zé pàn xíng yín wèi miǎn kuáng。
雨润北窗看洗竹,霜清南陌课剶桑。yǔ rùn běi chuāng kàn xǐ zhú,shuāng qīng nán mò kè chuān sāng。
秋毫何者非君赐,回首修门敢遽忘。qiū háo hé zhě fēi jūn cì,huí shǒu xiū mén gǎn jù wàng。

过玉山辱芮国器检详留语甚勤因寄此诗兼呈韩无咎右司

陆游

辽东归老白襦裙,名字何堪遣世闻。liáo dōng guī lǎo bái rú qún,míng zì hé kān qiǎn shì wén。
便谓与公长契阔,不知留语故殷勤。biàn wèi yǔ gōng zhǎng qì kuò,bù zhī liú yǔ gù yīn qín。
诗章有便犹应寄,禄米无多切莫分。shī zhāng yǒu biàn yóu yīng jì,lù mǐ wú duō qiè mò fēn。
倘见右司烦说似,每因风月怆离群。tǎng jiàn yòu sī fán shuō shì,měi yīn fēng yuè chuàng lí qún。

寄龚实之正言

陆游

台省诸公岁岁新,平生敬慕独斯人。tái shěng zhū gōng suì suì xīn,píng shēng jìng mù dú sī rén。
山林不恨音尘远,梦寐时容笑语亲。shān lín bù hèn yīn chén yuǎn,mèng mèi shí róng xiào yǔ qīn。
学道皮肤虽脱落,忧时肝胆尚轮囷。xué dào pí fū suī tuō luò,yōu shí gān dǎn shàng lún qūn。
至和嘉祐须公了,乞向升平作幸民。zhì hé jiā yòu xū gōng le,qǐ xiàng shēng píng zuò xìng mín。

观村童戏溪上

陆游

雨馀溪水掠堤平,闲看村童戏晚晴。yǔ yú xī shuǐ lüè dī píng,xián kàn cūn tóng xì wǎn qíng。
竹马踉蹡冲淖去,纸鸢跋扈挟风鸣。zhú mǎ liáng qiāng chōng nào qù,zhǐ yuān bá hù xié fēng míng。
三冬暂就儒生学,千耦还从父老耕。sān dōng zàn jiù rú shēng xué,qiān ǒu hái cóng fù lǎo gēng。
识字粗堪供赋役,不须辛苦慕公卿。shí zì cū kān gōng fù yì,bù xū xīn kǔ mù gōng qīng。

残春

陆游

残春醉著钓鱼庵,花雨娱人落半岩。cán chūn zuì zhù diào yú ān,huā yǔ yú rén luò bàn yán。
岂是天公无皂白,独悲世俗异酸咸。qǐ shì tiān gōng wú zào bái,dú bēi shì sú yì suān xián。
妄身似梦行当觉,谈口如狂未易缄。wàng shēn shì mèng xíng dāng jué,tán kǒu rú kuáng wèi yì jiān。
已作沉舟君勿叹,年来何止阅千帆。yǐ zuò chén zhōu jūn wù tàn,nián lái hé zhǐ yuè qiān fān。

家园小酌二首(其一)

陆游

旋作园庐指顾成,柳阴已复著啼莺。xuán zuò yuán lú zhǐ gù chéng,liǔ yīn yǐ fù zhù tí yīng。
百年更把几杯酒,一月元无三日晴。bǎi nián gèng bǎ jǐ bēi jiǔ,yī yuè yuán wú sān rì qíng。
鸥鹭向人殊耐久,山林与世本无营。ōu lù xiàng rén shū nài jiǔ,shān lín yǔ shì běn wú yíng。
小诗漫付儿曹诵,不用韩公说有声。xiǎo shī màn fù ér cáo sòng,bù yòng hán gōng shuō yǒu shēng。

家园小酌二首(其二)

陆游

满林春笋生无数,竟日鸬鹚来百回。mǎn lín chūn sǔn shēng wú shù,jìng rì lú cí lái bǎi huí。
衣上尘埃真一洗,酒边怀抱得频开。yī shàng chén āi zhēn yī xǐ,jiǔ biān huái bào dé pín kāi。
池鱼往者忧奇祸,社栎终然幸散材。chí yú wǎng zhě yōu qí huò,shè lì zhōng rán xìng sàn cái。
世事纷纷心本懒,闭门岂独畏嫌猜。shì shì fēn fēn xīn běn lǎn,bì mén qǐ dú wèi xián cāi。

夜读隐书有感

陆游

平生志慕白云乡,俯仰人间每自伤。píng shēng zhì mù bái yún xiāng,fǔ yǎng rén jiān měi zì shāng。
倦鹤摧颓宁望料,寒龟蹙缩且支床。juàn hè cuī tuí níng wàng liào,hán guī cù suō qiě zhī chuáng。
力探鸿宝寻奇诀,剩采青精试秘方。lì tàn hóng bǎo xún qí jué,shèng cǎi qīng jīng shì mì fāng。
常鄙臞仙老山泽,要令仰首看飞翔。cháng bǐ qú xiān lǎo shān zé,yào lìng yǎng shǒu kàn fēi xiáng。

上虞逆旅见旧题岁月感怀

陆游

舴艋为家东复西,今朝破晓下前溪。zé měng wèi jiā dōng fù xī,jīn cháo pò xiǎo xià qián xī。
青山缺处日初上,孤店开时莺乱啼。qīng shān quē chù rì chū shàng,gū diàn kāi shí yīng luàn tí。
倦枕不成千里梦,坏墙闲觅十年题。juàn zhěn bù chéng qiān lǐ mèng,huài qiáng xián mì shí nián tí。
漆园傲吏犹非达,物我区区岂足齐。qī yuán ào lì yóu fēi dá,wù wǒ qū qū qǐ zú qí。

舜庙怀古

陆游

云断苍梧竟不归,江边古庙锁朱扉。yún duàn cāng wú jìng bù guī,jiāng biān gǔ miào suǒ zhū fēi。
山川不为兴亡改,风月应怜感慨非。shān chuān bù wèi xīng wáng gǎi,fēng yuè yīng lián gǎn kǎi fēi。
孤枕有时莺唤梦,斜风无赖客添衣。gū zhěn yǒu shí yīng huàn mèng,xié fēng wú lài kè tiān yī。
千年回首消磨尽,输与渔舟送落晖。qiān nián huí shǒu xiāo mó jǐn,shū yǔ yú zhōu sòng luò huī。

霜风

陆游

十月霜风吼屋边,布裘未办一铢绵。shí yuè shuāng fēng hǒu wū biān,bù qiú wèi bàn yī zhū mián。
岂惟饥索邻僧米,真是寒无坐客毡。qǐ wéi jī suǒ lín sēng mǐ,zhēn shì hán wú zuò kè zhān。
身老啸歌悲永夜,家贫撑拄过凶年。shēn lǎo xiào gē bēi yǒng yè,jiā pín chēng zhǔ guò xiōng nián。
丈夫经此宁非福,破涕灯前一粲然。zhàng fū jīng cǐ níng fēi fú,pò tì dēng qián yī càn rán。

独学

陆游

师友雕零身白首,杜门独学就谁评。shī yǒu diāo líng shēn bái shǒu,dù mén dú xué jiù shuí píng。
秋风弃扇知安命,小炷留灯悟养生。qiū fēng qì shàn zhī ān mìng,xiǎo zhù liú dēng wù yǎng shēng。
踵息无声酣午枕,舌根忘味美晨烹。zhǒng xī wú shēng hān wǔ zhěn,shé gēn wàng wèi měi chén pēng。
少年妄起功名念,岂信身闲心太平。shǎo nián wàng qǐ gōng míng niàn,qǐ xìn shēn xián xīn tài píng。

自笑

陆游

自笑平生醉后狂,千钟使气少年场。zì xiào píng shēng zuì hòu kuáng,qiān zhōng shǐ qì shǎo nián chǎng。
那知病叶先摧落,却羡寒龟巧缩藏。nà zhī bìng yè xiān cuī luò,què xiàn hán guī qiǎo suō cáng。
药物及时希老健,山家随日了穷忙。yào wù jí shí xī lǎo jiàn,shān jiā suí rì le qióng máng。
凶年坐待新春麦,莫厌清吟雪夜长。xiōng nián zuò dài xīn chūn mài,mò yàn qīng yín xuě yè zhǎng。

春日二首

陆游

老夫一卧三山下,两见城门送土牛。lǎo fū yī wò sān shān xià,liǎng jiàn chéng mén sòng tǔ niú。
贫舍春盘还草草,暮年心事转悠悠。pín shě chūn pán hái cǎo cǎo,mù nián xīn shì zhuǎn yōu yōu。
湖光涨绿分烟浦,柳色摇金映市楼。hú guāng zhǎng lǜ fēn yān pǔ,liǔ sè yáo jīn yìng shì lóu。
药饵及时身尚健,无风无雨且闲游。yào ěr jí shí shēn shàng jiàn,wú fēng wú yǔ qiě xián yóu。