古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

蜀汉

陆游

忆昔遨游蜀汉间,骎骎五十尚朱颜。yì xī áo yóu shǔ hàn jiān,qīn qīn wǔ shí shàng zhū yán。
呼鹰雪暗天回路,采药云迷御爱山。hū yīng xuě àn tiān huí lù,cǎi yào yún mí yù ài shān。
旧事已无人共说,征途犹与梦相关。jiù shì yǐ wú rén gòng shuō,zhēng tú yóu yǔ mèng xiāng guān。
夕阳不觉凭阑久,待得林鸦接翅还。xī yáng bù jué píng lán jiǔ,dài dé lín yā jiē chì hái。

纵游

陆游

人事元知不可谐,名山踏破几青鞋。rén shì yuán zhī bù kě xié,míng shān tà pò jǐ qīng xié。
百钱挂杖无时醉,一锸随身到处埋。bǎi qián guà zhàng wú shí zuì,yī chā suí shēn dào chù mái。
驿壁读诗摩病眼,僧窗看竹散幽怀。yì bì dú shī mó bìng yǎn,sēng chuāng kàn zhú sàn yōu huái。
亦知诗料无穷尽,灯火萧疏过县街。yì zhī shī liào wú qióng jǐn,dēng huǒ xiāo shū guò xiàn jiē。

湖堤暮归

陆游

出郭并湖无十里,我归蟹舍过鱼梁。chū guō bìng hú wú shí lǐ,wǒ guī xiè shě guò yú liáng。
川云苍白不成雨,汀树青红初著霜。chuān yún cāng bái bù chéng yǔ,tīng shù qīng hóng chū zhù shuāng。
俗孝家家供菽水,农勤处处筑陂塘。sú xiào jiā jiā gōng shū shuǐ,nóng qín chù chù zhù bēi táng。
乐哉追逐乡三老,半醉行歌咏岁穰。lè zāi zhuī zhú xiāng sān lǎo,bàn zuì xíng gē yǒng suì ráng。

幽兴

陆游

老向浮生意渐阑,飘然俟死水云间。lǎo xiàng fú shēng yì jiàn lán,piāo rán qí sǐ shuǐ yún jiān。
龟支床稳新寒夜,鹤附书归旧隐山。guī zhī chuáng wěn xīn hán yè,hè fù shū guī jiù yǐn shān。
无意诗方近平淡,绝交梦亦觉清闲。wú yì shī fāng jìn píng dàn,jué jiāo mèng yì jué qīng xián。
一端更出渊明上,寂寂柴门本不关。yī duān gèng chū yuān míng shàng,jì jì chái mén běn bù guān。

有所怀

陆游

镜里形模日夜衰,三峰师友久睽离。jìng lǐ xíng mó rì yè shuāi,sān fēng shī yǒu jiǔ kuí lí。
芝房又失耘锄候,丹剂常思沐浴时。zhī fáng yòu shī yún chú hòu,dān jì cháng sī mù yù shí。
雷雨未成龙起晚,海天无际鹤归迟。léi yǔ wèi chéng lóng qǐ wǎn,hǎi tiān wú jì hè guī chí。
午窗一钵青精饭,拣得香薪手自炊。wǔ chuāng yī bō qīng jīng fàn,jiǎn dé xiāng xīn shǒu zì chuī。

庵中晚思

陆游

小庵摩腹独彷徉,俗事纷纷有底忙。xiǎo ān mó fù dú páng yáng,sú shì fēn fēn yǒu dǐ máng。
云影忽生鸦蔽日,雨声不断叶飞霜。yún yǐng hū shēng yā bì rì,yǔ shēng bù duàn yè fēi shuāng。
经纶正复惭伊傅,杂驳犹能陋汉唐。jīng lún zhèng fù cán yī fù,zá bó yóu néng lòu hàn táng。
卷尽残书窗已晚,笑呼童子换炉香。juǎn jǐn cán shū chuāng yǐ wǎn,xiào hū tóng zi huàn lú xiāng。

冬夜

陆游

杞菊家风有自来,充饥藜糁不盈杯。qǐ jú jiā fēng yǒu zì lái,chōng jī lí sǎn bù yíng bēi。
云迷野渡一声雁,雪暗山村千树梅。yún mí yě dù yī shēng yàn,xuě àn shān cūn qiān shù méi。
宴坐何妨面庵壁,长吟且复画炉灰。yàn zuò hé fáng miàn ān bì,zhǎng yín qiě fù huà lú huī。
岁残尚恨新春远,欲挽天边斗柄回。suì cán shàng hèn xīn chūn yuǎn,yù wǎn tiān biān dòu bǐng huí。

杂兴二首

陆游

陋巷无心长草莱,柴门偶自不曾开。lòu xiàng wú xīn zhǎng cǎo lái,chái mén ǒu zì bù céng kāi。
馀龄渐迫诸孙长,徂岁将穷积雪来。yú líng jiàn pò zhū sūn zhǎng,cú suì jiāng qióng jī xuě lái。
旦欲燎衣无宿烬,暮思赪颊但空罍。dàn yù liáo yī wú sù jìn,mù sī chēng jiá dàn kōng léi。
孰知自有忘忧处,绕坐新书正作堆。shú zhī zì yǒu wàng yōu chù,rào zuò xīn shū zhèng zuò duī。

杂兴二首

陆游

此身漂荡等流槎,又向江村送岁华。cǐ shēn piāo dàng děng liú chá,yòu xiàng jiāng cūn sòng suì huá。
急雨遇寒凝作雪,明灯无灺结成花。jí yǔ yù hán níng zuò xuě,míng dēng wú xiè jié chéng huā。
座悬镜古森毛发,瓯聚茶香爽齿牙。zuò xuán jìng gǔ sēn máo fā,ōu jù chá xiāng shuǎng chǐ yá。
况是贫家多乐事,阿开渐学手吒叉。kuàng shì pín jiā duō lè shì,ā kāi jiàn xué shǒu zhā chā。

自嘲

陆游

受福元无一羽轻,岂知造物假馀生。shòu fú yuán wú yī yǔ qīng,qǐ zhī zào wù jiǎ yú shēng。
抱疴不死跻高寿,遇乱能全见太平。bào kē bù sǐ jī gāo shòu,yù luàn néng quán jiàn tài píng。
投渚断鸿常自闵,营巢倦鹊固难成。tóu zhǔ duàn hóng cháng zì mǐn,yíng cháo juàn què gù nán chéng。
乘除亦有堪惭处,记诵文辞误得名。chéng chú yì yǒu kān cán chù,jì sòng wén cí wù dé míng。

自宽

陆游

兀兀空斋静掩扉,篝炉香细著秋衣。wù wù kōng zhāi jìng yǎn fēi,gōu lú xiāng xì zhù qiū yī。
檐头残雨晴犹滴,栏角羁云晚未归。yán tóu cán yǔ qíng yóu dī,lán jiǎo jī yún wǎn wèi guī。
支枕口和心共语,挑灯形与影相依。zhī zhěn kǒu hé xīn gòng yǔ,tiāo dēng xíng yǔ yǐng xiāng yī。
卷书未觉唐虞远,知我何妨举世稀。juǎn shū wèi jué táng yú yuǎn,zhī wǒ hé fáng jǔ shì xī。

唐虞

陆游

唐虞虽远愈巍巍,孔氏如天孰得违。táng yú suī yuǎn yù wēi wēi,kǒng shì rú tiān shú dé wéi。
大道岂容私学裂,专门常怪世儒非。dà dào qǐ róng sī xué liè,zhuān mén cháng guài shì rú fēi。
少林尚忌随人转,老氏亦尊知我稀。shǎo lín shàng jì suí rén zhuǎn,lǎo shì yì zūn zhī wǒ xī。
能尽此心方有得,勿持糟粕议精微。néng jǐn cǐ xīn fāng yǒu dé,wù chí zāo pò yì jīng wēi。

鼠屡败吾书偶得狸奴捕杀无虚日群鼠几空为赋此诗

陆游

服役无人自炷香,狸奴乃肯伴禅房。fú yì wú rén zì zhù xiāng,lí nú nǎi kěn bàn chán fáng。
昼眠共藉床敷暖,夜坐同闻漏鼓长。zhòu mián gòng jí chuáng fū nuǎn,yè zuò tóng wén lòu gǔ zhǎng。
贾勇遂能空鼠穴,策勋何止履胡肠。jiǎ yǒng suì néng kōng shǔ xué,cè xūn hé zhǐ lǚ hú cháng。
鱼餐虽薄真无愧,不向花间捕蝶忙。yú cān suī báo zhēn wú kuì,bù xiàng huā jiān bǔ dié máng。

夜思

陆游

风扫浮云作快晴,窗声终夜杂帘声。fēng sǎo fú yún zuò kuài qíng,chuāng shēng zhōng yè zá lián shēng。
月明满院鹊惊起,霜冷压栖鸡懒鸣。yuè míng mǎn yuàn què jīng qǐ,shuāng lěng yā qī jī lǎn míng。
名字虚称旧朝士,门庭元是老书生。míng zì xū chēng jiù cháo shì,mén tíng yuán shì lǎo shū shēng。
尚馀一事犹堪喜,北陌东阡醉太平。shàng yú yī shì yóu kān xǐ,běi mò dōng qiān zuì tài píng。

晨起

陆游

晨起梳头雪满膺,可怜衰与病相乘。chén qǐ shū tóu xuě mǎn yīng,kě lián shuāi yǔ bìng xiāng chéng。
浮名何足欺横目,真乐聊须付曲肱。fú míng hé zú qī héng mù,zhēn lè liáo xū fù qū gōng。
仕有俸钱渠亦好,退无耕垄我何凭。shì yǒu fèng qián qú yì hǎo,tuì wú gēng lǒng wǒ hé píng。
具牛力尽殊堪闵,买犊东村恨未能。jù niú lì jǐn shū kān mǐn,mǎi dú dōng cūn hèn wèi néng。