古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

道院杂兴四首

陆游

江上霜风吹角巾,东归不独为吴莼。jiāng shàng shuāng fēng chuī jiǎo jīn,dōng guī bù dú wèi wú chún。
扫除长剑华缨梦,收拾孤帆短棹身。sǎo chú zhǎng jiàn huá yīng mèng,shōu shí gū fān duǎn zhào shēn。
勾漏丹砂开灶晚,商颜芝草满山春。gōu lòu dān shā kāi zào wǎn,shāng yán zhī cǎo mǎn shān chūn。
东封敢拟迎銮仗,且作行歌陌上人。dōng fēng gǎn nǐ yíng luán zhàng,qiě zuò xíng gē mò shàng rén。

道院杂兴四首

陆游

征途暗尽旧貂裘,归卧林间喜自由。zhēng tú àn jǐn jiù diāo qiú,guī wò lín jiān xǐ zì yóu。
体倦尚凭书引睡,心安不假酒攻愁。tǐ juàn shàng píng shū yǐn shuì,xīn ān bù jiǎ jiǔ gōng chóu。
丹炉弄火经年熟,竹院听琴竟日留。dān lú nòng huǒ jīng nián shú,zhú yuàn tīng qín jìng rì liú。
今旦理髯还一笑,白间时有黑丝抽。jīn dàn lǐ rán hái yī xiào,bái jiān shí yǒu hēi sī chōu。

道院杂兴四首

陆游

早岁知闻久已空,岿然犹有灞城翁。zǎo suì zhī wén jiǔ yǐ kōng,kuī rán yóu yǒu bà chéng wēng。
东楼谁记倾春碧,北岭空思擘晚红。dōng lóu shuí jì qīng chūn bì,běi lǐng kōng sī bāi wǎn hóng。
冉冉流年霜鬓外,累累荒冢绿芜中。rǎn rǎn liú nián shuāng bìn wài,lèi lèi huāng zhǒng lǜ wú zhōng。
琳房何日金丹熟,老鹤犹堪万里风。lín fáng hé rì jīn dān shú,lǎo hè yóu kān wàn lǐ fēng。

道院杂兴四首

陆游

龟堂有叟富神通,白发何妨两颊红。guī táng yǒu sǒu fù shén tōng,bái fā hé fáng liǎng jiá hóng。
先取山川来掌上,却移天地入壶中。xiān qǔ shān chuān lái zhǎng shàng,què yí tiān dì rù hú zhōng。
莺花不老非尘世,风月常新夺化工。yīng huā bù lǎo fēi chén shì,fēng yuè cháng xīn duó huà gōng。
近作东篱君未见,一尊少住莫匆匆。jìn zuò dōng lí jūn wèi jiàn,yī zūn shǎo zhù mò cōng cōng。

叹老

陆游

身历邅回事万端,天教林下养衰残。shēn lì zhān huí shì wàn duān,tiān jiào lín xià yǎng shuāi cán。
文编似是他人作,书卷如曾隔世观。wén biān shì shì tā rén zuò,shū juǎn rú céng gé shì guān。
久已悠悠置恩怨,况能一一记悲欢。jiǔ yǐ yōu yōu zhì ēn yuàn,kuàng néng yī yī jì bēi huān。
床头周易真良药,不是书生强自宽。chuáng tóu zhōu yì zhēn liáng yào,bù shì shū shēng qiáng zì kuān。

自贺

陆游

胎发茸茸绿映巾,归耕犹是太平民。tāi fā rōng rōng lǜ yìng jīn,guī gēng yóu shì tài píng mín。
流觞内史招同社,扛鼎将军与卜邻。liú shāng nèi shǐ zhāo tóng shè,káng dǐng jiāng jūn yǔ bo lín。
曾冠六鳌非俗吏,已开九秩是陈人。céng guān liù áo fēi sú lì,yǐ kāi jiǔ zhì shì chén rén。
一杯剩约梅花醉,又见开禧第二春。yī bēi shèng yuē méi huā zuì,yòu jiàn kāi xǐ dì èr chūn。

家风

陆游

春耕秋钓旧家风,门巷荒寒屋壁空。chūn gēng qiū diào jiù jiā fēng,mén xiàng huāng hán wū bì kōng。
四海交情残梦里,一生心事断编中。sì hǎi jiāo qíng cán mèng lǐ,yī shēng xīn shì duàn biān zhōng。
买鱼日待携篮女,裹药时从挟簏翁。mǎi yú rì dài xié lán nǚ,guǒ yào shí cóng xié lù wēng。
便废闲吟亦未可,吾徒岂独坐诗穷。biàn fèi xián yín yì wèi kě,wú tú qǐ dú zuò shī qióng。

江干

陆游

霜晴忽念到江干,小蹇羸童路已干。shuāng qíng hū niàn dào jiāng gàn,xiǎo jiǎn léi tóng lù yǐ gàn。
骨相岂能当富贵,鬓毛聊喜耐悲欢。gǔ xiāng qǐ néng dāng fù guì,bìn máo liáo xǐ nài bēi huān。
客途冬暖衣裘薄,村市年丰酒盏宽。kè tú dōng nuǎn yī qiú báo,cūn shì nián fēng jiǔ zhǎn kuān。
残腊即今无十日,剩求芹蓼助春盘。cán là jí jīn wú shí rì,shèng qiú qín liǎo zhù chūn pán。

戏遣老怀五首

陆游

平生碌碌本无奇,况是年垂九十时。píng shēng lù lù běn wú qí,kuàng shì nián chuí jiǔ shí shí。
阿囝略如郎罢老,稚孙能伴太翁嬉。ā jiǎn lüè rú láng bà lǎo,zhì sūn néng bàn tài wēng xī。
花前骑竹强名马,阶下埋盆便作池。huā qián qí zhú qiáng míng mǎ,jiē xià mái pén biàn zuò chí。
一笑不妨闲过日,叹衰忧死却成痴。yī xiào bù fáng xián guò rì,tàn shuāi yōu sǐ què chéng chī。

戏遣老怀五首

陆游

清羸正怯倚阑干,纱帽还惊半指宽。qīng léi zhèng qiè yǐ lán gàn,shā mào hái jīng bàn zhǐ kuān。
日漏云端才欲暖,风催梅信又成寒。rì lòu yún duān cái yù nuǎn,fēng cuī méi xìn yòu chéng hán。
寻僧竹院逢茶熟,引鹤溪桥及雪残。xún sēng zhú yuàn féng chá shú,yǐn hè xī qiáo jí xuě cán。
只道捐书差似达,庖丁数纸尚须看。zhǐ dào juān shū chà shì dá,páo dīng shù zhǐ shàng xū kàn。

戏遣老怀五首

陆游

儿时万死避胡兵,敢料时清毕此生。ér shí wàn sǐ bì hú bīng,gǎn liào shí qīng bì cǐ shēng。
已迫九龄身愈健,熟观万卷眼犹明。yǐ pò jiǔ líng shēn yù jiàn,shú guān wàn juǎn yǎn yóu míng。
深深小坞梅初动,潋潋清溪水欲平。shēn shēn xiǎo wù méi chū dòng,liàn liàn qīng xī shuǐ yù píng。
安得飘然从此逝,缑山风月听吹笙。ān dé piāo rán cóng cǐ shì,gōu shān fēng yuè tīng chuī shēng。

戏遣老怀五首

陆游

旧袭家风号散人,晚承恩诏赐闲身。jiù xí jiā fēng hào sàn rén,wǎn chéng ēn zhào cì xián shēn。
放狂泥酒都忘老,厚价收书不似贫。fàng kuáng ní jiǔ dōu wàng lǎo,hòu jià shōu shū bù shì pín。
霜晓方惊群木脱,春晴又喜一花新。shuāng xiǎo fāng jīng qún mù tuō,chūn qíng yòu xǐ yī huā xīn。
先生偶出人难遇,陌上争先看角巾。xiān shēng ǒu chū rén nán yù,mò shàng zhēng xiān kàn jiǎo jīn。

戏遣老怀五首

陆游

本意归来老故丘,闭门饭足尚何求。běn yì guī lái lǎo gù qiū,bì mén fàn zú shàng hé qiú。
闲云一片自舒卷,幽鸟数声相应酬。xián yún yī piàn zì shū juǎn,yōu niǎo shù shēng xiāng yīng chóu。
但得有书时到眼,正令无酒亦忘忧。dàn dé yǒu shū shí dào yǎn,zhèng lìng wú jiǔ yì wàng yōu。
东篱偪仄才寻丈,已敌征西万户侯。dōng lí bī zè cái xún zhàng,yǐ dí zhēng xī wàn hù hóu。

排闷

陆游

吹尽梅花了不知,化工也误老人期。chuī jǐn méi huā le bù zhī,huà gōng yě wù lǎo rén qī。
离离新草随愁出,漠漠馀寒与睡宜。lí lí xīn cǎo suí chóu chū,mò mò yú hán yǔ shuì yí。
古锦一联吟旧句,文楸数著理残棋。gǔ jǐn yī lián yín jiù jù,wén qiū shù zhù lǐ cán qí。
波生澄涧君何怪,禅榻从来映鬓丝。bō shēng chéng jiàn jūn hé guài,chán tà cóng lái yìng bìn sī。

舟中作

陆游

林麓重重雾雨昏,扁舟晚过郡南门。lín lù zhòng zhòng wù yǔ hūn,biǎn zhōu wǎn guò jùn nán mén。
铸金越相遗祠古,执玉涂山王气存。zhù jīn yuè xiāng yí cí gǔ,zhí yù tú shān wáng qì cún。
官道苍茫多水驿,客游飘泊厌风餐。guān dào cāng máng duō shuǐ yì,kè yóu piāo pō yàn fēng cān。
剡中此去无多地,会约支公听断猿。shàn zhōng cǐ qù wú duō dì,huì yuē zhī gōng tīng duàn yuán。