古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

幽居遣怀三首

陆游

习气深知要扫除,时时褊忿独何欤。xí qì shēn zhī yào sǎo chú,shí shí biǎn fèn dú hé yú。
呼童不应自生火,待饭未来还读书。hū tóng bù yīng zì shēng huǒ,dài fàn wèi lái hái dú shū。
世态讵堪闲处看,俗人自与我曹疏。shì tài jù kān xián chù kàn,sú rén zì yǔ wǒ cáo shū。
作诗未必能传后,要是幽怀得小摅。zuò shī wèi bì néng chuán hòu,yào shì yōu huái dé xiǎo shū。

湖上晚归

陆游

蓬山再别四经秋,来日翩翩去日遒。péng shān zài bié sì jīng qiū,lái rì piān piān qù rì qiú。
无酒可倾殊省事,有诗浑忘亦良筹。wú jiǔ kě qīng shū shěng shì,yǒu shī hún wàng yì liáng chóu。
梅花遮路如撩客,槲叶飘风已满沟。méi huā zhē lù rú liāo kè,hú yè piāo fēng yǐ mǎn gōu。
湖上榜舟归薄暮,斜阳红入寺家楼。hú shàng bǎng zhōu guī báo mù,xié yáng hóng rù sì jiā lóu。

宿村舍

陆游

驴瘦童僵小作程,村翁也复解逢迎。lǘ shòu tóng jiāng xiǎo zuò chéng,cūn wēng yě fù jiě féng yíng。
霜林已熟橙相馈,雪窖初开芋可羹。shuāng lín yǐ shú chéng xiāng kuì,xuě jiào chū kāi yù kě gēng。
土榻围炉豆秸暖,荻帘当户布机鸣。tǔ tà wéi lú dòu jiē nuǎn,dí lián dāng hù bù jī míng。
解囊自取残编读,何处人间无短檠。jiě náng zì qǔ cán biān dú,hé chù rén jiān wú duǎn qíng。

醉中作

陆游

名酝羔儿拆密封,香粳玉粒出新舂。míng yùn gāo ér chāi mì fēng,xiāng jīng yù lì chū xīn chōng。
披绵珍䱹经旬熟,斫雪双螯洗手供。pī mián zhēn zhǎ jīng xún shú,zhuó xuě shuāng áo xǐ shǒu gōng。
吟罢欲沉江渚月,梦回初动寺楼钟。yín bà yù chén jiāng zhǔ yuè,mèng huí chū dòng sì lóu zhōng。
炉烟袅袅衣篝暖,未觉家风是老农。lú yān niǎo niǎo yī gōu nuǎn,wèi jué jiā fēng shì lǎo nóng。

感老

陆游

人生六十已为衰,况我颓龄及耄期。rén shēng liù shí yǐ wèi shuāi,kuàng wǒ tuí líng jí mào qī。
对酒尚如年少日,爱书不减布衣时。duì jiǔ shàng rú nián shǎo rì,ài shū bù jiǎn bù yī shí。
远游每动辞家兴,大药方从出世师。yuǎn yóu měi dòng cí jiā xīng,dà yào fāng cóng chū shì shī。
但向青编观曩事,英雄何代不儿嬉。dàn xiàng qīng biān guān nǎng shì,yīng xióng hé dài bù ér xī。

寺壁偶题

陆游

断山支径得行吟,度涧穿林不厌深。duàn shān zhī jìng dé xíng yín,dù jiàn chuān lín bù yàn shēn。
雉挟两雌飞谷口,乌将数子下墙阴。zhì xié liǎng cí fēi gǔ kǒu,wū jiāng shù zi xià qiáng yīn。
前三喜接高人语,方寸宁容俗虑侵。qián sān xǐ jiē gāo rén yǔ,fāng cùn níng róng sú lǜ qīn。
少待新春好风日,不妨携客更相寻。shǎo dài xīn chūn hǎo fēng rì,bù fáng xié kè gèng xiāng xún。

赠道流

陆游

羽人邂逅饮旗亭,自说经年醉不醒。yǔ rén xiè hòu yǐn qí tíng,zì shuō jīng nián zuì bù xǐng。
曾伴翰林游赤壁,仍邀内史写黄庭。céng bàn hàn lín yóu chì bì,réng yāo nèi shǐ xiě huáng tíng。
古琴蛇蚹评无价,宝剑鱼肠托有灵。gǔ qín shé fù píng wú jià,bǎo jiàn yú cháng tuō yǒu líng。
太华何时寻此约,九霄风露宿青冥。tài huá hé shí xún cǐ yuē,jiǔ xiāo fēng lù sù qīng míng。

冬夕闲咏

陆游

柳眼梅须漏泄春,江南又见物华新。liǔ yǎn méi xū lòu xiè chūn,jiāng nán yòu jiàn wù huá xīn。
终年幽兴遗身世,半夜孤吟怆鬼神。zhōng nián yōu xīng yí shēn shì,bàn yè gū yín chuàng guǐ shén。
客有疏亲俱握手,酒无贤圣总濡唇。kè yǒu shū qīn jù wò shǒu,jiǔ wú xián shèng zǒng rú chún。
放翁自命君无笑,家世从来是散人。fàng wēng zì mìng jūn wú xiào,jiā shì cóng lái shì sàn rén。

力耕

陆游

力耕岁有一囷米,残俸月无三万钱。lì gēng suì yǒu yī qūn mǐ,cán fèng yuè wú sān wàn qián。
莫怪穷空心不动,正缘愚拙气差全。mò guài qióng kōng xīn bù dòng,zhèng yuán yú zhuō qì chà quán。
学经亹亹悬车后,秉礼拳拳易箦前。xué jīng wěi wěi xuán chē hòu,bǐng lǐ quán quán yì zé qián。
犹恨未能忘笔砚,小儿收拾又成编。yóu hèn wèi néng wàng bǐ yàn,xiǎo ér shōu shí yòu chéng biān。

春近

陆游

开禧忽见第三春,身寄枫林野水滨。kāi xǐ hū jiàn dì sān chūn,shēn jì fēng lín yě shuǐ bīn。
吾道幸逢天道在,物华又与岁华新。wú dào xìng féng tiān dào zài,wù huá yòu yǔ suì huá xīn。
郊原处处堪行乐,道路人人可问津。jiāo yuán chù chù kān xíng lè,dào lù rén rén kě wèn jīn。
剩办青鞋并布袜,若耶已报绿生鳞。shèng bàn qīng xié bìng bù wà,ruò yé yǐ bào lǜ shēng lín。

贫述

陆游

寒生肌粟苦衣单,瘦减头围觉帽宽。hán shēng jī sù kǔ yī dān,shòu jiǎn tóu wéi jué mào kuān。
荒寂在家犹逆旅,穷空养老亦蔬餐。huāng jì zài jiā yóu nì lǚ,qióng kōng yǎng lǎo yì shū cān。
柴青灶突腾烟细,膏尽灯缸照字难。chái qīng zào tū téng yān xì,gāo jǐn dēng gāng zhào zì nán。
犹喜新醅三斗熟,半窗梅影助清欢。yóu xǐ xīn pēi sān dòu shú,bàn chuāng méi yǐng zhù qīng huān。

自述

陆游

勃落为衣隐薜萝,扫空尘抱养天和。bó luò wèi yī yǐn bì luó,sǎo kōng chén bào yǎng tiān hé。
过期未死更强健,与世不谐犹啸歌。guò qī wèi sǐ gèng qiáng jiàn,yǔ shì bù xié yóu xiào gē。
野市萧条残叶满,酒家零落废垆多。yě shì xiāo tiáo cán yè mǎn,jiǔ jiā líng luò fèi lú duō。
石帆山下孤舟雨,借问君如此老何。shí fān shān xià gū zhōu yǔ,jiè wèn jūn rú cǐ lǎo hé。

十一月廿七日夜分披衣起坐神光自两眦出若初日室中皆明作诗志之

陆游

灵府无思踵息微,神光出眦射窗扉。líng fǔ wú sī zhǒng xī wēi,shén guāng chū zì shè chuāng fēi。
大冠长剑竟何有,尺宅寸园今始归。dà guān zhǎng jiàn jìng hé yǒu,chǐ zhái cùn yuán jīn shǐ guī。
忧患过前皆梦事,功名自古与心违。yōu huàn guò qián jiē mèng shì,gōng míng zì gǔ yǔ xīn wéi。
三峰二室烟尘静,要试霜天槲叶衣。sān fēng èr shì yān chén jìng,yào shì shuāng tiān hú yè yī。

岁暮遣兴二首

陆游

昔慕骚人赋远游,放怀蜀栈楚山秋。xī mù sāo rén fù yuǎn yóu,fàng huái shǔ zhàn chǔ shān qiū。
橘中尚可著四老,海外谁云无九州。jú zhōng shàng kě zhù sì lǎo,hǎi wài shuí yún wú jiǔ zhōu。
薄酒时须浇舌本,闲愁莫遣上眉头。báo jiǔ shí xū jiāo shé běn,xián chóu mò qiǎn shàng méi tóu。
幅巾短褐吾差便,实厌衣冠裹沐猴。fú jīn duǎn hè wú chà biàn,shí yàn yī guān guǒ mù hóu。

岁暮遣兴二首

陆游

病著愁侵并不支,孤村况遇岁残时。bìng zhù chóu qīn bìng bù zhī,gū cūn kuàng yù suì cán shí。
水轩客散成舒啸,山寺僧来得剧棋。shuǐ xuān kè sàn chéng shū xiào,shān sì sēng lái dé jù qí。
铜鸭香生风袅袅,竹鸡声断雨丝丝。tóng yā xiāng shēng fēng niǎo niǎo,zhú jī shēng duàn yǔ sī sī。
新诗煅炼功何似,问著衰翁自不知。xīn shī duàn liàn gōng hé shì,wèn zhù shuāi wēng zì bù zhī。