古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

开岁颇思江湖游适

陆游

健笔当年赋远游,即今局促但堪羞。jiàn bǐ dāng nián fù yuǎn yóu,jí jīn jú cù dàn kān xiū。
虽为月下孤舟客,未醉天涯七泽秋。suī wèi yuè xià gū zhōu kè,wèi zuì tiān yá qī zé qiū。
丹熟竟当金换骨,客来从笑雪蒙头。dān shú jìng dāng jīn huàn gǔ,kè lái cóng xiào xuě méng tóu。
龙泉本约同归隐,肯为春耕欲换牛。lóng quán běn yuē tóng guī yǐn,kěn wèi chūn gēng yù huàn niú。

枕上作

陆游

谢事还家一老农,悠然高卧听晨舂。xiè shì hái jiā yī lǎo nóng,yōu rán gāo wò tīng chén chōng。
虽无客共樽中酒,何至僧鸣饭后钟。suī wú kè gòng zūn zhōng jiǔ,hé zhì sēng míng fàn hòu zhōng。
采若未能浮楚泽,思鲈犹欲钓吴松。cǎi ruò wèi néng fú chǔ zé,sī lú yóu yù diào wú sōng。
自馀万事慵开眼,知结宗门案几重。zì yú wàn shì yōng kāi yǎn,zhī jié zōng mén àn jǐ zhòng。

近村

陆游

去去柴车十里中,竹林密处路才通。qù qù chái chē shí lǐ zhōng,zhú lín mì chù lù cái tōng。
渐闻水硙知村近,遥望禾囷喜岁丰。jiàn wén shuǐ wéi zhī cūn jìn,yáo wàng hé qūn xǐ suì fēng。
渔艇往来春浪碧,人家高下夕阳红。yú tǐng wǎng lái chūn làng bì,rén jiā gāo xià xī yáng hóng。
百钱又向旗亭醉,自笑吾生亦未穷。bǎi qián yòu xiàng qí tíng zuì,zì xiào wú shēng yì wèi qióng。

羸卧

陆游

羸卧将如老景何,小园风月且婆娑。léi wò jiāng rú lǎo jǐng hé,xiǎo yuán fēng yuè qiě pó suō。
茶因春困论交密,酒为家贫作态多。chá yīn chūn kùn lùn jiāo mì,jiǔ wèi jiā pín zuò tài duō。
马上元无听鸡句,原头那有饭牛歌。mǎ shàng yuán wú tīng jī jù,yuán tóu nà yǒu fàn niú gē。
自怜远屏犹多事,卖药归来买钓蓑。zì lián yuǎn píng yóu duō shì,mài yào guī lái mǎi diào suō。

春感

陆游

老厌纷纷懒入城,长亭小市近清明。lǎo yàn fēn fēn lǎn rù chéng,zhǎng tíng xiǎo shì jìn qīng míng。
陇头下漏初芸草,陌上吹箫正卖饧。lǒng tóu xià lòu chū yún cǎo,mò shàng chuī xiāo zhèng mài táng。
多病更知生是赘,九原那恨死无名。duō bìng gèng zhī shēng shì zhuì,jiǔ yuán nà hèn sǐ wú míng。
但馀一事犹关念,万里唐安阙寄声。dàn yú yī shì yóu guān niàn,wàn lǐ táng ān quē jì shēng。

八十三吟

陆游

石帆山下白头人,八十三回见草春。shí fān shān xià bái tóu rén,bā shí sān huí jiàn cǎo chūn。
自爱安闲忘寂寞,天将强健报清贫。zì ài ān xián wàng jì mò,tiān jiāng qiáng jiàn bào qīng pín。
枯桐已爨宁求识,弊帚当捐却自珍。kū tóng yǐ cuàn níng qiú shí,bì zhǒu dāng juān què zì zhēn。
桑苎家风君勿笑,它年犹得作茶神。sāng zhù jiā fēng jūn wù xiào,tā nián yóu dé zuò chá shén。

小园花盛开

陆游

厌住愁城徙醉乡,春风也肯到山房。yàn zhù chóu chéng xǐ zuì xiāng,chūn fēng yě kěn dào shān fáng。
鸭头绿涨池平岸,猩血红深杏出墙。yā tóu lǜ zhǎng chí píng àn,xīng xuè hóng shēn xìng chū qiáng。
淡薄相遭心已懒,修行无力梦犹狂。dàn báo xiāng zāo xīn yǐ lǎn,xiū xíng wú lì mèng yóu kuáng。
更嗟著句多尘思,惭愧溪藤似截肪。gèng jiē zhù jù duō chén sī,cán kuì xī téng shì jié fáng。

寄龚立道

陆游

龚子吴中第一流,老农何幸接英游。gōng zi wú zhōng dì yī liú,lǎo nóng hé xìng jiē yīng yóu。
难逢正似玉杵臼,易散便成风马牛。nán féng zhèng shì yù chǔ jiù,yì sàn biàn chéng fēng mǎ niú。
清夜话端思滚滚,暮年心事恐悠悠。qīng yè huà duān sī gǔn gǔn,mù nián xīn shì kǒng yōu yōu。
何由唤得阊门棹,一醉千岩万壑秋。hé yóu huàn dé chāng mén zhào,yī zuì qiān yán wàn hè qiū。

幽事二首

陆游

跌宕人间岁月迁,赏心幽事故依然。diē dàng rén jiān suì yuè qiān,shǎng xīn yōu shì gù yī rán。
潮通支浦渔舟活,露湿繁花醉帽偏。cháo tōng zhī pǔ yú zhōu huó,lù shī fán huā zuì mào piān。
才尽赋诗愁压倒,气衰对弈怯饶先。cái jǐn fù shī chóu yā dào,qì shuāi duì yì qiè ráo xiān。
光阴风月空如昨,怅望兰亭祓禊年。guāng yīn fēng yuè kōng rú zuó,chàng wàng lán tíng fú xì nián。

幽事二首

陆游

尘抱年来尽扫空,柴门幽事与谁同。chén bào nián lái jǐn sǎo kōng,chái mén yōu shì yǔ shuí tóng。
水生初涨一溪绿,花落已浮千点红。shuǐ shēng chū zhǎng yī xī lǜ,huā luò yǐ fú qiān diǎn hóng。
愁赖橐泉存旧法,困凭顾渚策新功。chóu lài tuó quán cún jiù fǎ,kùn píng gù zhǔ cè xīn gōng。
故人岷下无消息,尺素凭谁寄断鸿。gù rén mín xià wú xiāo xī,chǐ sù píng shuí jì duàn hóng。

茅舍

陆游

茅舍晨鸡复暝鸦,暮年别自是生涯。máo shě chén jī fù míng yā,mù nián bié zì shì shēng yá。
贪眠久已遗人事,对酒犹能惜物华。tān mián jiǔ yǐ yí rén shì,duì jiǔ yóu néng xī wù huá。
出有儿孙持几杖,归从邻曲话桑麻。chū yǒu ér sūn chí jǐ zhàng,guī cóng lín qū huà sāng má。
日长亦莫憎春困,小灶何妨自煮茶。rì zhǎng yì mò zēng chūn kùn,xiǎo zào hé fáng zì zhǔ chá。

春阴溪上小轩作

陆游

午醉初醒倚钓轩,悠然无与共清言。wǔ zuì chū xǐng yǐ diào xuān,yōu rán wú yǔ gòng qīng yán。
风微仅足吹花片,雨细才能见水痕。fēng wēi jǐn zú chuī huā piàn,yǔ xì cái néng jiàn shuǐ hén。
杳杳暝钟浮远浦,离离烟树识孤村。yǎo yǎo míng zhōng fú yuǎn pǔ,lí lí yān shù shí gū cūn。
故人万里岷山下,安得书来慰断魂。gù rén wàn lǐ mín shān xià,ān dé shū lái wèi duàn hún。

散策至湖上民家

陆游

曳杖翩然入莽苍,人间有此白云乡。yè zhàng piān rán rù mǎng cāng,rén jiān yǒu cǐ bái yún xiāng。
风传高树珍禽语,露湿幽丛药草香。fēng chuán gāo shù zhēn qín yǔ,lù shī yōu cóng yào cǎo xiāng。
农事正看春水白,客途渐爱午阴凉。nóng shì zhèng kàn chūn shuǐ bái,kè tú jiàn ài wǔ yīn liáng。
馀年且就无羁束,社鼓鼕鼕乐未央。yú nián qiě jiù wú jī shù,shè gǔ dōng dōng lè wèi yāng。

石帆山下

陆游

久矣移家住鹿门,偶然信脚到桃源。jiǔ yǐ yí jiā zhù lù mén,ǒu rán xìn jiǎo dào táo yuán。
尚嫌名挂东林社,那问尘生北海樽。shàng xián míng guà dōng lín shè,nà wèn chén shēng běi hǎi zūn。
才尽极知诗草草,睡多常觉气昏昏。cái jǐn jí zhī shī cǎo cǎo,shuì duō cháng jué qì hūn hūn。
旧闻福地多灵药,安得高人与细论。jiù wén fú dì duō líng yào,ān dé gāo rén yǔ xì lùn。

自九里平水至云门陶山历龙瑞禹祠而归凡四日八首

陆游

桐帽絁裘拥半酣,肩舆咿轧转城南。tóng mào shī qiú yōng bàn hān,jiān yú yī yà zhuǎn chéng nán。
牛过野水将新犊,女采柔桑起稚蚕。niú guò yě shuǐ jiāng xīn dú,nǚ cǎi róu sāng qǐ zhì cán。
遗老年光垂九十,故乡春事及重三。yí lǎo nián guāng chuí jiǔ shí,gù xiāng chūn shì jí zhòng sān。
种花筑室知难办,借地犹能结草庵。zhǒng huā zhù shì zhī nán bàn,jiè dì yóu néng jié cǎo ān。