古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

即事

陆游

归卧已如狐首丘,不妨解剑换吴牛。guī wò yǐ rú hú shǒu qiū,bù fáng jiě jiàn huàn wú niú。
扫空身外闲荣辱,阅尽樽前旧辈流。sǎo kōng shēn wài xián róng rǔ,yuè jǐn zūn qián jiù bèi liú。
学道漫希僧坐夏,忧时常愧士防秋。xué dào màn xī sēng zuò xià,yōu shí cháng kuì shì fáng qiū。
一年历日开强半,叹息人间岁月遒。yī nián lì rì kāi qiáng bàn,tàn xī rén jiān suì yuè qiú。

晚兴

陆游

地荒蓬藋与人齐,局促何曾厌屋低。dì huāng péng diào yǔ rén qí,jú cù hé céng yàn wū dī。
村市船归闻犬吠,寺楼钟暝送鸦栖。cūn shì chuán guī wén quǎn fèi,sì lóu zhōng míng sòng yā qī。
山童新斫朱藤杖,伧婢能腌白苣齑。shān tóng xīn zhuó zhū téng zhàng,cāng bì néng yān bái jù jī。
政欲出门寻酒伴,霏霏小雨又成泥。zhèng yù chū mén xún jiǔ bàn,fēi fēi xiǎo yǔ yòu chéng ní。

急雨

陆游

蜗庐四壁仅容身,赫赫炎曦不贷人。wō lú sì bì jǐn róng shēn,hè hè yán xī bù dài rén。
正喜风清三伏暑,已看雨压九衢尘。zhèng xǐ fēng qīng sān fú shǔ,yǐ kàn yǔ yā jiǔ qú chén。
寒泉不减中?味,贡茗初尝正焙新。hán quán bù jiǎn zhōng líng wèi,gòng míng chū cháng zhèng bèi xīn。
安得凌空双健羽,径随猿鹤上嶙峋。ān dé líng kōng shuāng jiàn yǔ,jìng suí yuán hè shàng lín xún。

题门壁

陆游

四十年来住此村,胜衣拜起有曾孙。sì shí nián lái zhù cǐ cūn,shèng yī bài qǐ yǒu céng sūn。
市垆分熟容赊酒,邻舍情亲每馈飧。shì lú fēn shú róng shē jiǔ,lín shě qíng qīn měi kuì sūn。
居似穷边荒马驿,身如深谷老桑门。jū shì qióng biān huāng mǎ yì,shēn rú shēn gǔ lǎo sāng mén。
幸知岁恶缘陂废,安得农官与细论。xìng zhī suì è yuán bēi fèi,ān dé nóng guān yǔ xì lùn。

南堂晨坐

陆游

镜湖清绝似潇湘,晨起焚香坐草堂。jìng hú qīng jué shì xiāo xiāng,chén qǐ fén xiāng zuò cǎo táng。
日暖游丝垂百尺,花残新蜜酿千房。rì nuǎn yóu sī chuí bǎi chǐ,huā cán xīn mì niàng qiān fáng。
绿桑糁箔开蚕食,白水翻车浸稻秧。lǜ sāng sǎn bó kāi cán shí,bái shuǐ fān chē jìn dào yāng。
莫道村翁杀风景,也能沽酒答年光。mò dào cūn wēng shā fēng jǐng,yě néng gū jiǔ dá nián guāng。

戏书燕几二首

陆游

平生万事付天公,白首山林不厌穷。píng shēng wàn shì fù tiān gōng,bái shǒu shān lín bù yàn qióng。
一枕鸟声残梦里,半窗花影独吟中。yī zhěn niǎo shēng cán mèng lǐ,bàn chuāng huā yǐng dú yín zhōng。
柴荆日晚犹深闭,烟火年来只仅通。chái jīng rì wǎn yóu shēn bì,yān huǒ nián lái zhǐ jǐn tōng。
水品茶经常在手,前身疑是竟陵翁。shuǐ pǐn chá jīng cháng zài shǒu,qián shēn yí shì jìng líng wēng。

戏书燕几二首

陆游

饱知此手合锄犁,剩喜东归老故栖。bǎo zhī cǐ shǒu hé chú lí,shèng xǐ dōng guī lǎo gù qī。
僧乞新诗题院壁,人扶半醉下楼梯。sēng qǐ xīn shī tí yuàn bì,rén fú bàn zuì xià lóu tī。
少通朝籍谗销骨,晚畏京尘悔噬脐。shǎo tōng cháo jí chán xiāo gǔ,wǎn wèi jīng chén huǐ shì qí。
尚有远游心未死,梦携猿鹤渡敷溪。shàng yǒu yuǎn yóu xīn wèi sǐ,mèng xié yuán hè dù fū xī。

闲适

陆游

闭门万事不相关,饱受人间一味闲。bì mén wàn shì bù xiāng guān,bǎo shòu rén jiān yī wèi xián。
琴荐润生谙雨至,衣篝香冷叹春残。qín jiàn rùn shēng ān yǔ zhì,yī gōu xiāng lěng tàn chūn cán。
早曾寄傲风烟表,晚尚钟情水石间。zǎo céng jì ào fēng yān biǎo,wǎn shàng zhōng qíng shuǐ shí jiān。
小市酒旗能唤客,试寻邻曲共开颜。xiǎo shì jiǔ qí néng huàn kè,shì xún lín qū gòng kāi yán。

剪牡丹感怀

陆游

雨声点滴漏声残,短褐犹如二月寒。yǔ shēng diǎn dī lòu shēng cán,duǎn hè yóu rú èr yuè hán。
闭户自怜今伏老,联鞍谁记旧追欢。bì hù zì lián jīn fú lǎo,lián ān shuí jì jiù zhuī huān。
欲持藤榼沽春碧,自傍朱栏剪牡丹。yù chí téng kē gū chūn bì,zì bàng zhū lán jiǎn mǔ dān。
不为挂冠方寂寞,宦游强半是祠官。bù wèi guà guān fāng jì mò,huàn yóu qiáng bàn shì cí guān。

闻蜀盗已平献馘庙社喜而有述

陆游

北伐西征尽圣谟,天声万里慰来苏。běi fá xī zhēng jǐn shèng mó,tiān shēng wàn lǐ wèi lái sū。
横戈已见吞封豕,徒手何难取短狐。héng gē yǐ jiàn tūn fēng shǐ,tú shǒu hé nán qǔ duǎn hú。
学士谁陈平蔡雅,将军方上取燕图。xué shì shuí chén píng cài yǎ,jiāng jūn fāng shàng qǔ yàn tú。
老生自悯归耕久,无地能捐六尺躯。lǎo shēng zì mǐn guī gēng jiǔ,wú dì néng juān liù chǐ qū。

闲中偶咏二首

陆游

断编残稿本徒劳,横得虚名亦已叨。duàn biān cán gǎo běn tú láo,héng dé xū míng yì yǐ dāo。
不识狐书那是博,尚分鹤料敢言高。bù shí hú shū nà shì bó,shàng fēn hè liào gǎn yán gāo。
巢山且欲营丹灶,跨海何当看雪涛。cháo shān qiě yù yíng dān zào,kuà hǎi hé dāng kàn xuě tāo。
与世不谐终自许,笑人苦劝学餔糟。yǔ shì bù xié zhōng zì xǔ,xiào rén kǔ quàn xué bù zāo。

闲中偶咏二首

陆游

举世纷纷名利间,天公偏赋此身闲。jǔ shì fēn fēn míng lì jiān,tiān gōng piān fù cǐ shēn xián。
尘衣濯罢沧浪水,茅舍归来会计山。chén yī zhuó bà cāng làng shuǐ,máo shě guī lái huì jì shān。
邻舍擎盘分麦饭,野人曳杖叩柴关。lín shě qíng pán fēn mài fàn,yě rén yè zhàng kòu chái guān。
酒逋诗债何时了,未死何妨且旋还。jiǔ bū shī zhài hé shí le,wèi sǐ hé fáng qiě xuán hái。

雨中出门闲望有作

陆游

急雨初来已泻檐,清香欲散更穿帘。jí yǔ chū lái yǐ xiè yán,qīng xiāng yù sàn gèng chuān lián。
年开九秩尚不死,坐对一编殊未餍。nián kāi jiǔ zhì shàng bù sǐ,zuò duì yī biān shū wèi yàn。
人笑黠痴俱得半,自怜贫病每相兼。rén xiào xiá chī jù dé bàn,zì lián pín bìng měi xiāng jiān。
说梅古谓能蠲渴,戏出街头望酒帘。shuō méi gǔ wèi néng juān kě,xì chū jiē tóu wàng jiǔ lián。

示二子

陆游

岂不怀荣畏友朋,一生凛凛蹈春冰。qǐ bù huái róng wèi yǒu péng,yī shēng lǐn lǐn dǎo chūn bīng。
任真虽笑拘边幅,达节宁容出准绳。rèn zhēn suī xiào jū biān fú,dá jié níng róng chū zhǔn shéng。
自喜残年如白傅,更怜诸子慕崔丞。zì xǐ cán nián rú bái fù,gèng lián zhū zi mù cuī chéng。
耄期尚有江湖兴,顽健人言见未曾。mào qī shàng yǒu jiāng hú xīng,wán jiàn rén yán jiàn wèi céng。

醉题

陆游

云栖涧饮未为高,起舞行歌亦足豪。yún qī jiàn yǐn wèi wèi gāo,qǐ wǔ xíng gē yì zú háo。
试问食时观本草,何如酒后读离骚。shì wèn shí shí guān běn cǎo,hé rú jiǔ hòu dú lí sāo。
游山不待飞双舄,剪水无因得快刀。yóu shān bù dài fēi shuāng xì,jiǎn shuǐ wú yīn dé kuài dāo。
熟睡市垆君勿笑,年来随事学餔糟。shú shuì shì lú jūn wù xiào,nián lái suí shì xué bù zāo。